Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 948: Thâm nhập bên trong

Chương 948: Thâm nhập bên trong

"Đêm nay sẽ có manh mối?"

Ánh trăng như nước vẩy xuống từ ngoài cửa sổ, như tảo hạnh đan xen vào nhau, rất trong sáng.

Trên giường.

Nguyệt Minh Không nghiêng đầu, mái tóc đen mềm mại.

Ánh mắt nàng khẽ nhúc nhích, nhìn sườn mặt của Cố Trường Ca, nhẹ giọng hỏi.

"Nếu như suy đoán của ta là đúng, Chưởng Thiên Tháp sẽ hiện thế tối nay."

Cố Trường Ca nhìn truyền tin phù trong tay, có chút hứng thú cười nói.

Đây là tin do Trần Ngưng Nhi phái người đưa tới, nói rằng nàng đã có một chút tung tích của Chưởng Thiên Tháp.

Nếu như nàng có thêm tin tức gì nữa thì sẽ thông tri cho hắn đầu tiên.

Về phần làm thế nào Trần Ngưng Nhi có được những tin tức này thì Cố Trường Ca không có hứng thú dò hỏi.

Với hắn mà nói, cho dù không có Trần Ngưng Nhi thì hắn cũng có thể đạt được Chưởng Thiên Tháp dễ dàng.

Nhưng có Trần Ngưng Nhi nhúng tay vào thì hắn sẽ giảm bớt rất nhiều phiền phức, đến lúc đó cũng có rất nhiều viện cớ.

"Vậy bây giờ chúng ta lên đường à?"

Nguyệt Minh Không mơ hồ đoán được ý đồ của Cố Trường Ca.

"Không vội."

Cố Trường Ca chắp tay đi đến bên cửa sổ, áo bào tung bay, nhìn về phía sơn mạch xa xa.

Hắn híp mắt nói, "Tới bây giờ Chưởng Thiên Tháp vẫn còn chưa hiện thế, không biết tên Giang Thần kia đang làm trò gì nữa, quả là … dông dài lâu lắc."

"Giang Thần?"

Nguyệt Minh Không nhíu mày, cái tên này nàng chưa từng nghe qua, không hề có bất kỳ ấn tượng nào.

"Một người có đại khí vận đến từ hạ giới."

Cố Trường Ca khẽ cười, giải thích một câu đơn giản.

"Người có đại khí vận?"

Nguyệt Minh Không có chút thất thần, nàng đang suy nghĩ về vị Chưởng Thiên Kiếm kiếm chủ trong ký ức của mình, có phải hắn cũng là một người có đại khí vận như Cố Trường Ca đã nói không.

Trong trí nhớ của nàng, vị Chưởng Thiên Kiếm kiếm chủ kia có rất nhiều cơ duyên và khí vận.

Hơn nữa tính thời gian, vị Chưởng Thiên Kiếm kiếm chủ kia cũng nên xuất thế.

Càn thiên đại thế giới, một thế giới lấy kiếm vi tôn.

Nhưng nàng cũng không lo lắng, bởi vì trong trí nhớ kiếp trước của nàng, vị Chưởng Thiên Kiếm chủ kia cuối cùng bị Cố Trường Ca chụp chết, cường thế cướp đi Chưởng Thiên Kiếm.

Dựa theo trình tự này, sớm muộn gì thì Chưởng Thiên Kiếm cũng sẽ rơi vào trong tay Cố Trường Ca.

"Nếu như có được Chưởng Thiên Tháp, như vậy chúng ta chỉ còn thiếu Chưởng Thiên Luân, Chưởng Thiên Kiếm. Sau khi tập hợp đủ bảy kiện Chưởng Thiên Khí thì có thể tìm được Tiên Cung di tàng."

Nguyệt Minh Không khẽ nói.

"Chưởng Thiên Kiếm thì không biết tung tích, nhưng Chưởng Thiên Luân chắc là ở trong tay Cơ gia huynh muội, điều này ta có thể chắc chắn."

Cố Trường Ca cười nói.

Cơ gia huynh muội biết rõ hậu quả khi tranh đoạt Chưởng Thiên Tháp với hắn nhưng vẫn muốn làm như thế, điều này cho thấy bọn hắn bắt buộc phải đi vào Tiên Cung di tàng.

Về phần tại sao lại nói bọn hắn tuyệt đối có được một kiện Chưởng Thiên Khí còn lại.

Bây giờ bốn kiện Chưởng Thiên Bình, Chưởng Thiên Quán, Chưởng Thiên Kính, Chưởng Thiên Tỳ đều nằm trong tay Cố Trường Ca, chỉ còn lại Chưởng Thiên Tháp, Chưởng Thiên Kiếm, Chưởng Thiên Luân là không biết tung tích.

Mà Chưởng Thiên Kiếm là món thần bí nhất, nghe nói năm đó đã từng xuất hiện, là thần khí có được sức mạnh tuyệt thế, công phạt mạnh mẽ, không gì sánh bằng.

