Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1417: Cá lớn không phải là người này

Chương 1417: Cá lớn không phải là người này

Lâm Thanh Long đương nhiên nghe ra được ý tứ bên trong lời nói của Cố Trường Ca.

Xem ra trong tộc bọn hắn có phản đồ, hơn nữa lại là thiên tài chói mắt nhất của thế hệ này, đương nhiên việc này đúng với suy đoán của hắn.

Bằng không thì không có lý do gì Cố Trường Ca lại có thể tìm đến đây nhanh như vậy, lại còn điều động đại quân giết đến kịp thời.

Oanh!!

Mà lúc này sắc mặt Lâm Thanh Long khẽ biến, cảm giác được một đường kiếm khí bàng bạc và trầm trọng như sơn hải đang quét ngang đến, chỉ một tia kiếm ý đã chém rụng đi rất nhiều ngôi sao.

Đó là một thân ảnh tuyệt mỹ mặc một bộ váy đen dài, lạnh nhạt nhưng sắc bén, lại vô cùng cường thế, xuất hiện từ sau lưng Cố Trường Ca.

Một trường kiếm trắng loáng được tạo thành từ hài cốt xuất hiện trong lòng bàn tay nàng, trong đó có vô tận tiên ý cùng kiếm ý phun trào ra.

Mặc dù khí thế vẫn yếu hơn hắn một chút nhưng vẫn đủ để chấn nhiếp Bát Hoang.

"Là ngươi, Nghê Thường của Cốt Tộc."

"Tộc của các ngươi vậy mà cũng phản bội lại Bát Hoang thập vực!"

Sau khi Lâm Thanh Long ngắn trở được một đòn này thì liền nhận ra Nghê Thường, sắc mặt vô cùng khó coi.

Hắn không nghĩ tới việc Cốt Tộc sẽ tham dự trận đại chiến lần này.

Hơn nữa bọn chúng còn quy hàng Cố Trường Ca.

Hoặc Cốt Tộc chính là một con cờ ẩn mà Trường Sinh Cố gia xếp vào Bát Hoang thập vực?

"Tộc ta vốn đến từ thượng giới, sao có thể nói là phản bội được?"

Nghê Thường nhìn về phía hắn, chém trường kiếm trong tay ra, kiếm khí mênh mông kinh khủng, giống như một vùng biển đang phun trào, muốn bao phủ cả người Lâm Thanh Long.

Nàng rất thẳng thắng, không nói nhiều nữa mà động thủ luôn.

"Quả nhiên tộc các ngươi là một con cờ thượng giới xếp vào trong Bát Hoang thập vực...."

Nghe đến đây Lâm Thanh Long vừa sợ vừa giận, mặc dù hắn là con trai của tổ tiên Lâm Gia, thực lực ngập trời, nhưng khó có thể đánh bại Nghê Thường trong thời gian ngắn được.

Nếu nói về cảnh giới thì Nghê Thường không bằng hắn, nhưng đổi lại thì thủ đoạn của nàng vô cùng cường đại.

Hai người giao thủ liên tục, đế uy tràn ngập trong vũ trụ này, kiếm khí ngang dọc như muốn chẻ đôi thiên địa, rung chuyển càn khôn.

Các Đế Cảnh còn lại của Cốt Tộc cũng xuất hiện, giao thủ với Lâm Tộc, đại chiến bộc phát.

Trong nháy mắt đế uy hùng hồn, vô lượng ánh sáng bạo phát ra tứ phương, giống như có ức vạn ngôi sao nổ tung, như thời điểm vũ trụ mở ra, vô cùng vô tận hỗn độn khí đè xuống.

Những ngôi sao còn hiện diện trong khu vực này đều bị huỷ thành mảnh nhỏ, nứt ra liên tục, nhiều phần còn hoá thành tro tàn.

"Ngươi định cá chết lưới rách đúng không? Để ta xem thử hôm nay người của Cố Gia có đủ ta giết hay không!"

Thực lực của Lâm Thanh Long rất khủng bố, vừa giao thủ với Nghê Thường vừa sử dụng thần quang loá mắt, sương mù trong tay to dần ra, hắn định dùng thứ này để uy hiếp.

Nhưng có vẻ Cố Trường Ca không thèm quan tâm đến hắn.

"Mặc dù Nghê Thường không phải đối thủ của người nọ nhưng sẽ không thua trong thời gian ngắn."

Ánh mắt Cốt Tổ loé lên, hắn chọn không ra tay, nếu Lâm Tộc chỉ có nội tình như thế thì không cần hắn phải ra tay, Lâm Tộc sẽ bị Cố Trường Ca huỷ diệt một cách dễ dàng.

"Không sao, cá lớn thực sự không phải là người này."

