Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2633: Xấu hổ

Chương 2633: Xấu hổ

“Xem ra Trọc Ô trưởng lão vẫn rất tiếc tài…”

Cố Trường Ca nghe xong, trên mặt không có quá nhiều thay đổi, hắn chỉ cười nhạt một tiếng.

Chỉ là mọi người ở đây đều không phải kẻ ngốc, rõ ràng nhìn ra được Trọc Ô thu Mộc Yên làm đồ đệ, tuyệt đối có mưu đồ khác, không có khả năng là bởi vì tiếc tài gì đó.

Hai người Trọc Phong Tà và Hồn Nguyên Quân liếc nhìn Mộc Yên, cảm giác linh khí ba động trước mắt của nàng, suy đoán ra mục đích của Mộc Yên.

Có điều bọn họ đều không nói bất cứ điều gì.

“Việc này là lỗi của ta, nếu Cố công tử muốn đòi lại công đạo cho nàng vậy thì cứ việc ra tay, ta tự biết mình không phải là đối thủ của ngươi.”

“Nhưng nàng giết hậu bối ta trước, thù này ta không có khả năng không báo…” Trọc Ô kiên trì nói.

Nàng biết hiện tại mà không nói rõ ràng tất cả mọi chuyện, vậy thì bất luận kẻ nào trong Trọc tộc đều không giữ được nàng. Từ tình huống hiện tại xem ra, Cố Trường Ca đến đây quả thật làm chỗ dựa cho Mộc Yên.

Trong lòng nàng thầm hận không thôi, không ngờ tới vận khí của Mộc Yên lại tốt như vậy.

Nhưng nàng cũng thông minh, trước đó nói rõ là do Mộc Yên giết chết hậu bối nàng trước, nàng chỉ vì báo thù cho hậu bối thế nên mới có thể như thế.

Nếu Như Cố Trường Ca không nói đạo lý, vậy nàng cũng hết cách rồi, chỉ có thể lựa chọn liều chết đấu một trận.

“Nhưng theo ta được biết, Mộc cô nương giết hậu bối của ngươi chỉ là tự bảo vệ mình mà thôi, nếu không phải đối phương mưu đồ trọng bảo trên người nàng, nổi lên lòng tham, thì sao có thể thế được chứ.”

“Đương nhiên, tại hạ cũng không phải hạng người không nói lý.”

“Giao tình giữa ta và Mộc cô nương không cạn, ta không thể nào thấy nàng ở hiểm cảnh mà thờ ơ không giúp.”

“Giữa ngươi và Mộc cô nương có ân oán gì, ta nể mặt Trọc tộc sẽ không nhúng tay vào, nhưng hôm nay, ta muốn mang Mộc cô nương đi.”

“Ngươi còn gì muốn nói không?”

Cố Trường Ca không để cho Trọc Ô nói hết lời đã lập tức ngắt lời nàng ta, dùng giọng điệu vô cùng bình thản nói chuyện.

Mọi người nghe thấy vậy vẻ mặt thoắt cái đều khiếp vía, có loại cảm giác tâm thần run rẩy.

Giọng điệu của Cố Trường Ca tuy rằng bình thản, nhưng lại ẩn chứa ý tứ không cho phép nghi ngờ.

Trọc Ô giật thót trong lòng, biết rõ mình không có lựa chọn nào khác, lúc này đành gật đầu đồng ý.

“Đa tạ Cố công tử, ta hoàn toàn không có dị nghị gì.”

Thật ra nàng còn thở phào nhẹ nhõm trong lòng vì việc này, chỉ cần Cố Trường Ca không nhúng tay vào chuyện đó thì dễ xử lý rồi. Ngay cả Mộc Yên coi nàng là kẻ thù, dù cho muốn tìm nàng báo thù thì cũng là chuyện sau này.

Kể cả mấy ngàn vạn năm nữa thì Mộc Yên cũng đừng mơ tưởng uy hiếp được nàng.

