Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1232: Người thượng giới tới

Chương 1232: Người thượng giới tới

Bên ngoài sơn cốc, Lục La và những người bên phía Bát Hoang thập vực đều cảm nhận được dị động kinh thiên truyền ra từ bên trong Hồ Lô cốc.

Đá đổ, núi sụp xuống rồi biến thành một khe nứt lớn đáng sợ.

Dựa theo động tĩnh vừa rồi, có lẽ Lâm Vũ đã lấy được hồ lồ thần bí của Linh Hồ tôn giả.

Nếu không sát ý bao phủ nơi đây sẽ không dễ dàng tiêu tan mất.

Nhưng chính vì vậy mới khiến sắc mặt của bọn hắn rất không tự nhiên, thậm chí còn có chút lo lắng.

Dù sao Cố Trường Ca đã không giết chết bọn hắn, nghĩ lại thì chắc chắn nam tử ấy giữ lại bọn hắn vì có ý đồ khác.

Chỉ sợ sẽ có lúc hắn dựa vào bọn họ mà uy hiếp Lâm Vũ, sau đó bắt giao ra hồ lô thần bí kia.

Ngoài điều đó ra, bọn hắn thực sự không nghĩ ra mục đích Cố Trường Ca giữ mình lại.

Lúc này, không chỉ mỗi Lục La nghĩ đến điều kia mà cả những người khác cũng nghĩ đến, sắc mặt của bọn hắn tái mét.

Lục Thuý bà bà đang đứng chờ là cường giả mạnh nhất, sắc mặt cũng nghiêm túc, cau mày.

Bọn hắn không phải là đối thủ của Cố Trường Ca, cho dù có bắt đầu hợp lực với nhau thì cuối cùng cũng rất khó chạy thoát.

Trừ cách cuối cùng duy nhất, đó là dẫn động ngôi sao bên ngoài rơi xuống để phá hủy khoảng không gian hư vô này.

Đồng thời Cố Trường Ca cũng bị chôn thây ở nơi đây.

Nhưng thật ra từ tận đáy lòng bản thân họ mà nói thì không ai muốn chết ở đây cả.

Không đến giờ khắc mấu chốt cuối cùng, ai nguyện ý vô duyên vô cớ hi sinh chứ?

Nhưng cứ như vậy, Lâm Vũ sẽ cam tâm chắp tay nhường hồ lô thần bí mà hắn đã rất nhọc nhằn khổ sở mới đạt được cho người khác sao?

“Các người nói xem, liệu người tên Lâm Vũ kia có đồng ý dùng hồ lô để đổi lấy tính mạng của tất cả mọi người hay không?”

     

Ánh mắt của Cố Trường Ca hướng về sơn cốc đang dần dần sụp xuống, có vẻ hơi hứng thú hỏi.

Mọi người ở Bát Hoang thập vực đều cảm thấy ớn lạnh cả người. Dựa theo lời nam tử kia vừa nói thì hắn đã thực sự thừa nhận ý đồ của mình sao?

Trong lòng bọn hắn không nhịn được có chút rung động.

Lấy mạng sống của bọn hắn để đổi lấy hồ lô kia, Lâm Vũ có đồng ý không? Điều đó có đáng giá không?

Mặc dù đám người Lục La biết rõ và rất hiểu tính cách của Lâm Vũ, nhưng bọn hắn sẽ không bỏ mặc chuyện sống chết của bản thân.

Nhưng vì đại nghĩa, rất có thể Lâm Vũ sẽ không làm theo.

Phải biết rằng Trảm Tiên Hồ Lô không chỉ là vật thuộc về một mình Lâm Vũ.

Nó thuộc về Bát Hoang thập vực.

Nếu như để nó rơi vào trong tay Cố Trường Ca, vậy thì Lâm Vũ sẽ trở thành tội nhân của Bát Hoang thập vực.

Mà bọn hắn cũng giống như vậy.

Có lẽ trong mắt của rất nhiều tu sĩ, tính mạng của bọn hắn thực ra còn không quan trọng bằng Trảm Tiên Hồ Lô.

“Trảm Tiên Hồ Lô chính là bảo vật của Bát Hoang thập vực, ngươi đừng có mà mơ tưởng sẽ cướp được nó về tay.”

“Ngươi hãy cứ nằm mơ đi, chúng ta thà chết chứ không chịu khuất phục.”

