Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1681: Ếch ngồi đáy giếng

Chương 1681: Ếch ngồi đáy giếng

Sắc trời ảm đạm, sương đen mỏng manh phủ khắp nơi, phóng tầm mắt nhìn lại một mảnh thiên địa màu nâu đỏ thẫm.

Đoạn sơn đâu đâu cũng có vết nứt, thậm trí hình như vài chỗ bị xóa sổ, san bằng bởi một bàn tay vô hình to lớn cứng rắn.

Bên trong thiên địa tràn ngập khí tức không rõ làm cho người ta sợ hãi bất an như từng mai táng vô số oan hồn.

Ngay cả những người có tu vi cao thâm sau khi tới đây cũng sẽ không nhịn được mà run rẩy, cảm giác thần hồn rét lạnh, bên tai như có từng trận gió lạnh thổi qua.

Cũng không ai biết mấy chục triệu năm trước, Cổ Huyền thần triều cường thịnh như vậy tại sao lại bị diệt vong vô thanh vô tức như thế.

“Căn cứ vào dấu vết xuất hiện trên chìa khóa, chắc hẳn ở đây chính là Kính Hồ. Thế nhưng trong phạm vi mấy ngàn dặm một hồ nước cũng không có, chỉ toàn một đống đổ nát.”

“Làm sao để đi tìm nơi gọi là Kính Hồ.”

Giờ khắc này, tại khu vực biên giới Phương di chỉ, một đạo thân ảnh điều khiển Thần Kiếm chậm rãi đáp đất.

Ngũ quan tuấn lãng, thân hình cường đại, lộ ra khí tức bất phàm.

Sau khi rời khỏi Vô Ngần tiên cốc, dựa theo yêu cầu của vị lão giả thần bí khoác áo bào trắng kia, từ đó tìm được Lâm Ân ở nơi này.

Hắn nhíu mày dò xét một mảnh sa mạc hoang vu phía trước, trong mắt lóe lên một tia kim mang.

Dù cho dưới kiếm đạo thiên nhãn của hắn cũng không nhìn ra nơi đây có chỗ nào bất thường.

Đây cũng chính là điểm đáng nghi nhất.

Nhưng chiếc chìa khóa trong ngực kia cho thấy, nơi đây có dấu vết Thiên Đạo Kiếm, cũng chính là Kính Hồ.

Cho nên hắn mới không từ bỏ, vẫn đang tìm lối vào.

Xem ra ở Lâm Ân này có lẽ cất giấu trận văn thần bí đang che đậy khí tức và ba động ở nơi này.

Hắn nên sớm tìm ra Kính Hồ.

Một bên khác, Tuyết Kiếm Tiên điều động rất nhiều nhân thủ chạy đến nơi này, bọn người Dịch Kiếm Tiêm cũng đang tìm kiếm lối vào Kính Hồ.

Bọn hắn chạy tới đây cũng tốn không ít thời gian nhưng đều giống Lâm Ân, không thu hoạch được gì.

Ngược lại gặp không ít hung thú quái dị sinh sống ở nơi này, tổn thất không ít nhân thủ.

“Không ngờ tới Cổ Huyền thần triều cường thịnh như vậy, gần như có thể thống nhất toàn bộ Kiếm Huyền đại thế giới, đến cuối cùng lại có kết cục như thế, ở đây ngoại trừ phế tích cũng không sót loại cái gì.”

Phía trên bên trái của một ngọn núi đổ, Dịch Kiếm Tiên không nhịn được khẽ gật đầu, mang theo thần sắc tiếc hận nói.

“Không biết thế lực đứng sau vị Cố công tử đến từ thượng giới so với Cổ Huyền thần triều như thế nào?”

Vị Lục Địa Kiếm Tiên kia thở dài nói, không kìm được đem thế lực phía sau Cố Trường Ca so sánh với thế lực cường đại nhất trong lịch sử của Kiếm Huyền đại thế giới.

