Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 591: Rời đi

Chương 591: Rời đi

Cố Tiên Nhi không biết Cố Trường Ca đang làm gì.

Nhìn thấy hắn cùng với đám sư tôn của mình tạo quan hệ, nàng không khỏi có chút an tâm.

Nàng lo lắng rằng những sư tôn của nàng không thể hòa hợp với Cố Trường Ca.

Mặt khác, Cố Tiên Nhi hy vọng rằng khoảng thời gian này có thể trôi qua lâu một chút.

Xét cho cùng, hiếm khi thấy mặt khác của Cố Trường Ca, hiếm khi có thể thấy hắn hòa hợp với người khác như thế.

Trước đây, hắn luôn cho người ta cảm giác xa cách, thờ ơ và coi thường mọi thứ, hiếm khi có hành động tỏa ra một chút tình người như vậy.

Trong nháy mắt, mấy ngày liền trôi qua.

Thân ảnh của Cố Trường Ca xuất hiện bên ngoài Đào Thôn.

Một số dân làng bao gồm cả sư tôn Cố Tiên Nhi, đều đến để tiễn hắn.

Nhiều đứa bé thậm chí không nỡ để hắn rời đi.

Bởi vì mấy ngày nay Cố Trường Ca đã dạy chúng rất nhiều thứ, hơn nữa còn truyền cho chúng rất nhiều thứ, bao gồm cả kinh sách về tu luyện, v.v... cho nên rất nhiều đứa bé đều cảm thấy vị đại ca có bộ dạng như tiên giáng trần này rất tốt.

Suy cho cùng, người có thể tốt với trẻ em sẽ không phải là người xấu.

Về cơ bản đây là sự đồng thuận của mọi người và đó cũng là lý do giúp Cố Trường Ca có thể nhanh chóng lấy được lòng tin của dân làng Đào Thôn.

“Các vị tiền bối về trước đi. Sau này nếu có thời gian vãn bối sẽ đến bồi chuyện với các vị tiền bối.”

Lúc này, Cố Trường Ca nói, hắn chào tạm biệt mọi người và rời khỏi Đào Thôn.

Sau tất cả, vẫn còn rất nhiều việc đang chờ hắn giải quyết.

Hắn không thể ở lại nơi này mãi mãi.

Cố Tiên Nhi không định rời đi.

Vì Yêu Yêu, nàng dự định ở lại Đào Thôn một thời gian, nhân tiện mấy vị sư tôn cũng có thể nhân cơ hội chỉ dẫn nàng.

Tuy rằng thực lực của nàng hiện tại không yếu nhưng so với những quái thai cổ xưa đang phá phong ấn chui ra thì nàng còn yếu hơn rất nhiều.

Theo lời nói của mấy lão gia hỏa, Cố Trường Ca cũng biết rằng bọn họ hẳn là thiên vị Cố Tiên Nhi.

Lần sau hắn gặp nàng, thực lực của nàng hẳn là sẽ tăng lên không ít.

Về phần Yêu Yêu.

Nàng không biết phải mất bao lâu mới có thể tỉnh lại, theo lời nói của Đào Yêu, mặc dù Yêu Yêu là đạo quả nhưng nàng đã bị trong thương trong lôi kiếp hỗn độn.

Xét cho cùng, đó là một vết thương lớn và ảnh hưởng của nó không hề nhỏ.

Phải mất một đoạn thời gian mới có thể lành.

Cố Trường Ca đương nhiên không có gì để nói về điều này.

“Trường Ca, lần sau nhớ tới chơi, các đại thẩm trong thôn rất thích ngươi.”

“Ngươi không ở thêm mấy ngày nữa. Nhìn bộ dạng không muốn xa của Tiên Nhi, ngươi cũng thật nhẫn tâm...”

Đúng lúc này, nhìn thấy Cố Trường Ca đang rời đi, mấy đại thẩm lần lượt nói khiến Cố Tiên Nhi vốn dĩ có chút không vui, đột nhiên đỏ mặt.

Cố Trường Ca mỉm cười: “Về sau sẽ đến.”

