Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1877: Gặp nguy

Chương 1877: Gặp nguy

“Xem ra chỉ có thể trở về khu vực an toàn, đối với tai hoạ Tuyệt Âm Thiên lần này ta thật sự bất lực.”

Giang Sở Sở có chút tiếc nuối than nhẹ một tiếng, bạch y nhẹ nhàng nhanh chóng tiêu thất tại chỗ, chỉ để lại tàn ảnh.

Nhưng những Tuyệt Âm sinh linh kia lại giống như giòi trong xương, đeo bám nàng đến cùng.

Oanh!

Hư không kịch chấn, sương mù vừa dày vừa nặng bị xuyên qua khiến rất nhiều Tuyệt Âm sinh linh kêu thảm rồi nổ tung.

Trong đó có vài đầu sinh linh khủng bố với đôi mắt tinh hồng, thân hình cực lớn có sương mù màu xám nồng đậm quấn quanh đang giết về phía Giang Sở Sở.

Trên cự chưởng dữ tợn là lưỡi dao lấp loé đạo tắc màu đỏ tạo thành một mảnh vương dương muốn bao phủ hết thảy.

Dưới loại dao động này, tất cả những sinh linh trước mắt đều nổ tung chỉ trong khoảnh khắc, hình thần câu diệt.

Đây là hung thú cấp độ Chuẩn Đế đã sớm bị Tuyệt Âm vụ khí hủ thực thần trí, chỉ còn sót lại ý chí sát lục điên cuồng.

Khí tức của Giang Sở Sở kinh động đến bọn chúng. Ý niệm còn sót lại duy nhất của bọn chúng chính là xé rách nhân loại nhỏ bé trước mắt này.

“Không hay rồi…”

“Sao ở đây lại có thể xuất hiện mấy đầu hung thú cấp độ Chuẩn Đế?”

Giang Sở Sở nhanh chóng xuyên qua mảnh không gian cảm nhận được khí tức nọ, sắc mặt hơi đổi, đại mi nhíu chặt.

Nàng rất rõ ràng thực lực của mình, đối mặt với Chuẩn Chí Tôn hoặc là Chí Tôn cảnh thì còn có cơ hội đánh cược sinh tử một lần.

Nhưng đối mặt với hung thú cấp độ Chuẩn Đế, nếu không chạy chính là con đường chết, không có khả năng thứ hai.

Trước đó nàng gặp qua một đầu hung thú cấp độ Chuẩn Đế, nguy trong hiểm mới trốn được một mạng.

Lần này nàng không rõ mình có thể có vận khí tốt như vậy nữa hay không.

Hung thú cấp độ Chuẩn Đế trước mắt có khoảng chừng ba đầu. Mỗi một đầu đều có bản thể giống như tinh thần cổ lão sừng sững trong sương mù mênh mông, khổng lồ vô biên. Đôi mắt tựa như hồ nước, chúng giơ cự chưởng chấn liệt hết thảy.

Không gian đều trở nên ngưng trệ, từng sợi đạo tắc không ngừng băng liệt, như thác nước nghiền ép xuống.

Năng lượng mênh mông giống như vương dương mãnh liệt đánh vào vùng hư không này, không chỗ nào là còn nguyên vẹn.

Giang Sở Sở không nghĩ tới sau khi thần trí của đám hung thú này bị ăn mòn thì còn có thể mang theo pháp tắc thần thông khủng bố như vậy, so với thời điểm Chuẩn Đế đỉnh phong cũng chưa chắc yếu hơn bao nhiêu.

Đầu tiên nàng sử dụng bảo mệnh chi vật là một tờ pháp chỉ kim quang chói mắt, hiện lên trên đỉnh đầu, rầm rầm phiên động.

Từng cái phù văn thần bí cổ xưa xuất hiện, quang hoa lấp lóe chói mắt nắm giữ thực lực khó lường đáng sợ.

Bên trong trang pháp chỉ vàng óng có xen lẫn khí tức của Kẻ thành đạo, phảng phất như mặt trời huy hoàng chiếu rọi mảnh thiên địa u ám này.

Thân là Thánh nữ của Nhân Tổ Điện, tất nhiên nàng không thiếu đủ loại dị bảo pháp chỉ. Thế nhưng những vật này cũng có giới hạn, chỉ ẩn chứa một kích của Kẻ thành đạo.

Trên thế gian này chất liệu có thể tiếp nhận sức mạnh của Kẻ thành đạo cũng không nhiều, muốn luyện chế ra pháp khí như vậy là vô cùng khó khăn.

Ngoại trừ những tuổi trẻ Chí Tôn bên trong các bất hủ đạo thống cực kỳ được cưng chiều ra, tu sĩ bình thường đừng mơ tưởng được nhìn thấy loại đồ vật trân quý như thế này.

Giang Sở Sở cũng không có nhiều, với lại trước đó còn tiêu hao không ít.

Oanh!

Theo trang pháp chỉ kim sắc này xuất hiện, khí tức huỷ diệt đáng sợ chói mắt bộc phát.

Truy kích tới ba đầu hung thú cấp độ Chuẩn Đế, cuối cùng trong đôi mắt của chúng cũng hiện vẻ sợ hãi, cảm nhận được loại khí tức thiên địch này liền muốn quay người đào tẩu, không dám đuổi tiếp.

“Tác dụng chấn nhiếp vẫn còn tốt.”

Giang Sở Sở thấy thế thở nhẹ ra một hơi, không muốn suy nghĩ nhiều, định rời khỏi nơi đây.

Nhưng sau một khắc nàng lại rùng mình, huyết dịch cả người như muốn đóng băng.

Oanh!!!

Một loại khí tức kinh khủng đến cực hạn lập tức tràn ngập đến.

Một cái miệng vực vô cùng lớn chứa đầy răng nanh huyết sắc vô tận, đột nhiên mở ra ở nơi không xa trong màn sương mù nồng đậm, nuốt xuống tất cả các sinh linh.

Dường như cả phiến thiên địa đều chìm vào bóng tối hoàn toàn khiến người sợ hãi, giống như mảnh thiên khung này đều bị cái miệng lớn nuốt chửng sạch sẽ.

Kim sắc pháp chỉ mà Giang Sở Sở sử dụng ngay cả một hơi đều không chống đỡ nổi, răng rắc nứt ra, hoá thành kim sắc quang mang đầy trời tiêu tan không thấy.

Ba đầu hung thú cấp độ Chuẩn Đế còn chưa kịp kêu thảm thì đã bị miệng vực lớn cắn nuốt, giống như ba con gà con phốc phốc vài tiếng rồi nổ tung.

Tuyệt Âm vụ khí vô tận như thuỷ triều cũng bị nó nuốt vào trong bụng, phát ra âm thanh sóng dữ phô thiên mãnh liệt, đủ để khiến tâm can của tất cả tu sĩ nhát gan nứt vỡ.

Đầu này không nhìn rõ hình dáng, gần như là có thân ảnh kinh khủng vô biên vô tận, thật sự rất đáng sợ, căn bản là không biết rõ rốt cuộc nó khổng lồ bao nhiêu.

Chỉ có cái miệng lớn mở ra giống như một mảnh vực sâu không có điểm cuối, răng nanh tinh hồng đầy ở bốn phía đủ để xé rách cơ thể Kẻ thành đạo.

Hết chương 1877.
Bạn cần đăng nhập để bình luận