Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1275: Phu quân

Chương 1275: Phu quân

"Công tử, mời tới bên này."

Cổ Vô Địch ở phía trước dẫn đường, đi về hướng chủ điện của Đệ Tam Sơn.

Cố Trường Ca khẽ gật đầu, cũng không lo lắng người này giở trò quỷ.

Hơn nữa hắn cũng muốn mở mang kiến thức một chút cái gọi là Tam Sơn Chủ kia đến cùng là có loại tu vi nào.

Ở trên đỉnh núi Đệ Tam Sơn, mây mù mênh mông, cung điện rộng lớn mà cổ xưa, đứng sừng sững ở nơi đây.

Thác nước Hỗn Độn tiên khí rủ xuống bay treo ở giữa tất cả ngọn núi.

Sương tiên tràn ngập, tiên quang xen lẫn, hà thụy vạn đạo, cầu vồng rực rỡ.

Đây là một cảnh tượng làm cho người khiếp sợ, giống như thiên đường thế ngoại, nhân gian Tiên Cảnh chân chính.

Ở chỗ này, linh thú tiên cầm đều có một loại tiên vận, khí tức vô cùng cường đại, có thể nói hoàn toàn khác biệt với người thế ngoại.

Sau khi thấy bọn người Cố Trường Ca đến, cũng không có bị kinh sợ, mà tia sáng trên màu lông rất rực rỡ.

"Chắc có một loại bí bảo nào đó, đang duy trì hoàn cảnh trời đất nơi đây."

Cố Trường Ca chú ý tới một màn kia, cảm thấy có chút hiểu rõ.

Cửu Đại Sơn này ngược lại có chút bất phàm, còn nhiều hơn một loại tạo hóa, sinh sôi không ngừng so với vũ trụ bên trong hắn,.

"Vô Địch, mấy vị này là?"

Rất nhanh, bọn người Cố Trường Ca do Cổ Vô Địch dẫn đầu phía dưới đã đến trong điện gặp được người gọi là Tam Sơn Chủ.

Đây là một lão giả mặc hắc bào, tinh thần quắc thước, đôi mắt đang mở hí có khí tức chí cường lượn lờ.

Có điều hắn đang không hiểu dò xét Cố Trường Ca, trong ánh mắt có đế đạo phù văn lưu chuyển, cuối cùng rơi xuống trên người Thiên Lộc Huyền Nữ.

"Sư tôn, đây là khách quý đồ nhi gặp được ở ngoài sơn môn." Cổ Vô Địch cung kính nói, không dám bại lộ chuyện gặp được trước đó.

"Ngươi là Thiên Lộc Huyền Nữ đời này?"

Âm thanh của Tam Sơn Chủ có chút hơi kinh ngạc, hiển nhiên nhận ra Thiên Lộc Huyền Nữ đến.

Thiên Lộc Huyền Nữ khẽ mỉm cười nói, "Bái kiến đạo hữu."

"Vậy vị này là?"

Hắn nhìn về phía Cố Trường Ca, có chút đoán không được tu vi của người trẻ tuổi kia.

Rõ ràng mang đến cho người ta cảm giác tuổi không lớn lắm, nhưng vì sao làm hắn cảm thấy vô cùng nguy hiểm tim đập nhanh, càng nguy hiểm hơn so với Thiên Lộc Huyền Nữ đứng ở trước mắt.

"Hắn tên là Trường Ca, là phu quân của ta."

Có điều, Cố Trường Ca còn chưa mở miệng, Thiên Lộc Huyền Nữ đã vượt lên trước một bước mỉm cười nói, đồng thời rất tự nhiên khoác lên cánh tay của hắn.

Chân mày to của nàng cong cong, đứng ở nơi này, giống như một cây thần liên, có khí tức thần thánh, giống như khôi phục dáng vẻ trước kia.

"Phu quân?"

Ân đường của Tam Sơn Chủ nhảy lên một chút, trong lòng có chút chấn động, Thiên Lộc Huyền Nữ có phu quân từ bao giờ?

Từ xưa đến nay, Thiên Lộc Huyền Nữ đều là băng thanh ngọc khiết, bên người chưa bao giờ có xuất hiện qua nam tử.

"Đúng vậy, có điều ta chỉ là một thị thiếp của phu quân mà thôi." Thiên Lộc Huyền Nữ lần nữa nói, có điều lần này dường như có chút u oán.

Dung mạo của Thiên Lộc Huyền Nữ không cần phải nói nhiều, nàng vừa thông minh lại biến hóa khôn lường, trong ánh mắt của nàng có một loại siêu nhiên thánh khiết khiến cho người ta cảm thấy như thần nữ trên Cửu Thiên không nhiễm bụi trần, đẹp tựa ảo mộng.

