Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 689: Ông trời cũng giúp ta rồi

Chương 689: Ông trời cũng giúp ta rồi

"Tiên Nhi cô nương, chúng ta lại gặp mặt rồi?"

Ngay lúc Cố Tiên Nhi đang suy nghĩ thì một thân ảnh bỗng nhiên từ trên trời giáng xuống, xuất hiện ở trước mặt của nàng.

Thần sắc của Cố Tiên Nhi lập tức thay đổi, lúc đầu có chút thanh lãnh và cao ngạo, nhưng trong nháy mắt trở nên lạnh lùng như băng, còn mang theo một chút chán ghét.

"Tử Dương thiên quân, lần trước ta cũng đã nói ngươi đừng tiếp tục xuất hiện ở trước mặt ta nữa rồi mà."

Giọng nói của nàng rất lạnh lùng, nhìn chằm chằm và nói với Tử Dương thiên quân xuất hiện ở trước mặt.

Sau khi ở trước sơn môn nhìn thấu tiết mục anh hùng cứu mỹ nhân mà hắn tự biên tự diễn, trong lòng Cố Tiên Nhi đối với hắn chỉ có chán ghét.

Nhưng hết lần này tới lần khác Tử Dương thiên quân không tự biết nhục, vừa có cơ hội liền sẽ đến trước mặt nàng để chào hỏi.

Bất kể Cố Tiên Nhi nói bao nhiêu lần, hắn cũng không thèm để ý chút nào, tựa như kẹo da trâu vậy.

Thân là đệ tử đứng đầu, còn từng là người đứng đầu thượng giới, danh khí của Tử Dương thiên quân cũng không nhỏ.

Không ít người hóng hớt cũng cảm thấy là hắn đang theo đuổi Cố Tiên Nhi, thiên nữ của Trường Sinh Cố gia.

"Ngươi không biết à, ngươi làm như vậy sẽ chỉ khiến người ta ghét bỏ mà thôi."

Giọng nói của Cố Tiên Nhi lộ ra sự chán ghét.

Nhưng Tử Dương thiên quân cũng không thèm để ý, hắn lắc đầu mỉm cười nói, "Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu."

"Ta chẳng qua là trùng hợp nhìn thấy Tiên Nhi cô nương mà thôi, lúc này mới lên tiếng chào hỏi, ngươi quá căng thẳng rồi."

Nghe vậy, Cố Tiên Nhi lạnh lùng nhìn hắn, chỉ là chán ghét nói,

"Lần sau nếu ngươi dám tới gần ta nữa, ta sẽ động thủ đấy."

Dứt lời, thân ảnh của nàng hóa thành lục hà, lóe lên một cái rồi biến mất không thấy gì nữa.

Chỗ đáng ghét của Tử Dương thiên quân chính là đây, hắn cũng không làm cái gì, chỉ lên tiếng chào hỏi.

Điều này khiến cho Cố Tiên Nhi cũng rất bất đắc dĩ, có cảm giác nắm đấm có lực, nhưng lại không đấm ra được.

Với tính cách của nàng, càng không làm được loại việc đánh kẻ chạy lại.

Lúc này nàng ngược lại là hi vọng Cố Trường Ca ở bên cạnh, với tính cách của hắn, chỉ sợ là bất chấp tất cả, trước tiên phải giẫm nát tên Tử Dương thiên quân ở dưới chân.

"Tính cách này giống hệt tiểu sư muội.”

Sau khi không thấy thân ảnh của Cố Tiên Nhi nữa, Tử Dương thiên quân không khỏi lắc đầu, ngược lại là không thèm để ý chút nào.

Hắn biết sự việc lần trước bị Cố Trường Ca phá hỏng, đã để lại ấn tượng xấu cho Cố Tiên Nhi.

Hắn thấy chỉ cần mình đủ chân thành, Cố Tiên Nhi có thể cảm nhận được dụng tâm lương khổ của hắn, hiểu được tất cả mọi việc mà hắn làm đều là vì muốn tốt cho nàng.

"Cũng không biết nam tử đi ra từ khối đá quý kia đến cùng… có phải là…"

Rất nhanh thần sắc của Tử Dương thiên quân, trở nên hoang mang.

Trước đó khối đá quý kia xuất thế, hắn cũng không có mặt ở hiện trường, nhưng sau đó dựa vào hình ảnh mà tùy tùng ghi chép lại.

Nam tử đi ra từ trong khối đá quý kia, tướng mạo của vị kia để cho hắn cảm thấy quen thuộc, nhưng không phải tận mắt nhìn hắn thì không thể tin.

"Nếu quả thật là đại sư huynh... vậy thì là ông trời giúp ta rồi.”

Nghĩ tới đây, tâm trạng của Tử Dương thiên quân cũng không khỏi trở nên bành trướng và kích động.

"Người thừa kế ma công quả nhiên lẫn vào Chân Tiên thư viện, mặc dù không biết tại sao một đời này lại đồng thời xuất hiện hai người thừa kế ma công, nhưng đối với ta mà nói, đó chính là cơ hội tốt nhất.”

Mà ở một bên khác, trong động phủ, thần tình trên khuôn mặt của Tô Thanh Ca rất bình tĩnh, da trắng như sứ, tựa như điêu khắc từ ngọc bích.

Giờ phút này, nàng đang bàn bạc với một giọng nói khác bên trong thức hải.

Nàng đương nhiên cũng nghe đến việc có thiên kiêu gặp phải độc thủ của người thừa kế ma công.

Tô Thanh Ca vốn dĩ còn có chút bận tâm, dù sao âm thầm ra tay có thể sẽ khiến cho người khác nghi ngờ hắn, cuối cùng làm bại lộ bí mật của nàng mới là người thừa kế ma công.

Thế nhưng bây giờ có người thừa kế ma công khác xuất thủ.

Sau đó coi như nàng ra tay với các thiên kiêu khác, cũng sẽ không có ai hoài nghi nàng.

Chỉ có thể sẽ đi truy tìm tung tích của Doanh Sương.

"Ta chỉ cần cẩn thận một chút ở trong bóng tối, không để trưởng lão chú ý tới, sẽ không tồn tại vấn đề gì.”

"Đến lúc đó cái nồi này, đều sẽ ném lên đầu Doanh Sương.”

Bên trong ánh mắt của Tô Thanh Ca lộ ra rất nhiều suy nghĩ.

Bởi vì tu luyện ma công cấm kỵ nên tu vi và thủ đoạn kỳ thật không bằng những tên đệ tử đứng đầu kia.

Nàng luôn che giấu Cố Trường Ca về chuyện này.

Nàng cũng không biết còn có thể giấu diếm được bao lâu, dù sao Cố Trường Ca thật sự quá thông minh, một chút dấu vết cũng rất có thể bị hắn phát hiện ra gì đó.

"Chỉ hi vọng ngày đó có thể đến muộn một chút…”

Tô Thanh Ca thở dài nói, sau đó thân ảnh lóe lên, rời khỏi động phủ, kỳ thật nàng cũng có mục tiêu của mình.

Bây giờ Chân Tiên thư viện tập hợp lại những tuổi trẻ thiên kiêu ưu tú nhất ở thượng giới.

Huyết mạch và thể chất của từng người đều hoàn toàn khác nhau, trong đó không ít người có thể chất đặc thù, để cho Tô Thanh Ca cũng rất động tâm.

Sau khi quen dần với ma công cấm kỵ, nàng đương nhiên cũng không thể tu luyện theo từng bước một được.

Hết chương 689.
Bạn cần đăng nhập để bình luận