Vào lúc này, rất nhiều cường giả thuộc thế hệ trước đã phản ứng lại dụng tâm hiểm ác của Cố Trường Ca, bọn hắn không nhịn được giận dữ mắng thành tiếng, dáng vẻ thà chết chứ không chịu khuất phục.

Cố Trường Ca nói như thế, rõ ràng là hắn đang muốn làm cho bọn hắn rối loạn rồi sinh ra nội chiến.

Làm lòng người loạn trước, đến lúc đó bọn hắn còn lấy cái gì để giết chết hắn đây.

“A, thật sao?”

“Nếu đã như thế, vậy các ngươi hãy đi chết đi.”

Cố Trường Ca liếc mắt nhìn bọn hắn, sau đó trực tiếp vỗ một chưởng về phía bọn hắn.

Phù văn cuộn lại, vô số chấn động lớn quét qua, làm cho sắc mặt của mấy người vừa nói đã thay đổi, bọn hắn muốn chống lại nhưng vừa mới thôi động ra thần thông thì gần như ngay lập tức đã sụp đổ tan rã.

Sau đó, bọn hắn còn đang chìm trong sự hối hận và tuyệt vọng thì tất cả đều lần lượt nổ tung, hình thần câu diệt.

Bọn hắn không ngờ Cố Trường Ca sẽ ra tay tàn nhẫn như vậy.

Những lời vừa rồi của bọn hắn cũng chỉ là nói một chút và muốn giữ thể diện trước mặt mọi người mà thôi, chứ cũng không phải kiên quyết đối kháng.

Thế nhưng hắn lại không quan tâm chút nào, hắn đã thẳng tay đánh chết tất cả bọn hắn.

Sắc mặt của đám người Lục La không khỏi trắng bệch khi nhìn thấy cảnh tượng đó.

Cố Trường Ca không nghiêm túc cười cười: “Ở chỗ này, các ngươi cảm thấy mình còn có thể sống sót ra ngoài sao?”

“Trảm Tiên Hồ Lô sớm muộn gì cũng sẽ rơi vào trong tay ta, các ngươi phản kháng như thế này thì có ý nghĩa gì chứ?”

Mấy người Lục La nghe nói như vậy, sắc mặt của đám người càng thêm tái nhợt, trong lòng bọn hắn vừa sợ hãi vừa tức giận.

Trên khuôn mặt của rất nhiều thế hệ trẻ tuổi đều lộ ra vẻ tuyệt vọng.

Nếu mọi người là người trong cùng thế hệ cùng nhau chém giết và chết ở trên chiến trường, bọn hắn sẽ không có lời nào oán giận.

Nhưng khoảng cách giữa bọn hắn và Cố Trường Ca thực sự quá lớn.

Cái chết nhục nhã như vậy khiến cho bọn hắn không cam lòng.

Tuy nhiên, hiện tại, tất cả mọi người đều đã bỏ qua một điều.

Xét về tuổi tác, thật ra bọn hắn cũng trạc tuổi Cố Trường Ca.

Oanh!!

Đúng lúc này, trên bầu trời xa xa bỗng nhiên truyền đến từng trận dao động.

Từng tia sáng lao nhanh trên bầu trời, rơi xuống hướng về phía nơi đây.

Đứng đầu là mấy lão giả có tu vi rất thâm hậu, khí huyết tràn đầy, bọn hắn còn khủng bố hơn cả những người trẻ tuổi.

Mặt mũi bọn hắn già nua, trong số đó có Nhân tộc, có dị tộc, tất cả đều đến từ các đạo thống ở Thượng giới.

“Kia là…”

“Tại sao Trường Ca thiếu chủ lại ở nơi đây?”

Trong nháy mắt đám người đã hạ chân xuống nơi này, bọn hắn liếc mắt một cái đã nhận ra Cố Trường Ca.

Trong lòng mấy lão giả đứng đầu đều chấn động, không thể tin được.

Một đám nam nữ trẻ tuổi càng vô cùng giật mình.

Bọn hắn không ngờ khoảng cách xa như vậy lại gặp được nam tử ấy ở chỗ này.

Trong mắt của rất nhiều thế hệ trẻ tuổi, sự tồn tại của Cố Trường Ca đã gần như trở thành một tín ngưỡng sùng bái.

Hết chương 1232.
Bạn cần đăng nhập để bình luận