Các trưởng lão khác của Trọc tộc có mặt tại đây nghe vậy đều đồng loạt chắp tay: “Đa tạ Cố công tử.”

“Cố công tử cao thượng, toàn bộ Trọc tộc ta cảm kích vô cùng.”

Dù sao vừa rồi Cố Trường Ca đã nói là nể mặt Trọc tộc, thế nên mới không nhúng tay vào việc này.

Bằng không chỉ với tình huống trước mắt, ngay cả Trọc Phong Tà cũng đứng ở nơi đó không nói một lời nào, còn có ai có thể bảo vệ được Trọc Ô chứ?

Mộc Yên căn bản không ngờ được Cố Trường Ca tới nơi này vậy mà chỉ vì dẫn nàng rời đi. Nàng có chút ngơ ngác nhìn Cố Trường Ca, dường như vẫn chưa kịp phản ứng.

Có điều sau một khắc, Mộc Yên đã thấy Cố Trường Ca bỗng nhiên vươn tay chạm vào mặt nàng.

“Hả?”

Mộc Yên lập tức ngây dại, nhìn khóe miệng lóe lên ý cười của Cố Trường Ca mà có hơi không biết làm sao.

Tuy nói nàng thật sự có thiện cảm với Cố Trường Ca, song còn đang ở trước mặt mọi người rốt cuộc hắn muốn làm gì đây?

Suy nghĩ ù ù cạc cạc, rối tinh rối mù, gương mặt không khỏi nóng bừng, bốc lên một trận khói mù. Bàn tay trắng nõn siết chặt góc váy, nàng cứ đứng ở nơi đó không dám động đậy tý gì.

Suy nghĩ chốc lát, Mộc Yên dứt khoát nhắm hai mắt lại, không thèm nhìn Cố Trường Ca nữa.

“Không cần phải tiếp tục giữ lại loại phù chú này nữa.”

Một lát sau, giọng nói của Cố Trường Ca vang lên khiến cho nàng tỉnh táo lại từ trong mớ suy nghĩ lộn xộn kia, đồng thời Mộc Yên cảm giác thân thể mình trở nên nhẹ nhàng hơn, lực lượng áp chế nàng đã tan biến.

Nàng có chút nghi ngờ mở mắt ra, sau đó liền nhìn thấy bùa chú lượn lờ sương đen trong tay Cố Trường Ca.

Bộp một tiếng!

Phù chú nhất thời bị hắn bóp nát hóa thành bột mịn đầy trời.

Mộc Yên nhìn cảnh tượng đó còn có chút không phản ứng kịp, tấm phù chú này là do Trọc Ô trưởng lão mạnh mẽ trồng xuống trong cơ thể sau khi bắt được nàng, có thể khống chế sinh tử của nàng bất cứ lúc nào.

Cơ mà bây giờ tấm bùa chú này đã bị Cố Trường Ca lấy ra, hơn nữa hắn còn tự tay hủy diệt. Thì ra động tác vừa rồi của hắn là có ý này, rõ ràng là do bản thân nàng nghĩ nhiều!

Mộc Yên lập tức phản ứng lại, đôi mắt đẹp thoáng mở to, cảm giác gương mặt còn nóng hơn cả so với vừa nãy. Vậy hành động nhắm mắt lại của nàng là sao chứ?

Hơn nữa nơi này còn có nhiều người nhìn như vậy, Mộc Yên có xúc động muốn tìm một cái lỗ để chui xuống, nàng càng cảm thấy Cố Trường Ca cố ý làm thế.

Nụ cười hờ hững kia quả nhiên cố ý để khiến nàng nghĩ lệch hướng.

Mộc Yên chỉ có thể nhịn xuống cảm xúc kích động vừa rồi, nàng nghiến răng nghiến lợi, sau đó liếc hắn một cái.

Hết chương 2633.
Bạn cần đăng nhập để bình luận