Nó đã từng nhấc lên vô số trận gió tanh mưa máu, dẫn phát vô số người tranh đoạt, được xếp hạng là thần vật đứng đầu trong Chưởng Thiên Thất Khí.

Còn có lời đồn, hễ ai đạt được Chưởng Thiên Kiếm thì có thể cảm nhận sự huyền diệu bên trong, có được uy năng to lớn, vô địch thiên hạ.

Mặc dù đây chỉ là lời đồn, nhưng cũng có thể thấy được Chưởng Thiên Kiếm thần bí cỡ nào.

Cố Trường Ca không cảm thấy Cơ gia huynh muội sẽ có Chưởng Thiên Kiếm trong tay, cho nên chỉ còn có Chưởng Thiên Luân thôi.

"A, xem ra là có tin tức rồi? Chúng ta có thể hành động."

Cố Trường Ca đột nhiên chú ý tới vầng sáng toả ra từ truyền tin phù, hắn không khỏi lộ ra ý cười tới lúc thu lưới.

Nguyệt Minh Không nhìn hắn một cái rồi gật đầu.

Sau đó hai người gọi một đám tùy tùng, đằng không bay lên, hóa thành tia sáng, xuyên qua thiên khung trùng điệp, rời khỏi nơi đây.

Mà bên kia.

Đám người Giang Thần, Cơ Sơ Nguyệt, Cơ Nghiêu Tinh không biết bọn hắn đang bị Trần Ngưng Nhi bám theo.

Cả nhóm đi theo Giang Thần dần dần vào sâu trong núi, sương mù xunh quanh càng ngày càng đậm, như muốn che phủ hết thảy.

Trời cao đen như mực, ngay cả ánh trăng cũng không chiếu vào được.

Chỉ có từng cơn gió lạnh thổi qua, thẩm thấu vào tận xương, khiến cho sau lưng mọi người lạnh buốt.

Cơn gió lạnh này đã không phải là cơn gió bình thường, trong đó thậm chí còn xen lẫn chút lực lượng của quy tắc thiên địa.

"Địa thế phía trước ẩn chứa rất nhiều Tiên Thiên trận văn, cần bài trừ mới có thể thông qua, nhưng cũng có thể đi vào trong đó tìm đường ra khác..."

Ánh mắt của Giang Thần lạnh nhạt, dưới sự chỉ dẫn của Tạo Hóa Tiên Thuyền khí linh, hắn đã thuận lợi đi tới mảnh trận văn này.

Cơ Sơ Nguyệt không tin, nàng nhìn xem một mảnh lấp lóe thần quang rồi ném một chiếc lá vào trong, tức khắc, tia sáng trong hư không chợt lóe lên, giống như biến thành đao quang.

Ngay lập tức, chiếc lá kia vỡ vụn thành từng mảnh.

Cảnh tượng này khiến cho đám người Cơ Sơ Nguyệt run rẩy trong lòng.

Loại Tiên Thiên trận văn quỷ dị này có lực lượng thật đáng sợ, cho dù có tu sĩ vô tình xông vào nơi này thì cũng sẽ bị hình thần câu diệt trong nháy mắt.

Nếu không phải Giang Thần nhắc nhở, bọn hắn cũng không biết nơi đây còn ẩn núp loại Tiên Thiên trận văn như vậy.

Dù trên người họ có pháp khí bảo hộ, nhưng gặp được tình huống này cũng rất phiền phức, nói không chừng còn có nguy hiểm đẫm máu.

"Đừng tùy tiện chạm vào."

Giang Thần quay đầu nhìn Cơ Sơ Nguyệt, hắn hơi bất mãn nhíu mày, quát lớn, "Chẳng may một hồi có dị động gì truyền ra hấp dẫn các tu sĩ còn lại, đến lúc đó người có hại chính là các ngươi."

Cơ Sơ Nguyệt có chút ngượng ngùng rụt tay lại, không khỏi lầm bầm, "Hung dữ cái gì mà hung dữ, ta chỉ là... tò mò một chút thôi mà."

Cơ Nghiêu Tinh nhíu mày nhìn muội muội rồi răn dạy, "Ngươi có thể bớt tranh cãi được không, đã đáp ứng Giang Thần sau khi tới đây thì phải nghe hắn, vậy ngươi cũng đừng tùy tiện đụng vào đồ vật gần đây."

"Hừ!"

Cơ Sơ Nguyệt hừ một tiếng, nhưng cũng không phản bác được, nàng biết Giang Thần vì suy xét cho mọi người.

Hiển nhiên, mặc dù là phàm nhân, nhưng Giang Thần đã trở thành sự tồn tại chủ chốt trong đội ngũ.

Cơ Nghiêu Tinh nhìn thoáng qua Giang Thần đang đi về phía trước, trong mắt hắn loé lên dị sắc, nhưng rất nhanh lại khôi phục như bình thường.

Hết chương 948.
Bạn cần đăng nhập để bình luận