Mà giờ đây từ trong miệng nàng lại nói mình chỉ là thị thiếp của người khác, còn mang theo vẻ u oán.

Chuyện đó thật sự đã làm cho Tam Sơn Chủ chấn động, chính là không thể nào tin nổi, suýt chút nữa thì trừng lớn mắt.

Nhưng loại tâm trạng và sắc mặt ấy cũng không giống như đang giả bộ.

Đối với Bát Hoang Thập Vực mà nói, thân phận của Thiên Lộc Huyền Nữ có biết bao nhiêu sự tôn quý, sao nàng có thể dễ dàng nói ra lời như vậy?

Chỉ có điều Cổ Vô Địch lại có chút tin tưởng lời kia của nàng.

Nếu không phải giải thích như thế nào khi bản thân nàng là Thiên Lộc Huyền Nữ, lại đi làm bạn bên cạnh Cố Trường Ca, một người đến từ Thượng giới.

Từ đây có thể thấy được thân phận của Cố Trường Ca đến cùng khủng bố đến mức nào mà khiến cho Thiên Lộc Huyền Nữ cam tâm tình nguyện nói ra lời ấy.

Dù trong lòng hắn cũng không nhịn được sinh ra một chút hâm mộ.

Mặc dù bản thân là truyền nhân của Cửu Đại Sơn, nhưng khi hắn đối mặt với Thiên Lộc Huyền Nữ cũng cần kính sợ mà đối đãi.

“Thiên Lộc Huyền Nữ, ngươi không nói đùa chứ?”

Rất nhanh, sắc mặt của Tam Sơn Chủ đã khôi phục lại vẻ tự nhiên, nhưng trong mắt của hắn vẫn còn sót lại tia bị sốc.

“Ta nghĩ ta không cần phải nói đùa vào lúc này.”

Thiên Lộc Huyền Nữ mỉm cười trả lời, nàng thật sự là làm cho người ta tìm không ra chút tì vết nào.

“Đúng không, phu quân?”

Sau đó, đôi mắt nàng nhẹ nhàng chớp động, nhìn Cố Trường Ca đang đứng bên cạnh, hương thơm tràn ngập, quyến rũ lòng người.

“Ở trước mặt người ngoài, ngươi không thể đoan trang nghiêm chỉnh một chút hay sao?”

Cố Trường Ca bày ra dáng vẻ bất đắc dĩ, trong ánh mắt vừa khéo biểu lộ tia cưng chiều, hắn nhẹ nhàng ôm lấy vòng eo tinh tế của nàng.

Hắn hiểu được ý đồ của Thiên Lộc Huyền Nữ, nàng đã đoán ra hắn sẽ không ăn nàng bởi vì Cửu Huyền Tương Tư Thể.

Cho nên nàng mới không sợ hãi như thế, ở trước mặt người ngoài cố ý diễn trò nói như vậy.

Thế nhưng hắn chưa bao giờ là người chịu ăn thiệt thòi.

Cho dù bây giờ rất khó giải quyết phiền phức của Cửu Huyền Tương Tư Thể, nhưng chiếm chút tiện nghi trên tay, chuyện ấy rất đơn giản.

Trên mặt của Thiên Lộc Huyền Nữ xuất hiện một làn khói nhàn nhạt, từ vòng eo truyền đến một cỗ cảm giác ấm áp.

Đặc biệt là chóp mũi có cỗ khí tức mát lạnh nhàn nhạt, giống như Đại Lý ngọc thạch lạnh lẽo.

Nàng lại khẽ hừ một tiếng, thoát ra từ trong ngực của Cố Trường Ca, nói: “Ở trước mặt người ngoài, tay phu quân cũng không thành thật như thế sao?”

Nhìn thấy cảnh tượng nọ, trong lòng Tam Sơn Chủ không còn hoài nghi nữa, sắc mặt của hắn có chút thận trọng, hắn đang suy đoán thân phận của Cố Trường Ca.

Dù sao người có thể để cho Thiên Lộc Huyền Nữ chính miệng nói ra lời ấy, e là lai lịch của hắn lớn đến mức kinh thiên động địa.

Nếu như chuyện Thiên Lộc Huyền Nữ trở thành thị thiếp của người khác bị truyền ra ngoài, sợ rằng sẽ nổi lên thủy triều ngập trời, Bát Hoang Thập Vực cũng sẽ bị chấn động.

Hết chương 1275.
Bạn cần đăng nhập để bình luận