Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1574: Nhớ ta không?

Chương 1574: Nhớ ta không?

“Bái kiến Trường Ca thiếu chủ.”

Dù cho biết rõ Cố Trường ca còn có một tầng thân phận trong Nhân Tổ điện nữa, Bạch Y Lão Ẩu cũng không dám bất kính, vội vàng mở miệng chào hỏi.

Nếu Cố Trường Ca không mở miệng, nàng thậm chí còn không biết hắn đi tới Nhân Tổ điện từ lúc nào.

Thực lực sâu không lường được, rất khó để hính dung.

Cho dù là kẻ đắc đạo chân chính cũng không được như vậy.

“Ngươi...Sao ngươi lại tới đây...”

Giang Sở Sở hoàn toàn không nghĩ tới Cố Trường Ca vậy mà lại mời người của Nhân Tổ điện tới, mới vừa rồi nàng còn tưởng mình nhìn nhầm.

Sau khi phản ứng, trên mặt nàng không khỏi hiện lên thần sắc vui mừng.

Cố Trường Ca đi tới, mỉm cười nói” “Sao vậy? Ta không thể tới sao?”

Bạch Y Lão Ẩu thấy thế liền thức thời rời đi, cũng không lưu lại đây nửa bước. Mấy hôm nay, mấy lão gia hỏa trong Nhân Tổ điện đều đoán được giữa Cố Trường Ca và Giang Sở Sở có quan hệ không thể cho ai biết, rất thân cận.

Cố Trường Ca nhìn vào đôi mắt của nàng, nói: “Ngươi nên nói sớm với ta một tiếng, như vậy ta sẽ chuẩn bị tốt hơn một chút.”

Dưới ánh nhìn của nàng, Cố Trường Ca đến đây tìm nàng hẳn là đã biết được Nhân Tổ điện đang gặp phiền phức.

Trong lòng Giang sở Sở không khỏi sinh ra mấy phần xúc động.

Vì chuyện này mà tâm trạng của nàng mấy hôm nay buồn rầu vô cùng, không biết phải giải quyết làm sao mới tốt.

Nếu có Cố Trường ca trợ giúp, ngược lại mà nói lại có thể giải quyết dễ dàng.

Cố Trường Ca cười cười hỏi: “Gặp ta còn cần chuẩn bị? Vậy mà vẫn còn nói là không muốn nhận ta?”

Nói rồi hắn đưa tay chạm vào khuôn mặt xinh đẹp của nàng

“Ta không có, ngươi chớ nói lung tung.”

Trên mặt Giang Sở Sở có chút phiếm hồng, đích thật vừa rồi nàng vô cùng vui mừng với việc Cố Trường ca đến nên có chút lúng túng.

Nhưng bây giờ Cố Trường ca đang ở trước mặt nàng nên nàng sẽ không dễ dàng thừa nhận.

Cố Trường Ca lắc đầu, thần sắc cực kì tự nhiên, tựa hồ có chút tiếc nuối: “Vốn nghĩ ngươi sẽ rất vui vẻ.”

Giang Sở Sở nhìn hắn, sau đó hít mũi một cái: “Tại sao ta phải vui vẻ? Ngươi đến cũng chưa chắc đã có chuyện gì tốt. Bên trong đầu ngươi chắc chắn đang nghĩ đến chuyện khác.”

Cố Trường Ca cười cười, đưa tay đem nàng ôm vào trong ngực, nói: “Ngươi học thói giảo biện lúc nào vậy, để cho ta nhìn một chút trong lòng ngươi nghĩ gì?”

Trên mặt Giang Sở Sở phút chốc đỏ ửng, nàng tức giận: “Đây chính là ở trong đại điện, ngươi mau buông ta ra.”

“Ta vất vả lắm mới tới được đây mà ngươi lại là đối xử với ta như vậy sao?”

Cố Trường Ca không để ý chút nào, trên mặt vẫn mang theo nụ cười: “Lúc này lại không có người nào dám đi vào, ngươi sợ cái gì?”

“Ngươi là tên khốn kiếp, mau thả ta ra...”

Âm thanh của Giang Sở Sở có chút lắp bắp, bị hắn nói như thế này, trong lòng càng luống cuống.

Dù sao bây giờ thảm họa Tuyệt Âm Thiên bộc phát, ngoài điện chắc chắn đã có người tới bẩm báo những chuyện này.

