Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1824: Địa ngục chi chủ?

Chương 1824: Địa ngục chi chủ?

Một điện cuối cùng của Địa Ngục rốt cục vẫn bị phá hủy, nơi đây tiếng gào “giết” rầm trời, đại chiến lan rộng khắp nơi.

Cả mảnh tinh vực đều sôi trào, cường giả như rừng, trùng sát ngang dọc, pháp tắc như mưa không ngừng rơi xuống.

Dù là Chí Tôn thì rất nhanh đã bị nhấn chìm, thần thoại cường giả rất dễ bị nghiền nát trong trận đại chiến bao la hùng vĩ này.

Bởi vì chư hùng tụ tập, kẻ yếu không thể tồn tại, bọn hắn đến từ những chủng tộc lớn mạnh nhất, nơi đây chỉ có Chuẩn Đế mới có thể đặt chân mà không bị dư chấn của đại chiến diệt sát rồi biến mất.

Tất cả sát thủ Địa Ngục đều đang thét gào, dùng đủ loại thủ đoạn khác nhau, ngay cả 'đồng quy vu tận' cũng không vấn đề gì.

Nhưng số lượng đại quân của thế lực đạo thống quá nhiều, kéo dài vô cùng vô tận, bọn hắn đánh tới từ trên cổ chiến thuyền.

Thế giới này thực sự là quá lớn, cho dù có Chưởng Trung Chân Giới không ngừng dung hợp quấy nhiễu quy tắc thiên địa nhưng cũng khó mà thay đổi thế cục.

Bao nhiêu năm qua chưa từng có một trận đại chiến quy mô lớn như vậy.

Ngay cả khi đang trong Trường Sinh chiến, các đạo thống cũng chưa từng thảm liệt đến thế.

Mạng người rẻ hơn cỏ rác, cường giả ngã xuống khắp nơi, tiên huyết nhuộm đỏ thiên địa.

Tựa như cảnh tượng khi tận thế, tất cả mọi người đều phát điên.

Ngay cả Kẻ thành đạo cũng giết đến điên cuồng, đôi mắt trở nên đỏ tươi, đuổi tận giết tuyệt kẻ thù.

Oanh!

Đúng lúc này, tế văn vô cùng vô tận bùng phát trong thiên địa, phun ra vô lượng quang hoa và xích hà xuyên qua thiên vũ, thoạt nhìn tựa như đang tập trung mọi quy tắc lại cùng nhau.

Cỗ năng lượng này mênh mông tựa như biển khói, vô tận không có bến bờ, từ nơi sâu nhất của Địa Ngục lập tức bao trùm lên tất cả.

Toàn bộ tu sĩ sinh linh không nhịn được bắt đầu run rẩy, thần hồn sợ hãi.

"Đây là khí tức gì…"

"Chẳng lẽ là Địa Ngục chi chủ khôi phục?"

Rất nhiều Kẻ thành đạo đang chém giết tức khắc có cảm giác không thích hợp, thần hồn chi quang đều đang chập chờn.

Sắc mặt bọn hắn kịch biến, trở nên vô cùng nghiêm trọng, ánh mắt gắt gao tập trung vào nơi sâu nhất trong Địa Ngục.

Sương mù ở nơi đó bị khuấy động, giống như hỗn độn khí bao phủ hàng tỷ vạn năm đột nhiên phun trào.

Khí tức cái thế tràn ngập vũ trụ Bát Hoang, như khiến bầu trời nứt toác, một bóng người mơ hồ chậm rãi hiện lên.

Đông!

Trong lòng bàn tay của hắn có vô tận hào quang màu đỏ đan xen.

Đó là một phương Thần quốc cổ lão, nở rộ tỷ vạn quang hoa chói mắt, so với khi ở trong tay Tam điện chủ đâu chỉ rực rỡ hơn mấy vạn phần, quả thực trông như vầng Thái Dương đang thiêu đốt dữ dội.

Pháp tắc đáng sợ tràn ngập, tất cả mọi người đều run sợ đến độ muốn cùng nhau quỳ rạp dưới loại khí tức này.

“Đây… chẳng lẽ là Địa Ngục chi chủ xuất thế? Khí tức này quá mạnh mẽ, chắc chắn chúng ta không phải đối thủ của hắn.”

“ Quy tắc thiên địa của giới này biến hóa ngày càng lớn, sợ rằng một hồi nữa ngay cả chạy cũng rất khó khăn.”

Trên mặt những Kẻ thành đạo đến từ các phe hiện lên vẻ sợ hãi không che giấu nổi.

