Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1631: Thời gian gấp rút

Chương 1631: Thời gian gấp rút

Bởi vì vách ngăn không gian và quy tắc thiên địa, thế giới kia cũng có thể sinh ra bản nguyên.

Nhưng các thế lực đạo thống sớm đã có kinh nghiệm, không muốn dây dưa để Đại Du tiên triều hưởng được món lợi lớn.

Nhân cơ hội này, các bất hủ đại giáo phái đệ tử ưu tú trong tộc xuất phát. So với những tồn tại thế hệ trước thì thế hệ trẻ tuổi cho dù có tiến vào trong thì cũng sẽ bị đè ép ít hơn.

Hơn nữa thân là truyền nhân của đại giáo, trên người có nhiều bảo vật, để tâm một chút thì sẽ không nguy hiểm nhiều đến tính mạng.

Đối với chuyện này đương nhiên Du hoàng không cam lòng để các thế lực khác đi trước một bước, liền lựa chọn người trong đám con cái của chính mình, dự định để bọn hắn tiến vào cùng nhau.

Nhị hoàng tử Du Liệt chính là người thừa kế Đại Du trong tương lai, không thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn cho nên Du hoàng cũng không để hắn đi.

Chuyện hôn ước giữa Trưởng công chúa Du Phi Nhã và Tuyệt Âm Già Lạc hoàng tử cũng chưa được định xong.

Mà cũng vì chuyện mấy ngày nay mà Già Lạc cáo từ trở về phục mệnh, định qua một thời gian nữa rồi mới tới.

Cho nên Du hoàng thương nghị một hồi, để cho Du Phi Nhã dẫn đầu đám người tiến đến thế giới cổ lão không thể coi thường kia. Du hoàng rất xem trọng các loại thần vật trong thế giới bản nguyên đó.

Từng chiếc cổ chiến thuyền lướt qua trường không, mang theo đại quân nghiền ép tinh vực hướng đến khu vực biên giới của Đại Du tiên triều.

Thiếu nữ A Thanh nhìn một màn này, có vẻ vô cùng lo lắng.

Nàng biết được những tin tức gần đây từ Cố Trường Ca, thế giới cổ lão mà nàng sinh ra kia đã lọt vào mắt của tất cả các thế lực đạo thống ở thượng giới.

Trước mắt thì chỉ có Đại Du tiên triều điều động đại quân đến đó, hiện tại thế lực của nó cũng nhấc lên một bước.

Tai hoạ còn đáng sợ và kinh khủng hơn sắp ập đến nhà nàng.

Đứng trước tai hoạ này, các nàng không có khả năng nổi dậy, kết quả duy nhất là bị vùi lấp, bị các thế lực đạo thống này giẫm đập.

“Ân nhân, thế lực sau lưng ngươi không cảm thấy hứng thú với chuyện này sao?” Trong lòng A Thanh có chút hoang mang, không nhịn được hỏi Cố Trường Ca ở bên cạnh.

“Bởi vì ta không có hứng thú, cho nên đương nhiên người của ta cũng không có hứng thú.” Cố Trường Ca tuỳ ý nói.

A Thanh gật đầu một cái, hiểu rõ.

Quyết định hay không là do Cố Trường Ca, nếu muốn thì có lẽ cũng sẽ giống với các thế lực khác, phái đại quân đáng sợ đến đó.

Chỉ có điều hình như hắn cũng không cảm thấy quá hứng thú.

“Tiếp theo ngươi có tính toán gì?” Khoé môi Cố Trường Ca ngậm một nụ cười như có như không, hắn hỏi.

“Có lẽ ta phải trở về một chuyến, chắc chắn mẫu thân đang rất lo lắng cho an nguy của ta, mà ta cũng muốn ngăn cản tràng tai hoạ này cùng với thân nhân của mình.” A Thanh trầm mặc rồi sau đó trả lời.

Mặc dù nàng biết lực lượng của mình không đáng kể so với tai hoạ này nhưng vẫn muốn góp một phần sức lực.

Hơn nữa nàng đã rời nhà mấy tháng, hẳn là mẫu thân lo lắng đã lo lắng đến mức không còn lòng dạ nào.