Mặt Cố Trường Ca vẫn lộ rõ vẻ lơ đễnh.

Hắn vẫn chưa ra tay, bởi vì không cần thiết, hơn nữa mục tiêu của hắn cũng không phải tên Lâm Thanh Long này.

"Chỉ là một trận pháp tàn phế mà cũng muốn ngăn Cố Gia ta, không biết sống chết."

"Hôm hay, không ai có thể chạy thoát."

Mà tại một chỗ khác của đại chiến, bây giờ cũng đã đến lúc hạ màn, một âm thanh lành lạnh vang lên.

Rất nhiều tồn tại Đế Cảnh Lâm Gia đang giao thủ với kẻ thành đạo của Cố Gia đã bắt đầu ho ra máu, không thể địch lại, mặc kệ là về số lượng hay thực lực, tất cả đều bị trọng thương.

Bọn hắn ho ra máu, toàn thân đều có vết thương, máu me đầm đìa, không còn hình người.

"Chúng ta đầu hàng!!"

Thấy rất nhiều kẻ thành đạo của Cố Gia còn muốn ra tay tiếp, bọn hắn biến sắc, vội vàng hô lớn, không muốn chết tại đây.

"Muốn sống thì thúc thủ chịu trói, tự phong tu vi."

Thấy thế cường giả Cố Gia mở miệng nói.

Nghe vậy tất cả đều tự phong tu vi, sợ rằng động tác chậm thì sẽ bị giết chết.

Một màn này khiến cho tộc nhân Lâm Tộc đang giao thủ với đại quân Cố Gia khiếp sợ không thôi, vô cùng tuyệt vọng.

"Đúng là tham sống sợ chết...."

Lâm Vũ nhìn qua những tồn tại cổ lão đang lựa chọn quy hàng, nắm chặt nắm đấm, lúc này hắn không còn hối hận khi mang tai hoạ đến cho gia tộc.

Ý niệm duy nhất bây giờ của hắn chỉ có sống sót, trở nên mạnh mẽ, sau đó báo thù Cố Trường Ca?

Bây giờ có vẻ hắn không thèm quan tâm đến sinh tử của Lục La nữa rồi!

Phốc phốc phốc.....

Máu tươi tung toé, xác chất như núi!

Trận đại chiến này không khác gì đồ sát nghiêng về một bên cả, không có gì ngoài ý muốn.

Chỉ kéo dài một ngày một đêm.

Long Huyết Chiến Thần nhất tộc dù có phản kháng như thế nào đều không có bất kỳ hy vọng gì.

Ngoài trừ Lâm Thanh Long ra thì kẻ thành đạo cuối cùng không chọn đầu hàng cũng đã bị đánh tan, chân linh huỷ diệt, nguyên thần phá toái, tan vào mây khói.

"Đáng giận a....."

"A....."

"Trường Sinh Cố gia, thù này không báo vĩnh viễn không siêu sinh!"

Tất cả tộc nhân Lâm Tộc chết thảm đều đang gào thét, kêu rên, có cả tiếng cầu xin tuyệt vọng, nhưng tất cả đều hoá thành tro tàn, hình thần câu diệt.

Nơi này biển máu ngập trời, thi cốt thành núi, thi hài rớt xuống các ngôi sao không thể nào đếm xuể.

Mùi máu tươi nồng đậm bị cương phong bên ngoài thổi qua, bao phủ các tinh vực còn lại, lộ ra vẻ thảm liệt.

"A...." Lâm Thanh Long nhìn thấy thế thì hai mắt đỏ lên, tức sùi bọt mép, hắn nhịn không nổi mà ngước lên trời gào thét.

Thực lực hắn tuy mạnh, nhưng càng về sau càng chống không nổi nữa, đối thủ của hắn quá nhiều, ngoại trừ Nghê Thường thì kẻ thành đạo khác cũng ra tay.

"Chỉ cần phụ thân còn sống, Lâm Tộc sẽ không bị huỷ diệt...."

"Những tộc nhân chết đi sẽ không vô dụng."

Hắn vẫn đang cố gắng câu giờ.

Nhưng Cố Trường Ca sẽ không cho Lâm Thanh Long cơ hội này, trận đại chiến này hắn không ra tay cũng là đang chờ vị tiên tổ Lâm Tộc kia hiện thân.

Thế nhưng tới tận giờ khi trận chiến này đã sắp kết thúc, tất cả tộc nhân Lâm Tộc đều gần như chết sạch.

Vị tiên tổ Lâm Gia kia vẫn chưa hiện thân, ẩn nhẫn như thế, khiến cho Cố Trường Ca cảm giác ngoài ý muốn.

Hết chương 1417.
Bạn cần đăng nhập để bình luận