Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1857: Sư đồ hợp lực

Chương 1857: Sư đồ hợp lực

“Như vậy thì tốt, vậy hai sư đồ chúng ta liền dùng vật này nhìn ngó bí mật vĩnh sinh.”

Luân Hồi cổ thiên tôn khơi sững sờ, sau đó gật đầu mỉm cười nói.

Kỳ thực hắn cũng không nghĩ tới Cố Trường Ca lại chuyển biến nhanh như vậy, mới vừa nãy còn mang dáng vẻ vân đạm phong khinh, không thèm để ý.

Nhưng nghĩ lại thì hắn là nhân vật đứng đầu thời kì Tiên Cổ, cho đến bây giờ hiện thế vẫn lưu truyền rất nhiều truyền thuyết về hắn.

Mặc dù không thể dòm ngó lai lịch của Cố Trường Ca nhưng thoạt nhìn hắn cũng không phải là hạng người vụng về, hiểu rõ phải lựa chọn điều gì trong thời điểm này.

So với sư tôn được tiện nghi như hắn thì không bằng tạo mối quan hệ với Cố Trường Ca để mưu đồ càng nhiều lợi ích.

Sương mù xám phun trào, kéo dài vô tận.

Mấy vị cổ tổ của Tuyệt Âm Thiên đang đứng ở kia, nhìn vào đôi sư đồ từ trên trời hạ xuống là Luân Hồi cổ thiên tôn và Cố Trường Ca, vậy mà hai người này lại không hề che giấu ý muốn cướp đoạt giếng tổ ngay trước mặt bọn hắn.

Sắc mặt bọn hắn lập tức âm trầm giống như sắp có thể nhỏ nước, sát ý mãnh liệt.

Mặc dù Cố Trường Ca trẻ tuổi nhưng mà thực lực chân chính lại sâu không lường được, khó mà phỏng đoán.

Trong thời gian ngắn ngủi vừa rồi, Cố Trường Ca liên tiếp tiêu diệt hai người trong số bọn hắn.

Mà lúc ở đỉnh phong, Luân Hồi cổ thiên tôn lại là nhân vật bá chủ trong thời kỳ Tiên Cổ, tu vi cái thế, vượt xa Tiên cảnh.

Cho dù là ở niên đại này thì nhân vật như vậy cũng có được thủ đoạn khó thể tưởng tượng nổi.

Thứ duy nhất mà hiện nay bọn hắn có thể dựa vào chính là ba miệng giếng tổ có thể không ngừng tái tạo nhục thân.

Bằng không thì bọn hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của Cố Trường Ca và Luân Hồi cổ thiên tôn.

Tất cả Tuyệt Âm Thiên sinh linh nhìn thấy cảnh tượng trước mắt này đều hoảng sợ và run rẩy đến cực hạn.

Từ trước đến nay, chưa từng có bất luận cái gì xâm nhập vào sâu trong tộc thổ chớ nói chi là kinh động khiến cổ tổ xuất thế.

Nhưng mà bây giờ, Cố Trường Ca lại mạnh mẽ vào sát trong đó, lại còn giết hai vị cổ tổ khiến cho bọn hắn phải tái tạo nhục thân.

Bây giờ Luân Hồi cổ thiên tôn ở thời kỳ Tiên Cổ cũng lại hiện thế lần nữa, chặn giết cổ tổ của bọn hắn.

Việc này thật sự không khác gì đại sự đáng sợ đến kinh thiên động địa đối với toàn bộ Tuyệt Âm Ngọc tộc đàn và cũng là ranh giới tồn vong của sinh tử

Tất cả mọi người đều ngạc nhiên và sợ hãi, chỉ có thể quỳ phục dưới loại khí tức cái thế nào đó.

Ngay cả những Tuyệt Mạch sinh linh đã đặt chân đến Kẻ thành đạo lãnh vực cũng phát lạnh toàn thân.

Bọn hắn có dự cảm rằng cho dù hôm nay toàn bộ Tuyệt Âm Vân không bị hủy diệt thì chỉ sợ cũng sẽ biến thành từng mảnh vụn.

Lúc này, đám người Già Nam và Già Cửu Nhi càng là cảm cảm thấy bản thân giống như sâu như kiến.

Một chút chấn động đã có thể khiến bọn hắn hình thần câu diệt ngàn vạn lần.

“Bọn hắn tổng cộng có 6 người, một người còn đang tái tạo nhục thân, một người khác đang ở trạng thái hư nhược, còn lại 4 người, ta và ngươi, mỗi người tiêu diệt hai người, như thế nào?”

Ánh mắt Luân Hồi cổ thiên tôn tùy ý đánh giá mấy vị cổ tổ còn dư lại lúc này, mỉm cười hỏi Cố Trường Ca.

Hắn có vẻ rất tự tin, dù biết rõ bây giờ bản thân khó mà giết chết Lục đại cổ tổ thế nhưng vẫn thờ ơ lạnh nhạt.

Cố Trường Ca nghe vậy cũng cười nhạt nói: “Thế thì theo sư tôn nói vậy.”

“Các ngươi là đang tìm cái chết.”

Thấy thế, mấy vị cổ tổ cùng tức giận lên tiếng, bọn hắn acảm thấy mình bị khinh địch, âm thanh chấn động trời cao, như tia chớp xé rách Thiên Bảo.

Từng đạo từng đạo tia chớp đáng sợ màu đen kéo dài vô tận giống như là từ một vùng vũ trụ khác xé xuống, trực tiếp rơi về phía Cố Trường Ca và Luân Hồi cổ ngọc tôn.

Nó giống như là một đầu Chân Long hắc sắc, tất cả quy tắc trật tự đều bị tiêu tan và chôn vùi ở bên dưới.

Nơi này lập tức giống như hóa thành một mảnh Vương Dương hắc sắc mênh mông vô tận, sôi trào mãnh liệt.

“Hay lắm.”

“Trong lúc hạ mấy người kia thì ta sẽ biểu diễn cho ngươi thấy cái gì gọi là sức mạnh Luân Hồi.”

Luân Hồi cổ thiên tôn gật đầu cười nói, khi nói chuyện, thân ảnh hắn lập tức biến mất không thấy giống như là bước lên.

Ầm!

Một loại quy tắc lãnh vực mông lung mà hư vô khuếch tán ra từ bước chân hắn, bao phủ tám phương.

Dường như bên trong loại kia quy tắc lãnh vực kia thời gian đều chảy chậm hơn, vạn vật thế gian cũng bắt đầu trở nên ngưng trệ.

Quy tắc đạo pháp giống như chậm lại ngàn vạn lần.

Dưới ánh mắt Luân Hồi cổ thiên tôn, thậm chí chúng đã bắt đầu sụp đổ tan rã.

Tia chớp màu đen bổ xuống dưới nhưng nó lại giống như ngàn vạn bị sụp đổ, mục nát trong nháy mắt, bắt đầu tan rã, dần dần hóa thành bọt nước hư vô.

Đây là một cảnh tượng khiến cho người ta rung động, mà Luân Hồi cổ vân tôn lại giống như đang bước đi ở bên trong Thời Gian lĩnh vực.

Phàm là nơi mà ánh mắt của hắn đặt tới thì sẽ đều trở thành Thời Gian lĩnh vực, tất cả đạo pháp và thần thông đều do hắn khống chế.

Toàn bộ sinh linh đều sợ hãi đến cực hạn, không cách nào tưởng tượng nổi loại vĩ lực này.

Hết chương 1857.
Bạn cần đăng nhập để bình luận