“Nhìn dáng vẻ lưu luyến của Tiên Nhi, sao không ở lại thêm vài ngày?” Một vị đại thẩm mỉm cười hỏi, như thể vấn đề không quá lớn.

Ai thèm không nỡ, đại thẩm các người đừng nói mò nữa, ước gì tên gia hỏa cứng miệng này biến mất khỏi mắt ta thì đúng hơn...

Khi nghe những lời này, Cố Tiên Nhi nhanh chóng phủ nhận, như thể sợ rằng Cố Trường Ca sẽ hiểu lầm điều gì đó.

“Ta ngược lại ước gì bên tai mình dươdjc thanh tĩnh một chút, miễn cho lúc nào cũng giống như luôn có ruồi bu bên cạnh, u u kêu loạn”.

Cố Trường Ca liếc nhìn nàng, bình tĩnh nói.

“Cố Trường Ca ngươi có ý gì, ý của ngươi là ta ở bên tai ngươi làm phiền ngươi sao? Vậy về sau ngươi nhớ kỹ cho ta, ngươi cách xa ta một chút...” Cố Tiên Nhi ậm ừ nhưng không ngờ Cố Trường Ca trước khi đi, còn chọc nàng tức giận.

Nhưng Cố Trường Ca không thể nghe thấy lời nàng nói nữa.

Vào lúc những lời này phát ra, Cố Trường Ca hóa thành một luồng thần quang và bay lên trời, trực tiếp rời khỏi Đào Thôn mà không lưu luyến gì.

Cố Tiên Nhi có chút tức giận, vung nắm đấm “Chết tiệt, tên này không nghe lời ta nói xong sao.”

Nhưng ngay sau đó, vẻ mặt nhỏ nhắn của nàng trở nên có chút chán nản, lộ ra vẻ miễn cưỡng.

“Tiên Nhi nha, ngươi thực sự có tình ý gì với biểu ca của ngươi phải không? "Không phải?”

“Các ngươi thế nhưng là huynh muội nha...”

Nhìn thấy dáng vẻ của nàng, mấy vị đại thẩm lại bắt đầu trêu ghẹo.

Cố Tiên Nhi tức giận nhìn bọn họ “Đừng nói nhảm, được rồi, biểu ca thì sao, hắn cũng không phải là ca ca ruột của ta.”

Nhưng vừa nói ra lời này, nàng liền cảm thấy không đúng, nhanh chóng chuyển chủ đề: “Thời tiết hôm nay thật tốt, nắng khá gắt...”

“Ai có thể nghĩ tới hôm nay, đúng là tạo hóa trêu người!”

Cảnh tượng này khiến cho mấy vị sư tôn của nàng phải bật cười.

Sau đo lại nhao nhao thở dài, cảm khái.

...

Sau khi rời khỏi Đào Thôn, thân ảnh của Cố Trường Ca xuất hiện trên đỉnh núi bên ngoài Tiên Khí Chi Địa.

“Chủ nhân.”

Vài bóng người xuất hiện ở trước mặt hắn, hơi thở rất cường đại, vẻ mặt vô cùng cung kính.

Người đứng đầu là một người có hình dạng như quỷ dạ xoa và tu vi đạt tới Chân Thần Cảnh.

Trong số những người còn lại, có nam có nữ, có Nhân tộc cũng có các tộc đàn, đều là người đi theo Cố Trường Ca, tất cả đều là những tuổi trẻ chí tôn lẫy lừng.

Sau sự việc ở Tiên Cổ đại lực, nhiều tuổi trẻ chí tôn đã tìm Cố Trường Ca, dự định đi theo hắn.

Cố Trường Ca luôn có quan điểm rằng những người đến, hắn sẽ không từ chối, dù sao có đôi khi cũng có những chuyện nhỏ có thể để cho họ đi làm.

Ví dụ, lần này, hãy để bọn họ chú ý đến những chuyện của Tuyệt Âm Thiên.

Bọn họ đã nhận được lệnh của Cố Trường Ca và ở chỗ này chờ hắn.

Hết chương 591.
Bạn cần đăng nhập để bình luận