Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 622: Cướp hắn đi?

Chương 622: Cướp hắn đi?

Bên trong lầu các rất yên tĩnh. Ngoại trừ người của Thiên Hoàng sơn ra, cũng chỉ có Nguyệt Minh Không ngồi một mình ở đó.

Lúc này, ánh mắt của nàng điềm tĩnh vô cùng, không vướng bụi trần, cả người giống như được tạc từ một khối ngọc bích tốt nhất.

Một thân nàng khoác trường bào rộng lớn, khuôn mặt thần tiên đẹp như tranh vẽ lại không dính chút phấn trang điểm nào, mái tóc dài mượt như thác nước thanh ti được cài bằng một chiếc trâm ngọc.

Ngoại trừ chiếc trâm cài đó thì trên người nàng cũng không có thứ trang sức nào khác. Thế mà lại đủ để cho bất kỳ thiên chi kiều nữ nào ở trước mặt nàng cũng trở nên nhạt.

Loại khí thế cao cao tại thượng đó tựa như một nữ đế vô song, khiến cho ai nấy ở trên núi Thiên Hoàng đều không dám có bất kỳ mạo phạm, nhất định phải thận trọng mà đối đãi.

Hơn nữa, từ một phương diện khác mà nói, Nguyệt Minh Không lại vốn là vị hôn thê của Cố Trường Ca.

Thời gian gần đây, Cố Trường Ca đã xuất hiện ở Tuyệt Âm chiến trường có một màn anh hùng cứu mỹ nhân, cứu được Doanh Ngọc, khắp nơi lưu truyền rộng rãi, làm cho không ít thiên chi kiều nữ vô cùng ái mộ.

Hôm nay Nguyệt Minh Không bỗng nhiên nói ra lời cảnh cáo này, khiến cho đám người của Thiên Hoàng sơn một trận cười khổ, suy đoán là chuyện này có liên quan nhưng cũng tự biết đối phương cũng không phải là cố tình gây sự.

Có một số việc, hoàn toàn chính xác là không phải thứ bọn hắn nên nghĩ.

Cố Trường Ca vô cùng ưu tú, nếu là trên thân không mang hôn ước còn dễ nói, thế nhưng hắn đã có hôn ước, tiểu thư nhà họ tốt nhất không nên với đối hắn sinh ra hảo cảm gì.

Bởi vì ý định này không thể nào đem lại được kết quả gì.

"Minh Không công chúa nói những điều này là ý gì? Không phải là sợ ta cướp đi vị hôn phu của ngươi chứ?"

Lúc này, Doanh Ngọc cũng là kịp phản ứng lại ý tứ trong lời nói này của Nguyệt Minh Không. Lúc này lông mày của nàng nhíu lại một cái, hỏi ngược lại.

Nàng lựa chọn đối chọi gay gắt, không muốn đối phương có thể tuỳ ý khống chế tất cả.

Cùng là thiên chi kiều nữ, nàng càng không muốn lúc này, ở trước mặt đối phương thấp hơn một cái đầu.

Nàng đích xác là dành cho Cố Trường Ca hảo cảm nhất định. Nhưng Nguyệt Minh Không nói ra như vậy, có phải là quá không nể mặt nàng rồi hay không?

Nghe vậy, Nguyệt Minh Không lắc đầu, ánh mắt yên tĩnh, mỹ lệ như minh châu.

Lời nói của nàng không dao động như trước.

Ta là đang muốn giúp ngươi, cũng là vì muốn tốt cho ngươi, nếu như không muốn sau này nhận lấy khổ sở, vậy hãy cách xa Cố Trường Ca một chút.

"Còn về cướp hắn đi?"

Nói đến đây, nàng có chút nhẹ nhàng đùa cợt và lơ đễnh.

Từ đầu đến cuối, nàng không hề lo lắng sẽ có nữ tử nào đó có thể lọt vào mắt Cố Trường Ca. Nhưng ham muốn chiếm hữu của nàng rất mạnh, và cũng là muốn điểm người, những nữ tử có ý định với Cố Trường Ca chỉ có thể trở thành quân cờ của hắn. Căn bản không thể uy hiếp được nàng.

Vốn là thấy đáng thương nên hảo tâm khuyên bảo một phen. Về phần đối phương có thấu tính đạt lý hay không, nàng cũng không thèm để ý.

Lời nên nói nàng đều đã nói, về sau nếu Doanh Ngọc ngày càng lún sâu, cuối cùng người chịu tổn thương cũng là chính nàng.

