Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2637: Đã sớm quên rồi

Chương 2637: Đã sớm quên rồi

Kẻ thù nàng căm hận là Trọc Ô kia đã phong sơn tránh thế, nói cách khác, từ nay về sau nàng không cần lo lắng về vấn đề an toàn gì nữa.

Hoàn cảnh hiện giờ của nàng vô cùng an toàn, song sau khi Cố Trường Ca mang nàng trở về, hắn liền không quan tâm đến nàng nữa…

Chính vì thế mà trong lòng Mộc Yên dấy lên một cảm giác kỳ lạ, tuy nhiên rốt cuộc kỳ quái ở chỗ nào thì nàng lại nói không nên lời.

Mà sau khi quay về Cổ Phong cổ thành, Cố Trường Ca lại khôi phục sự nhàn nhã vào khoảng thời gian trước đó.

Mỗi ngày hắn đều uống trà nghe khúc, Linh Hoàng thỉnh thoảng sẽ ca hát nhảy múa, triển hiện ra tư thế yểu điệu cho hắn xem. Bản thân Linh Hoàng đã tinh thông cầm kỳ thư họa, cầm kỹ đương nhiên khỏi cần nhiều lời.

Chẳng qua trước kia với tư cách là nữ hoàng của Linh Khư hoàng tộc, Linh Hoàng chưa bao giờ bày ra kỹ nghệ trước mặt người khác.

Mà sau khi quyết định nâng đỡ Mộc Yên làm chủ nhân của Tiên Linh văn minh trong tương lai, Cố Trường Ca để Mặc Đồng bái Bạch Cốt Tổ Vương làm thầy, tính toán để cho nàng sau này phụ tá Mộc Yên, sĩ tử này trước mắt xem quả thật rất nghe lời.

Sau khi Mặc Đồng rời khỏi đấu trường vạn tộc, lấy lại tự do, hơn nữa có được thân phận và địa vị mà người thường không thể đạt được, thì nàng cũng hiểu được đạo lý tri ân báo đáp.

Rất nhiều việc không cần Cố Trường Ca nói nhiều thì bản thân nàng đã có thể hiểu được ngay.

Nhất là trong khoảng thời gian này, nàng biết được chủ nhân của đấu trường vạn tộc là Hồng Côi Tôn Giả cố ý phân phó, che chở tộc quần vốn có của nàng.

Kể từ đó, tộc nhân của Mặc Đồng không còn bị ảnh hưởng bởi tai họa chiến tranh nữa, cuộc sống dần trở nên hòa bình yên tĩnh hơn. Dường như nàng đã thật sự yên lòng, an tâm ở lại bên cạnh Cố Trường Ca, muốn báo đáp ân tình của hắn.

Dù Bạch Cốt Tổ Vương không muốn thu tên đồ đệ chẳng hiểu sao cả kia, nhưng mà chuyện Cố Trường Ca dặn dò phân phó, hắn nào dám không đồng ý chứ, thế là chỉ có thể kiên trì thu Mặc Đồng làm đồ đệ.

Nghĩ hắn đường đường là Bạch Cốt Tổ Vương một thế, là tồn tại sắp tu thành Tổ Đạo Cảnh rồi, tiếng ác chấn nhiếp thương mang, hiện giờ lại thu một đứa con ghẻ làm đồ đệ.

Hắn thật sự không còn cách nào nữa, nếu như bị Cố Trường Ca phát hiện, hắn tùy ý cho có lệ mà nói, vậy không dễ báo cáo kết quả.

Cho nên Bạch Cốt Tổ Vương suy nghĩ chốc lát, dứt khoát mang Mặc Đồng ném nàng đến một nơi hỗn loạn của Tiên Linh văn minh, truyền thụ thuật giết người chân chính cho nàng.

Nơi hỗn loạn kia cách lãnh thổ của các tộc Tiên Linh văn minh đều rất xa.

Rất nhiều ác nhân lưu vong đến đây, làm loạn tại chỗ, thiêu sát cướp đoạt, không ác không làm.

Mà chuyện đầu tiên Bạch Cốt Tổ Vương giao cho Mặc Đồng chính là giết người, hắn để cho nàng ở trong giết người ngưng luyện ra đạo giết chóc chân chính.

Trong bóng tối, một cỗ tro khí ảm đạm hiện lên quanh người Mặc Đồng.

Theo ác nhân nàng giết càng nhiều, cỗ tro khí này càng thêm nồng đậm, đến sau này còn thậm chí giống như thực chất. Mặc Đồng đã nảy sinh một loại cuồng nhiệt tự tin đối với việc chiến đấu chém giết.

Tuy rằng cả người như băng điêu không nói cười tùy tiện, nhưng khi thực sự chém giết với người khác bản thân nàng lại lộ ra cuồng loạn.

Tóc xám bay phất phới, ánh mắt lạnh thấu xương, trông như tử thần gặt hái sinh mệnh của chúng sinh.

“Đúng là một mầm non tốt.”

Bạch Cốt Tổ Vương ở địa phương phía xa nhìn lại, hiếm thấy gật đầu. Không phải hắn cảm thấy hài lòng, mà chỉ là cảm thấy Mặc Đồng không làm hắn thất vọng.

Mặc Đồng biết thực lực của Bạch Cốt Tổ Vương, nếu như không phải Cố Trường Ca phân phó, thì nàng căn bản không có tư cách bái tồn tại như Bạch Cốt Tổ Vương làm sư.

Cho nên nàng cũng cố gắng biểu hiện chính mình, thể hiện ra thiên phú khủng bố của nàng đối với sát lục chi đạo.

“Chẳng trách lại được công tử nhìn trúng, nếu như cho nàng đủ thời gian trưởng thành, có lẽ thật sự có thể đi tới một bước này của bản vương.”

Bạch Cốt Tổ Vương vốn còn có một chút không vui vẻ, nhưng sự bất mãn đó giờ đây đã tiêu tán hẳn đi, hắn dự định muốn nghiêm túc bồi dưỡng Mặc Đồng.

“Giết chóc thật sự sẽ không khiến cho người ta cảm nhận được bất kỳ khí tức nào, tựa như gió thổi lá rụng, yên tĩnh không tiếng động.” Thân ảnh hắn bỗng nhiên chợt lóe, xuất hiện trước mặt Mặc Đồng.

Mặc Đồng sửng sốt, sau đó vội vàng chào hỏi: “Sư tôn.”

“Hiện giờ ngươi chỉ vừa mới tiếp xúc hình thức giết chóc ban đầu…”

Bạch Cốt Tổ Vương xua tay, khuôn mặt dưới hắc bào không thấy rõ biểu cảm.

Mặc Đồng lắng nghe cực kỳ nghiêm túc, không dám bỏ sót một chữ nào.

Bạch Cốt Tổ Vương liếc nhìn Mặc Đồng trước mắt, vẻ mặt hắn có chút hoảng hốt.

Dường như thời gian dài trước đây hắn đã từng nghiêm túc dạy một số người trẻ tuổi, bọn họ tôn kính và thân thiết gọi sư tôn…

“Quên rồi, quên rồi, đã sớm quên rồi…”

Bạch Cốt Tổ Vương lắc đầu, xóa bỏ những hình ảnh này ra khỏi đầu, khóe miệng lại nổi lên ý chua xót.

Hết chương 2637.
Bạn cần đăng nhập để bình luận