Nghe nói vậy, trên khuôn mặt đeo mặt nạ của Tuyết Kiếm Tiên hiện lên một sự lơ đễnh, khẽ nói: “Trong truyền thuyết, các thế lực đạo thống trên thượng giới có thể so với thế lực Cổ Huyền thần triều như cá diếc sang sông, nhiều vô số kể”

“Mà thế lực phía sau vị Cố công tử kia thì sừng sững ở vị trí cao nhất của thượng giới, đem cả hai ra so sánh cũng chẳng có ý nghĩa gì.”

Nghe nàng nói như vậy, rất nhiều Lục Địa Kiếm Tiên ở đây đều thay đổi sắc mặt, trong lòng kinh hãi.

Bọn hắn biết, Tuyết Kiếm Tiên nắm giữ một phần Thiên phú bí thuật khiến cho thần hồn của nàng vô cùng cường đại.

Cho nên ngay cả thần hồn của tu sĩ trên Thượng giới cũng có thể tùy ý thăm dò tìm kiếm.

Chuyện từ trong miệng Tuyết Kiếm Tiên nói ra căn bản tám chín mười phần là sự thật.

“Xem ra chúng ta vẫn là ếch ngồi đáy giếng”

Dịch Kiếm Tiên gượng cười, sau đó lại nói đến chuyện Cổ Huyền tổ miếu “Có phải các ngươi từng nói chuyện này với vị Cố công tử kia hay không?”

Tất cả chư vị Lục Địa Kiếm Tiên nghe vậy đều lắc đầu, tỏ ý không có.

Dù sao chuyện này quan hệ trọng đại, mặc dù bọn hắn rất tín nhiệm Cố Trường Ca nhưng chung quy Cố Trường Ca vẫn là người của thượng giới, khó đảm bảo rằng người bên cạnh hắn sẽ không tiết lộ chuyện này ra bên ngoài.

Sau đó, tất cả Lục Địa Kiếm Tiên hóa thành thần quang phi tới chỗ sâu.

“Phía trước chính là Cổ Huyền tổ miếu, tương truyền ngày trước nội bộ trần liệt có rất nhiều Thần Tàng, Chứng đạo siêu thoát chi pháp, còn có đủ loại Kiếm Thần, mỗi một món đều có giá trị vô cùng lớn cần phải cống nạp thần khí.”

“Không sai, trong đó còn có đủ loại cảm ngộ của Thượng Cổ kiếm tu giả, bên trong miếu thờ không thiếu thứ gì, đều được thu thập lại, hàng loạt bức bích khắc trên tường là kết tinh trí tuệ của các bậc tiền bối trong quá khứ.”

“Đáng tiếc giờ đây đều bị hủy, cái gì cũng không còn.”

Đám người nghị luận ầm ĩ, không chú ý tới Hư không phía sau bọn hắn, một đạo thân ảnh như có như không, dường như đang đứng ở một thế giới khác đang chậm rãi đi theo.

“Mức độ ảnh hưởng như vậy còn chưa đủ.”

“A Đại, ngươi đem tin tức ở đây khuếch tán ra bên ngoài.”

Cố Trường ca khẽ gật đầu một cái, ánh mắt mang theo mấy phần suy tính, đảo qua mảnh đất phủ sương đen.

Hắn xem như đã nhìn ra, cái gọi là Cổ Huyền tổ miếu chỉ là một vùng Thiên Khí chi địa.

Đủ loại khí tức hỗn loạn, tràn ngập căm phẫn, quỷ dị không rõ.

Ngay cả sau khi thế giới này thai nghén ra khí vận chi tử thì cũng bị ảnh hưởng không ít, khó mà tìm được vị trí chính xác của Kính Hồ, càng đừng nói là những người còn lại.

Cho nên hắn phải nghĩ biện pháp hấp dẫn càng nhiều người tới đây, khi đó khả năng tìm được Kính Hồ mới có thể tăng lên.

“Vâng, chủ thượng.” A đại tuân lệnh, rất nhanh liền bước vào hư không rời đi.

Hết chương 1681.
Bạn cần đăng nhập để bình luận