Bọn hắn hoàn toàn không nghĩ tới, ở nơi sâu nhất trong cung điện của Địa Ngục vậy mà lại thật sự ẩn giấu vị Địa Ngục chi chủ thần bí.

Nhìn thấy một màn này, tất cả cường giả của Địa Ngục cũng không nhịn được hoan hô reo hò, nét mặt vô cùng phấn khích.

Tất cả tuyệt vọng và thất bại đều biến mất sạch, như thể được sinh ra một lần nữa.

“Đây thật sự là Địa Ngục chi chủ sao?”

Tuy vậy, vẫn có không ít người âm thầm hoài nghi.

Nếu như Địa Ngục chi chủ còn ở đó, vậy tại sao hắn có thể trơ mắt nhìn Địa Ngục đi đến tình trạng như thế này rồi mới lựa chọn ra tay?

“Vì sao không thấy công tử? Chẳng phải hắn rất hứng thú với vị Địa Ngục chi chủ thần bí kia sao?”

Ngược lại Bạch Liên Nhi cùng đến đây với bọn hắn lại chú ý thấy trên cổ chiến thuyền thiếu mất thân ảnh của Cố Trường Ca.

Ngày bình thường, A Đại luôn như hình với bóng đi theo Cố Trường Ca, vậy mà lúc này lại đứng sừng sững ở đó giống như một pho tượng hắc ám.

Tình huống này khiến nàng không khỏi hoài nghi thân phận thực sự của vị Địa Ngục chi chủ kia.

...

“Giết!”

Bởi vì Địa Ngục chi chủ hiện thân, tất cả mọi người trên chiến trường đều thất thần trong giây lát.

Nhưng rất nhanh bọn hắn lại lao vào chém giết một lần nữa.

Ầm ầm!

Bầu trời và các ngôi sao rung chuyển, toàn bộ thế giới sụp đổ, thần uy cực đạo nở rộ, thuỵ thải vô tận dâng lên.

Trường chung thanh đồng của Địa Ngục có ẩn chứa Tàn Tiên thần chi đang thức tỉnh, đè ép ở cuối thiên khung, quang hoa vô tận và hỗn độn khí rủ xuống.

Mỗi một sợi quang hoa đều vô cùng nặng nề, hơn nữa còn ẩn chứa sức mạnh vượt qua cả cấp độ của Kẻ thành đạo.

Tất cả mọi người đều thối lui tránh né, nếu cản trở ở trên đường thì chỉ có chết.

Dưới sự áp bách của loại sức mạnh này, Chuẩn Đế cũng chỉ có thể nổ tung, hóa thành bùn máu, không chịu nổi một kích.

Ở những nơi Tàn Tiên Khí ép xuống không ai có thể chống cự.

Rầm!

Từng chiếc cổ chiến thuyền sụp đổ tan vỡ, rất nhiều Kẻ thành đạo sừng sững ở bên trên không địch nổi loại khí tức này, khóe miệng tràn ra máu tươi.

“Tàn Tiên Khí bị người tế xuất chưởng khống, cũng không giống tự thức tỉnh như vừa rồi.”

“Tu vi của người điều khiển Tàn Tiên Khí tuyệt đối không phải Kẻ thành đạo thông thường, có khả năng đó thật sự là Địa Ngục chi chủ.”

Một nữ Kẻ thành đạo của Tử Tiêu Cốc mang sắc mặt nghiêm trọng quay đầu nhìn xuống vách ngăn không gian của thế giới này.

Nàng cảm giác sự tình ngày càng không ổn.

Nếu Địa Ngục chi chủ không hiện thân, nàng còn có cơ hội đưa tất cả mọi người trở ra.

Nhưng bây giờ ngay cả vách ngăn không gian cũng đã khép lại rồi, có một sức mạnh hùng vĩ mà chí cao đang tràn ngập ở nơi đó.

Những Kẻ thành đạo của các đạo thống khác cũng rất bất an.

Nghe đồn rằng Địa Ngục chi chủ chính là một trong những tồn tại lâu đời nhất trong thượng giới.

Rốt cuộc là thủ đoạn của hắn có bao nhiêu kinh khủng thì không ai có thể nói rõ được.

Thật ra bọn hắn xuất hiện ở đây cũng là do tính toán của các thế lực đạo thống sau lưng, muốn xem Địa Ngục Chi Chủ hiện tại còn sống hay đã chết.

Hết chương 1824.
Bạn cần đăng nhập để bình luận