Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1792: Đánh lạc hướng

Chương 1792: Đánh lạc hướng

“Chọn vài tử tù trước, sau đó sắp xếp nhân thủ vào trong đám tử tù này, đến lúc đó tự nhiên sẽ có thể thâm nhập vào Địa Ngục.”

Trong lòng Cố Trường Ca có tính toán khác, hắn định chờ Địa Ngục và Phù Đồ buông lỏng cảnh giác.

Dù sao thì nơi đây cũng là nơi mà Địa Ngục và Phù Đồ nuôi cổ.

Đến cuối cùng, những tử tù này hoặc là những thiên kiêu chém giết thắng lợi đều sẽ trở thành máu mới được rót vào hai thế lực sát thủ đó.

Vì thế mà mấy ngày nay, tuy ngoài mặt hắn đang lựa chọn tử tù nhưng thực ra ở trong bóng tối hắn đang âm thầm xếp người của mình vào trong đám tử tù này.

Ngay cả Địa Ngục và Phù Đồ vẫn luôn cẩn thận thì với thủ đoạn của Cố Trường Ca, bọn hắn cũng khó mà tìm ra được dấu vết gì, tựa như thêu hoa trên gấm khiến người khác khó mà phòng bị.

Hắn cũng không tin Địa Ngục và Phù Đồ có thể dò xét ra được cái gì, không tin chỉ với một chút manh mối mà bọn hắn có thể tóm được đầu não là hắn.

Bên cạnh Cố Trường Ca thoạt nhìn như không có bao nhiêu nhân thủ nhưng thực ra trong tay hắn có không ít khôi lỗi tu vi Kẻ thành đạo. Đây là một cỗ sức mạnh tuyệt cường, nếu không có Tiên Khí hoặc lực lượng có nội tình nào chống lại thì quét ngang một vô thượng đại giáo là chuyện bình thường.

Cứ như vậy mà nửa tháng trôi qua, trận đại chiến giữa thiên kiêu các phương cuối cùng cũng có kết quả.

Một vài Cổ giới có thực lực tương đối yếu gần như là toàn quân bị diệt.

Chỉ có những Cổ giới xếp hạng khá cao, số lượng thiên kiêu sống sót khá nhiều thì mới có thêm hy vọng tranh đoạt giới vận chi khí.

Đặc biệt nhất trong số đó là Thanh Hồng Cổ giới, thực lực của thế giới này cũng không được tính là mạnh, thế nhưng trong trận đại chiến lần này, số lượng thiên kiêu còn sống sót lại đứng hàng đầu.

Bởi vì cái đêm ở giác đấu trường của Chu Tước phường đó mà rất nhiều người nhớ tới một thiếu nữ váy đỏ đến từ Thanh Hồng Cổ giới.

Ngay cả các đại nhân vật trong chiến trường bách giới bây giờ cũng đều nhìn nàng với những ánh mắt đầy thiện ý.

Các Cổ giới khác thì lại không dám vọng động, sau khi nhìn thấy thiên kiêu của Thanh Hồng Cổ giới trong chiến trường, có thể tránh né thì bọn hắn sẽ lựa chọn tránh né.

“May mà có Tuyết Yên sư muội, lần này Thanh Hồng Cổ giới chúng ta có thể được xếp trong ba mươi vị trí đầu, không thể không kể đến công lao của nàng.”

“Đúng vậy, nếu như không có Tuyết Yên sư muội, có lẽ thứ hạng một trăm chúng ta cũng không thể nào vào được chứ nói chi là ba mươi vị trí đầu. Đây vốn là chuyện không thể tưởng tượng nổi…”

Một đám người Thanh Hồng Cổ giới đang nghỉ ngơi ở trong sân, đông đảo thiên kiêu tụ tập thành từng nhóm nhỏ, trong lời nói chứa đầy sự vui sướng và hưng phấn.

Mặc dù sau khi tới thượng giới, đạo tâm của bọn hắn đã chịu đủ mọi loại đả kích nhưng có thể đi tới một bước này thì thật sự là niềm vui ngoài ý muốn.

Thậm chí cho đến lúc trở về hạ giới, bọn hắn cũng có thể thu hoạch được không ít ban thưởng, chứ đừng nói là có một số người còn được ở lại thượng giới, được các thế lực xem trọng thu nhận.

“Sau khi đại chiến bách giới kết thúc, Tuyết Yên sư muội có tính toán gì hay không?”

Trong lúc nói chuyện, rất nhiều thiên kiêu ở đây cảm thấy có chút hiếu kỳ, ánh mắt nhìn về phía thiếu nữ váy đỏ ở một bên khác vẫn luôn yên lặng uống rượu không nói lời nào.

“Ta sao?”

Thiếu nữ Tuyết Yên lấy lại tinh thần, đại mi nhẹ nhàng nhíu lại, sau đó nói.

“Chắc sẽ nghĩ cách ở lại thượng giới.”

Sau khi nhận thức được sự cổ lão và sâu không lường được của thượng giới, nàng càng phát giác bản thân nhỏ bé và bất lực.

Nếu như trở về Thanh Hồng Cổ giới, e rằng đời này nàng cũng khó có cơ hội đi đến thượng giới một lần nữa.

Càng đừng nói là chạm vào cảnh giới cao hơn.

Nghe vậy, tất cả mọi người đều không khỏi có chút hâm mộ. Mấy ngày qua có không ít thế lực đạo thống cường đại ở thượng giới duỗi cành ô liu với thiếu nữ Tuyết Yên.

Trong mắt của bọn hắn, điều đó căn bản là mơ mộng hão huyền, là không thể tưởng tượng nổi. Vậy mà chuyện như thế lại rơi đến trước mặt Tuyết Yên, đưa tay là có thể chạm tới.

Dù sao đó cũng là do nàng gặp được quý nhân, phần vận khí này bọn hắn hâm mộ cũng không có tư cách đi hâm mộ.

“Lục Minh sư huynh thực lực cường đại, hắn ở lại thượng giới hẳn là cũng không thành vấn đề.”

Nghĩ vậy, bọn hắn nhìn về phía Lục Minh ở một bên khác.

Trong mấy ngày đại chiến này, biểu hiện của Lục Minh khiến bọn hắn giật mình, rõ ràng là mạnh hơn rất nhiều so với thời điểm ở Thanh Hồng Cổ giới.

“Ta nhất định sẽ ở lại thượng giới.”

Lục Minh siết chặt nắm đấm, nghe rất nhiều lời đàm luận xung quanh, trong lòng sinh ra nỗi lo lắng mãnh liệt.

Mấy ngày nay hắn đã lặng lẽ tìm hiểu lai lịch của Địa Ngục. Sau khi biết được hết thảy, trong lòng hắn chấn động không gì sánh được. Hắn không ngờ nam tử trung niên trong khối đá vụn vậy mà lại có địa vị lớn như vậy.

Đó là một trong những tổ chức sát thủ vô cùng cường đại ở thượng giới, truyền thừa lâu đời không gì sánh được, tồn tại qua rất nhiều kỷ nguyên, đã từng giết tới mức tất cả các phương đạo thống trên thượng giới phải sợ hãi!

Hết chương 1792.
Bạn cần đăng nhập để bình luận