Ngoài ra, biết được tin tức phụ thân không chết thì nàng đã rất thoả mãn.

“Chỉ là đại ân của ân nhân, đời này ta khó mà hồi báo.” A Thanh nhìn Cố Trường Ca nói.

Nghe vậy Cố Trường Ca chỉ cười nói: “Thực ra người có từng nghĩ tới không? Rằng ngươi có thể giải quyết được tai hoạ này.”

“Ta có thể giải quyết sao?” A Thanh ngây ngẩn cả người. Với lực lượng của nàng khẳng định là không làm được.

Chẳng lẽ còn có lựa chọn khác sao?

Thực ra khu vực biên giới của Đại Du tiên triều là một tinh vực cực kỳ rộng lớn.

Xung quanh có vô vàn tinh thần vô cùng lớn lơ lửng, trung tâm khu vực cực kỳ mênh mông đó có chư trì toạ lạc, tinh la phân bố, chặt chẽ không thể tách rời.

Khi đại quân từ khắp nơi cuồn cuộn hạ xuống, trong lúc nhất thời nơi đây trở thành nơi mà ánh mắt các phương đều hội tụ.

Ngay cả tán tu cũng nghe tin mà chạy đến, dự định đục nước béo cò.

Ngoại trừ Đại Du tiên triều, chư đại giáo đạo thống xung quanh đều phái một lượng nhân thủ rất lớn, hiện tại đã tập trung xung quanh tinh vực.

“Không có mệnh lệnh của Du hoàng bệ hạ, chúng ta không thể tùy tiện xuyên qua cửa vào không gian mà bốn phía đều có cường giả trông giữ, cho dù là ta thì cũng khó mà tới gần.”

“Cho nên chỉ khi đại quân các phương đều tới đông đủ, ngươi mới có thể đi vào trong đó.”

Trong một tòa thành trì ở nơi này, Thác Bạt Tiêu Dao đang nói chuyện với nam tử trẻ tuổi cực kỳ cường tráng.

Ngũ quan của nam tử có chút tương tự với hắn, là đại ca của hắn Thác Bạt Phi Vân, người trấn giữ cổng không gian tại khu vực biên giới.

“Thời gian của ta cũng không nhiều, ta phải đi vào trong đó để nghĩ cách cứu Tinh Vũ.”

Thác Bạt Tiêu Dao nặng nề nói, biểu tình trên mặt có vẻ hơi nóng nảy.

Đến đây đã mấy ngày, hiện tại hắn càng vững tin, thế giới sau khe hở đó chính là thế giới mà kiếp trước hắn đã tu hành.

Nhưng thời gian mà Cố Trường Ca muốn hắn giao ra Chưởng Thiên Kiếm chỉ còn chưa tới năm ngày.

“Loại chuyện này không thể gấp được, nếu Cố Trường Ca đã cần đồ vật ở trên người ngươi, vậy thì hắn cũng không thể ép ngươi quá mức.”

“Trừ khi hắn không muốn món đồ kia. Bây giờ có lẽ Tinh Vũ nàng vẫn còn bình yên vô sự.”

Thác Bạt Phi Vân chậm rãi mở miệng an ủi, để cho Thác Bạt Tiêu Dao đừng quá lo lắng.

“Ta biết, thế nhưng lỡ như Cố Trường Ca không hề cố kỵ điều gì thì sao? Người như hắn cái gì cũng có thể làm được.”

Thác Bạt Tiêu Dao thở một hơi thật sâu, xoa xoa huyệt Thái Dương. Nếu thời gian không quá mức khẩn cấp, hắn cũng không đến nông nỗi này.

Hiện tại Du hoàng hạ lệnh, không có mệnh lệnh của hắn thì bất cứ ai cũng không được tuỳ tiện đi qua thế giới kia.

Cho nên tuy rằng đại ca hắn trấn thủ ở nơi này nhưng cũng không thể dễ dàng cho phép hắn đi qua, để hắn tới bên kia.

Hết chương 1631.
Bạn cần đăng nhập để bình luận