Một hồi nếu để cho người khác nhìn thấy một màn này, vậy cái danh thánh nữ của nàng nên đặt ở chỗ nào?

Mặt Cố Trường Ca vẫn thờ ơ, tựa hồ không có nghe được lời nói của nàng.

Giang Sở Sở mở to con mắt, có chút ủy khuất: “Cố Trường Ca, ngươi nói không giữ lời, ngươi đã nói sẽ không khi dễ ta, ngươi đúng là tên lừa đảo.”

“Ta lúc nào lại lừa qua ngươi rồi?” Cố Trường Ca lắc đầu, một mặt thần sắc bị oan uổng.

Nói xong, trên mặt nàng toàn là hắc tuyến, cảm giác chắc hẳn Cố Trường Ca sẽ không bỏ qua đơn giản như vậy.

“Đây là do ngươi, có điều ta muốn nghe lời nói thật của ngươi, trong khoảng thời gian này, có nghĩ tới ta hay không?”

Nghe vậy, Cố Trường Ca cười cười, đưa tay chạm nhẹ vào mái tóc của nàng.

Giang Sở Sở xấu hổ nhìn ánh mắt của hắn, chỉ có thể nhẹ nhàng ừ một tiếng.

Cố Trường Ca cười ha ha một tiếng, cũng không có tiếp tục trêu chọc nàng.

Dáng vẻ ngu ngơ hiện tại của Giang Sở Sở, thật sự là khác xa cái dáng vẻ lạnh nhạt lúc nàng gặp hắn lần đầu.

Nhưng nếu là nghĩ lại, Cố Trường Ca cũng thấy khá bình thường.

Dù sao hai mươi năm trước, Giang Sở Sở luôn tu hành trong Nhân Tổ điện, trải qua ngăn cách thời gian, rất ít cùng ngoại giới tiếp xúc.

Về mặt tính tình thì không khác mấy so với truyền nhân cùng đời của Nhân Tổ điện.

Thanh lãnh cao ngạo, chính nghĩa lẫm nhiên, đặt việc thủ hộ thiên hạ thương sinh lên đầu.

Sau đó, Cố Trường Ca từ trong miệng Giang Sở Sở đã hỏi ra không ít phiền phức gần đây của Nhân Tổ điện, kỳ thực không khác mấy so với suy đoán của hắn.

Tai họa Tuyệt Âm Thiên bộc phát là một mặt.

Một mặt khác lại là Thiên Vực bên trong Đại Du tiên triều tựa hồ phát hiện một thế giới cổ xưa chưa từng được khám phá.

Mặc dù tin tức chưa được chứng minh nhưng ở trong mắt Giang Sở Sở cũng đã tám chín phần mười.

Giang Sở Sở không có bất kì biện pháp nào đối với tai họa Tuyệt Âm Thiên, bây giờ Cố Trường Ca tới cũng chỉ là điều động A Đại mang theo Đại Đại Bảo Bình được phù văn ngưng kết ra, sau đó cũng không có quản nữa.

Loại trình độ Tuyệt Âm Thiên kia, ẩn chứa không nhiều Tuyệt Âm bản nguyên, A Đại mang theo bảo bình tiến đến tất nhiên là có thể thu thập.

Ngược lại là chuyện bên kia Đại Du tiên triều lại dẫn đến sự chú ý của Cố Trường Ca.

Nếu hắn nhớ không lầm thì lúc trước ở Côn Ô thành, vị trưởng công chúa của Đại Du Tiên Triều Du Phi Nhã kia đã từng tới tìm hắn.

Nhưng khi đó Cố Trường Ca vội vàng sắp đặt nên không có thời gian đi gặp nàng, sau đó đoàn người Đại Du Tiên Triều cũng rời đi, không thuận theo chư đạo thống đi tới Côn Sơn nghĩ cách cứu tiên tổ của Cơ gia.

Nhưng lúc cắt Thất Đại Thần Thạch trong phường thị lại có ấn tượng với Du Phi Nhã, Cố Trường Ca cũng có cảm giác nàng không đơn giản.

Đầu tiên chính là trên người nàng có khí vận rất lớn, tu vi thực lực cũng như bị bao phủ bởi một tầng mê vụ, tuyệt đối không thể đánh đồng với đám người Thiên Yêu quân chủ và Tiểu Thánh Vương.

Hết chương 1574.
Bạn cần đăng nhập để bình luận