Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1961: Nội tình Thiên Hoàng Sơn

Chương 1961: Nội tình Thiên Hoàng Sơn

Cung điện giống như không tồn tại trong thế giới này, thậm chí là có chút mơ hồ làm cho hư không bất ổn, hiện lên rất nhiều vết nứt đại đạo.

Một vài hành tinh khô kiệt trôi nổi trong hư không, ngay cả vết tích thời gian chảy qua cũng dần dần chậm lại.

Ở trong cung điện có ba thân ảnh vô cùng đáng sợ đang ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, xung quanh là làn sương mù hỗn độn tỏa ra làm cho dáng vẻ bọn hắn càng thêm mơ hồ.

Bọn hắn chỉ ngồi xếp bằng ở đây mà đã có một loại khí tức có thể chấn áp cả chư thiên, thậm chí quy tắc trật tự cũng trở nên vô cùng mơ hồ.

“Nếu ba vị đạo huynh không xuất thế, chỉ sợ đạo thống Thiên Hoàng Sơn ta sẽ phải đoạn tuyệt ở thế gian này.”

“Thời cơ thành tiên đang ở ngay trước mắt, mong rằng ba vị đạo huynh nhanh chóng thức tỉnh…”

Sau khi đến đây Độc Nhãn đạo nhân liền thở phào một hơi, tiếp đó cung kính hành lễ với ba thân ảnh đáng sợ trước mắt rồi mở miệng nói.

Thiên Hoàng Sơn tồn tại qua vô số năm, từng thống ngự Thái Cổ vạn tộc, kẻ thống trị được sinh ra từ các tộc, huyết mạch cũng không tương đồng.

Ba người trước mắt chính là nội tình còn sót lại của Thiên Hoàng Sơn, tu vi không hề thua kém hắn.

Mà khi cảm nhận được khí tức của Độc Nhãn đạo nhân, đôi mắt khép kín của ba người đang xếp bằng trên bồ đoàn từ từ mở ra.

Thấy thế, trên khuôn mặt Độc Nhãn đạo nhân lộ vẻ vui mừng khôn xiết, hắn không tin Thiên Hoàng Sơn có bốn vị Chí cường giả tọa trấn và vô số Tiên Khí, Cố Trường Ca còn có thể bắt được hắn?

Thời gian mấy ngày nhanh chóng trôi qua, cuối cùng thì đội ngũ phụ trách rước dâu cũng đã đi hết đường hầm vũ trụ dài dằng dặc, quay trở về tinh vực của Trường Sinh Cố gia, trên đường đi cũng không xuất hiện chuyện ngoài ý muốn nào nữa.

Dường như tất cả các tinh thần ở bên cạnh đều được phủ lên hồng trang, hào quang rực rỡ đan xen, điềm lành liên tục chiếu rọi trên bầu trời làm cho phiến vũ trụ này như đang vui mừng vì đại hôn của bọn hắn.

Vô số cương vực mênh mông vô tận, Sinh Mệnh Cổ Tinh nhiều vô số kể, tất cả đều là những thế lực phụ thuộc của Trường Sinh Cố gia, hầu như toàn bộ các tinh vực đều treo đèn kết hoa, có vô số tiên hạc giương cánh lướt qua bầu trời.

Tới gần các tinh vực trung ương thì càng có nhiều thần sơn cổ nhạc, bao la hùng vĩ, kéo dài đến vô tận.

Cả tinh vực này đã được Chí cường giả của Trường Sinh Cố gia xuất thủ luyện hóa, trở thành nơi tiếp khách mời.

Dù sao thì hôn lễ này cũng quá to lớn, hầu như tất cả các thế lực đạo thống tồn tại từ thời cổ lão đều đến cả, các thế lực yếu hơn căn bản không có cơ hội đến gần khu vực trung ương, chỉ có thể ở tạm bên ngoài.

Nhưng dù là như thế thì ở bên ngoài vẫn không còn sót lại chỗ nào, không khí vô cùng náo nhiệt vui vẻ, khắp nơi đều là các tu sĩ qua lại liên tục.

“Ầm ầm!”

Vũ trụ ù ù rung động, đại quân rước dâu đã trở về, một đường đạp trên hào quang xen lẫn ngân hà hồng sắc đi về phía chủ đảo của Trường Sinh Cố gia.

“Đại hôn của hắn…”

Bên trong thần sơn đảo dữ là rất nhiều khách quý có thân phận vô cùng cao quý, lúc này bọn hắn đều đang ở đây nhìn về phía tiên ngọc liễn xa đang đi về nơi sâu nhất bên trong Cố gia.

Hi Dao nữ hoàng của Yêu Giới mặc một chiếc váy hoàng kim, thân hình vô cùng yểu điệu xinh đẹp, khuôn mặt lạnh lùng tuyệt mỹ. Nhưng giờ phút này khi nhìn qua thân ảnh Cố Trường Ca cưỡi long mã dần đi xa thì vẻ mặt nàng lại hiện lên sự buồn bã, sau đó dường như khóe miệng nổi lên một nụ cười khổ.

Mặc dù Cố Trường Ca rời khỏi Yêu Giới không đến mấy năm nhưng đối với nàng mà nói thì lại là khoảng thời gian dài đằng đẵng… Bởi vì nàng biết rõ cuộc sống như thế sẽ càng dài hơn, có lẽ là vĩnh viễn cũng không quay lại được như cũ.

Suy cho cùng cũng chỉ như hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình, chuyện ngày xưa sẽ chỉ như một làn gió xuân, chẳng mấy chốc liền tan biến.

“Cố công tử…”

Ở nơi khác của hòn đảo cũng có mấy thân ảnh chứng kiến cảnh tượng này, trong lòng vừa hâm mộ vừa cảm thấy chua xót.

Diễm Cơ, Lâm Thu Hàn… đã từng có quan hệ rất sâu với Cố Trường Ca. Chỉ là về sau thực lực và địa vị của Cố Trường Ca càng ngày càng cao, các nàng cũng không thể nào với tới nổi, sau này cũng rất hiếm khi được nhìn thấy thân ảnh của hắn.

Thời điểm có thể nhìn thấy hắn cũng chỉ là một số hình ảnh ở trong Lưu Ảnh thạch được lưu truyền tại thượng giới mà thôi.

“Công tử cố ý phân phó ta dẫn các ngươi đi vào trong đảo.”

Một nữ tử áo trắng với khuôn mặt vô cùng tuyệt mỹ đi tới, sau lưng là một chiếc đuôi cáo trắng muốt như tuyết được bốn thị nữ ôm lấy.

Nàng nở nụ cười nhìn về phía đám người Lâm Thu Hàn, Diễm Cơ rồi nói.

“Ngươi là Doãn Mi thiên nữ?”

Trước đây nàng từng theo hầu Cố Trường Ca một khoảng thời gian cho nên trở thành tâm phúc của hắn, vì thế có chút quen thuộc với Doãn Mi thiên nữ của Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc…

Nhưng Lâm Thu Hàn ở bên cạnh lại có chút lạ lẫm đối với Doãn Mi, nàng luôn tu hành ở Tử Cực đan tông, rất ít khi tiếp xúc với ngoại giới.

Tạo nghệ về Đan Đạo của nàng cực cao, chỉ tốn mấy năm đã vượt qua rất nhiều trưởng lão.

Nhưng những thứ này lại không có trợ giúp gì đối với Cố Trường Ca, cho nên Cố Trường Ca cũng không tiếp xúc nhiều với Tử Cực đan tông.

Hết chương 1961.
Bạn cần đăng nhập để bình luận