Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3594. Thị uy



Chương 3594. Thị uy




“Là nàng?”
Mặc Đồng cũng chú ý đến ánh mắt của Triệu Tú Yên, ánh mắt bình thản khẽ động. Nàng khẽ gật đầu với Triệu Tú Yên một cái.
Cố Trường Ca đến khiến cho đại hội thành lập Tiên Đạo Minh trở nên khó lường. Các thế lực đạo thống các phương lúc trước còn đang suy đoán dụng ý của Phạt Thiên Minh cũng bắt đầu im lặng, sợ họa từ miệng mà ra.
Chính giữa đỉnh núi các nơi, âm thanh ồn ào náo nhiệt dần dần nhỏ lại. Bầu không khí trở nên thoải mái hơn.
Bên trong đại điện rộng lớn mênh mông, từng bóng người cổ lão lần lượt xuất hiện, ngồi xuống bàn tiệc các nơi.
Nhân vật lãnh tụ các phương đến sớm vì ký kết minh ước tiên đạo lần này đã chuẩn bị xong.
Cố Trường Ca dẫn theo đám người Phạt Thiên Minh ngồi xuống ghế xem lễ. Lần này, Phiêu Miểu thánh tổ là người thôi động minh ước tiên đạo, vốn không có ý định hiện thân nhưng bởi vì Cố Trường Ca xuất hiện, ông không thể không ra mặt chủ trì đại hội lần này.
Một đám cao tầng Chính Nhất Minh đều im lặng. Đã có người truyền tin tức Cố Trường Ca xuất hiện về Chính Nhất Minh.
Những đạo thống tộc đàn còn lại cũng giống như vậy. Khi Cố Trường Ca bước vào đại hội thành lập Tiên Đạo Minh, bọn họ cũng đã truyền tin tức về nhà.
Không ít người dự cảm được sợ rằng hôm nay sẽ phát sinh chuyện lớn. Bây giờ, Cố Trường Ca lại tùy tiện rời khỏi Phạt Thiên Minh.
Chẳng lẽ hắn không sợ tộc đàn hắc ám thừa cơ mà vào sao?
Nhưng không ai dám hỏi vấn đề này nhiều. Cho dù ở đây có không ít tồn tại Tổ Đạo cảnh, nhưng ai cũng rất cẩn thận.
“Các vị cần chi phải căng thẳng như vậy. Xưa nay tại tạ không loạn giết người vô tội, vì sao các vị lại dùng loại ánh mắt kiêng kỵ như vậy nhìn ta? Hay là các vị bất mãn đối với Phạt Thiên Minh ta?”
“Phạt Thiên Minh ta từ trước đến nay luôn lấy việc giúp đỡ thiên hạ, giúp đỡ thương sinh làm nhiệm vụ của mình, chống lại tộc đàn hắc ám nhiều năm, cứu vớt không ít văn minh chân giới trong dầu sôi lửa bỏng, không phải đám người Chính Nhất Minh mua chuộc danh tiếng, lừa đời lấy tiếng có thể so sánh.”
“Các vị không cần lo lắng Chính Nhất Minh âm thầm giở trò. Bọn họ luôn kiêng kỵ đề phòng Phạt Thiên Minh chúng ta, nhưng bọn họ ít nhiều cũng là người tốt.”
Âm thanh cười khẽ của Cố Trường Ca vang lên. Cường giả đến từ văn minh chân giới các phương lại càng không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của hắn. Khi hắn nhìn tới, tất cả đều không tự chủ được mà cúi đầu.
Càng nhiều sinh linh và người tu hành lại càng cúi thấp đầu hơn, trong lòng run lên. Một đám cao tầng Phạt Thiên Minh nhìn thấy cảnh tượng này không hẹn mà cùng nở nụ cười. Có người thì cười trên nỗi đau người khác, có người thì vẻ mặt đùa cợt, ánh mắt nhìn đám người Chính Nhất Minh lại càng thâm thúy.
Chỉ có đám người Chính Nhất Minh mặt trầm như nước, không ai có can đảm nói chuyện phản bác. Trước đó, chung quanh bọn họ có không ít nhân vật lãnh tụ đạo thống chân giới tiến lên chào hỏi, nhưng sau khi Phạt Thiên Minh đến, nhất là Cố Trường Ca xuất hiện, tất cả mọi người đều không tự chủ được mà cách ra một khoảng cách.
Ngay cả trưởng lão của Phiêu Miểu Thánh Tông cũng giống như vậy. Khi bọn họ nói chuyện với Chính Nhất Minh cũng phải cân nhắc, sợ nói sai, dẫn đến hiểu lầm gì đó.
“Minh chủ nói đùa, bây giờ là trường hợp trang nghiêm, mọi người đều tỏ lòng tôn kính đối với minh chủ, tất nhiên không dám có gì bất kính.”
“Minh chủ để ý đại cục, lòng mang thương sinh trong thiên hạ. Đây là chuyện mà mọi người đều biết, chẳng lẽ chỉ vì vài lời gièm pha nho nhỏ mà chửi bới sao?”
Phiêu Miểu thánh tổ là một nam nhân trung niên nho nhã nhưng lúc này da đầu của ông cũng có chút run lên, chỉ có thể dùng nụ cười để che giấu suy nghĩ thật trong lòng mà thôi.
Bên ngoài nghe đồn minh chủ Phạt Thiên Minh thủ đoạn tàn nhẫn, tâm tư khó lường, vui buồn bất chợt, hoàn toàn không dễ ứng đối.
Bây giờ ông ta cũng xem như đã lĩnh giáo. Nào có ai là minh chủ chí tôn lại đích thân có mặt, chấn nhiếp văn minh chân giới các phương chứ?
Giống như minh chủ Chính Nhất Minh Vị Ương đế quân, tại sao ông ta lại phải đích thân xuất hiện chứ?
Điều này khiến cho hình ảnh mờ mịt siêu nhiên của ông ta bị hủy hoại trong hôm nay. Nhưng nếu ông ta không xuất hiện, không biết đại hội thành lập Tiên Đạo Minh lần này sẽ biến thành bộ dạng gì nữa.
“Đã như vậy, vì sao các vị lại muốn che giấu, không dám dùng chân dung chân thực của mình để lộ diện, các vị cần tại hạ đích thân lên tiếng mời sao?”
Cố Trường Ca cười nhạt, ánh mắt quét tới. Hư vô đằng trước lập tức kêu lên. Một trận mưa vĩ lực chợt lóe lên bên trong. Tiếp theo, một số bóng người mơ hồ, khóe miệng rịn máu từ trong đó rơi xuống.
Tất cả mọi người đều kinh hãi. Có mấy thế lực đạo thống lại càng tim đập nhanh, hoàn toàn không dám tiến lên đỡ lấy nhân vật cấp lão tổ của nhà mình.
“Mong rằng minh chủ thủ hạ lưu tình…”
Phiêu Miểu thánh tổ nhìn thấy cảnh tượng này, da đầu run lên.
Mặc dù ông ta biết giữa hư không có không ít khách quý chưa từng lộ diện, chỉ có khí tức mơ hồ lộ ra nhưng ông ta không thèm để ý.
Bởi vì có một số nhân vật có thói quen như vậy chứ đừng nói chi nơi này ngư long hỗn tạp. Ngay cả tà giáo quỷ dị Hắc Liên giáo mà còn thẩm thấu đến được, khó đảm bảo không có cừu gia đến.
Thật ra cũng có thể hiểu lý do vì sao những chân thân này lại che giấu chân dung. Hết chương 3594.



Bạn cần đăng nhập để bình luận