Doanh hoàng tử trở thành người thừa kế ma công, thế gian đều là kẻ địch, huynh muội trở mặt thành thù.

Nếu như trong khoảng thời gian này mà Cố Trường Ca không làm bất cứ điều gì, nàng thật không tin. Vả lại có khả năng rất cao là tất cả những chuyền này đều do một mình Cố Trường Ca gây ra. Nếu như về sau Doanh Ngọc phát giác được chân tướng, nàng sẽ như thế nào?

Chỉ sợ là nàng sẽ hận không thể giết chết Cố Trường Ca đi. Đến lúc đó theo như tính cách của Cố Trường Ca mà nói, hắn là sẽ đối với Doanh Ngọc không chút lưu tình.

Nguyệt Minh Không nghĩ rằng có thể phòng tránh tai hoạ này nên mới đến cảnh cáo nàng một chút. Về phần sẽ để cho Doanh Ngọc cảm thấy là nàng đang ghen hay gì đó, kỳ thật Nguyệt Minh Không cũng không thèm để ý.

Tuy nhiên, Nguyệt Minh Không không biết rằng Doanh Sương đã sớm bị một gã nuôi ngựa bắt cóc và đánh tráo thân phận.

Đối với Cố Trường Ca mà nói, hắn cũng không chút nào sợ Doanh Ngọc sẽ phát giác được chân tướng sự việc.

"Lời này của ngươi là có ý gì?"

Doanh Ngọc nhíu mày, không rõ vì sao Nguyệt Minh Không lại có thần sắc như vậy, nhìn nàng mang theo chút thương hại.

Bất quá, Nguyệt Minh Không cũng không tiếp tục nói chuyện. Dáng vẻ của nàng không chút nào để ý, an tĩnh giống như là một nữ tiên nữ cao quý.

Ánh mắt của nàng ung dung, thần sắc mang theo chút không hiểu.

Thấy Nguyệt Minh Không không nhiều lời nữa, Doanh Ngọc thở dài, bình tĩnh nói tiếp:

"Cố công tử có ân với ta, có ân với Thiên Hoàng sơn, ta sẽ nghĩ cách báo đáp hắn. Về phần những chuyện khác, Minh Không công chúa ngươi đã quá lo lắng rồi."

Dứt lời, nàng liền định đứng dậy cáo từ.

Nguyệt Minh Không gật gật đầu, "Ngươi biết những thứ này vậy là tốt rồi."

"A, Minh Không ngươi ở chỗ này ư? Để ta đi tìm từ nãy đến giờ."

Nhưng mà đúng vào lúc này, dưới lầu các bỗng nhiên vang lên giọng nói hơi ngạc nhiên, ngay sau đó có tiếng bước chân đi tới.

Người tới mặc một bộ trường bào màu trắng, thân hình cao lớn, trên khuôn mặt mang theo ý cười ôn nhu như ngọc. Đi theo phía sau hắn là một đoàn tuỳ tùng với khí tức cường hãn.

Đây chính là Cố Trường Ca.

Thời gian này, Tuyệt Âm chiến trường không chút bình yên. Vậy mà hắn cũng dứt khoát rời đi khỏi đó, dự định tìm ra thân phận thật sự của người thừa kế ma công.

Ngoài ra, Cố Trường Ca cũng biết việc Nguyệt Minh Không đi vào Nam Thịnh Thiên, vừa hay có chút việc muốn tìm nàng.

Nói đến lần trước xuống hạ giới giải quyết nhân tổ xong, theo lý mà nói, khí vận chi tử sẽ không xuất hiện sớm.

Nhưng căn cứ hệ thống nhắc nhở đến xem, sự xuất hiện của hồng y nữ ma tựa hồ đã là chuyện không cách nào tránh khỏi.

Cho nên Cố Trường Ca dự định sẽ tìm kiếm thông tin từ miệng của Nguyệt Minh Không, có lẽ nàng sẽ ở biết cái gì đó.

Giờ phút này, nghe được âm thanh này, Doanh Ngọc vốn đã định rời đi chợt sững sờ.

Sau đó bước chân không khỏi dừng lại, có chút kinh ngạc.

Nàng không biết cuộc nói chuyện vừa rồi với Nguyệt Minh Không, có phải Cố Trường Ca đã nghe được gì hay không.

Hết chương 622.
Bạn cần đăng nhập để bình luận