Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3742. Chỉ điểm



Chương 3742. Chỉ điểm




“Con đường phía trước?”
“Thế ngươi cho rằng con đường phía trước là cái gì?”
“Vì sao ngươi cho rằng đường không có điểm cuối chứ?”
Cố Trường Ca mặc áo trắng, tay áo rộng, đứng chắp tay sau lưng, nghe xong lập tức nở nụ cười.
Việc Lực Chủ đến nằm trong dự liệu của hắn. Thiên địa kỷ nguyên sắp kết thúc. Cho nên, tồn tại nắm thiên đạo quyền hành trong tay sẽ có cảm ứng.
Trong đó tất nhiên bao gồm chín vị tồn tại cấp Chân Lộ. Đương nhiên, cho đến tận lúc này vẫn còn chưa thấy chín vị tồn tại Chân Lộ xuất hiện. Quyền hành Nhân Quả trong chín đại quyền hành vẫn chưa xuất thế.
Trong số tám vị tồn tại Chân Lộ, Lực Chủ xứng đáng đứng nhất về sức mạnh. Chuyện này không cần phải tranh luận.
Nếu kỷ nguyên thiên địa không kết thúc, xét theo một loại ý nghĩa nào đó, tồn tại như Lực Chủ đã là vĩnh hằng chân chính, không gì làm không được, vĩnh sinh trường tồn.
Khi kỷ nguyên thiên địa kết thúc, bọn họ dự cảm được bản thân cũng sẽ gặp nạn. Cho nên, ai nấy sẽ có phương pháp ứng kiếp của riêng mình.
Phương pháp ứng kiếp mà Lực Chủ thực hiện nằm trong tay Phạt Thiên Minh.
“Con đường phía trước?”
“Con đường phía trước trong mắt ta, tự nhiên là một thế lực mạnh mẽ hơn, một cảnh giới sâu hơn, một thế lực toàn năng hơn, một chiều hướng sinh mệnh khó dò hơn…”
Lực Chủ đáp một cách không cần nghĩ ngợi: “Trên đời này vốn dĩ không có con đường, nhưng chỉ cần có người đi, có người tiến lên trước, thì sẽ có một con đường trọn vẹn. Con đường phía trước cũng vậy. Chỉ cần ta kiên định đi tiếp, sớm hay muộn, một con đường mới sẽ mở ra.”
“Thực lực của minh chủ cao hơn ta, ngươi chắc chắn đã vượt qua khe núi mà ta không cách nào bước qua và đi trên con đường phía trước này.”
Âm thanh của ông ta đinh tai nhức óc, hàm chứa một ít ý nghĩa chân chính khó tin của thiên địa. Giờ phút này, dường như toàn bộ thời không các nơi trong Thương Mang đều vù vù kịch chấn.
Lăng Ngọc Linh bước vào đại điện cùng với Khởi La tế tự và A Lê, đứng yên lặng chờ đợi một bên, cũng không lên tiếng quấy rầy.
Khởi La tế tự vốn còn hơi nghi ngờ về thân phận của Lực Chủ, hiện tại nàng chỉ cảm thấy đại vũ trụ trước mặt như muốn nứt ra. Trong hỗn độn vô cùng vô tận, một cự nhân vĩ ngạn cầm cự phủ trong tay khai thiên tích địa, thanh trọc một phần, vạn cổ đều nát, các loại đại đạo thai nghén ra đời.
Ánh mắt của nàng kinh hãi, không nhịn được run rẩy hẳn lên.
Nam nhân có diện mạo xấu xí này lại có khí thế vượt xa đại chủ tế.
Đây rốt cuộc là thần thánh phương nào?
Lăng Ngọc Linh biết lai lịch của Lực Chủ. Dù sao khi đối phương đến, ông ta không vượt quá giới hạn, cũng không chú ỷ vào lai lịch và thực lực của mình, mà lẳng lặng ngồi chờ bên ngoài Phạt Thiên Minh. Sau khi nhận được thông báo, nàng mới dẫn ông ta vào trong.
Ai có thể ngờ đây là một tồn tại cấp Chân Lộ chứ?
Hơn nữa, lúc này ông ta thậm chí còn khiêm tốn thỉnh giáo trước mặt Cố Trường Ca, hạ thấp bản thân, thái độ khiêm nhường như một hậu bối ngây thơ.
“Ha ha…”
Cố Trường Ca cười khẽ. Hắn nói: “Đã như vậy, cảnh giới Lộ Tận là từ đâu mà có? Vì sao đã không có điểm cuối lại còn gọi là Lộ Tận?”
Hắn nhìn thấy điều gì đó thú vị trên người Lực Chủ. Cho nên hắn muốn khai sáng cho Lực Chủ một chút.
Đương nhiên, chỉ điểm và phá cảnh chẳng liên quan gì đến nhau.
Hiện tại, trong Thương Mang không có khả năng xuất hiện tồn tại cấp Chân Lộ vượt qua Lực Chủ. Chân Lộ xác thực không có khả năng tiếp tục đột phá.
Như lời Lực Chủ đã nói, giữa thiên địa không cho phép xuất hiện sức mạnh cường đại hơn. Tồn tại cấp Chân Lộ đã là “trái cây” lớn nhất mà Chân Thực Chi Địa cho phép có khả năng xuất hiện.
Việc trái cây này có tiếp tục nở hoa kết quả hay không, vẫn còn thiếu một chất môi giới. Mà chất môi giới đó cũng không có khả năng xuất hiện trong Thương Mang.
Nói một cách khác, con đường phía trước mà đám người Lực Chủ đang cố gắng theo đuổi đã bị chém đứt. Vì sao thực lực của Cố Trường Ca lại cao hơn bọn họ? Bởi vì hắn từ đầu đến cuối đều đứng trên đỉnh cao mà tất cả chúng sinh không thể đạt tới, nhìn bao quát mọi thứ.
Lúc này Lực Chủ cũng nhìn ra được Cố Trường Ca đang cố ý chỉ điểm mình. Ánh mắt của ông ta sáng lên, trầm giọng nói: “Lộ Tận tuyệt đối không phải là không có, tu vi cảnh giới vốn là tiền nhân chế định. Tiền nhân ở bước này đã đạt tới cực hạn, cho rằng không có cách nào, đó là bởi vì thực lực của bọn họ không đủ mạnh. Nhưng ta mạnh hơn so với bất cứ tiền nhân nào. Thứ mà bọn họ cho rằng là lộ tận, trong mắt của ta chẳng qua chỉ là một khu vực nghỉ chân ngắn mà thôi.”
Giọng điệu của ông ta rất lớn, cũng rất càn rỡ. Trăm ngàn kỷ nguyên cũng không nhất định sinh ra một tồn tại Lộ Tận. Trong mắt của ông ta, đó chẳng qua chỉ là một nơi nghỉ chân.
Cố Trường Ca nghe xong, ánh mắt hiện lên sự tán thưởng: “Giỏi cho một khu vực nghỉ chân. Sau khi phạt thiên, ta sẽ mở ra một thời đại mới chưa từng có. Ngươi nên là vị tướng đầu tiên của ta.” Hết chương 3742.



Bạn cần đăng nhập để bình luận