Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2744. Đúng là phong hồi lộ chuyển

Chương trước Chương sau
Thông báo
Truyện viptruyenfull.com đã đổi địa chỉ thành https:viptruyenfull.com. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!
Bên tai Trần Cẩn Hàn lờn vờn giọng nói uy nghiêm mạnh mẽ như thần ma. Nàng chỉ cảm thấy trên dưới toàn thân mình tựa như có lực lượng vô tận.
Cột sống, xương tay, xương bàn tay bị gãy liên tục run lên, tựa như tái tạo long thân, không ngừng phát ra tiếng nổ tạch tạch.
Tử khí, chướng khí và khí độc từng bước xâm chiếm giày vò nàng đều bị hóa thành năng lực tinh thuần, chảy khắp tứ chi bách hải của nàng, sau đó trút vào linh hải đan điền.
Những lực lượng này chìm chìm nổi nổi, như đang thanh tẩy hỗn độn khí. Cùng lúc đó, nàng cảm giác khuôn mặt của mình rất ngứa ngáy.
Hơn nữa, những mảng da tái xanh thối rữa trên cánh tay nàng đang không ngừng tróc ra, sau đó mọc ra trở lại với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được.
Lớp da mới trắng nõn tinh tế, thổi qua cũng rách, hiện ra màu trắng như ngọc hoàn mỹ, mỹ lệ lại động lòng người.
“Ta hồi phục rồi…”
Giọng nói Trần Cẩn Hàn hơi run run, ngạc nhiên vươn tay ra chạm vào khuôn mặt mình.
Từng lớp băng vải quấn quanh gương mặt nàng, lúc này cũng rơi xuống, làn da ở bên dưới hoàn mỹ tinh tế, lấp lóe sáng bóng.
Làn da mới này còn tinh tế động lòng người hơn cả làn da trước kia của nàng, dùng cụm từ như sương như tuyết để hình dung cũng không quá chút nào.
Những lực lượng mạnh mẽ tràn đầy bên trong cơ thể nàng, bây giờ nàng đã không để tâm đến nữa, vô cùng vui sướng, bàn tay hơi run rẩy vuốt ve khuôn mặt của mình.
Xương tay, xương ngón tay bị gãy của nàng đã hồi phục lại như ban đầu từ sớm trong lúc nàng không ý thức được. Nàng đã có thể đứng lên như người bình thường, hoạt động tự nhiên, không còn bất cứ thương thế nào.
“Sức mạnh thật thần kỳ…”
Bên trong đôi mắt Trần Cẩn Hàn chứng kiến toàn bộ kỳ tích đáng mừng và cả run rẩy. Nàng đã không quan tâm đến việc mình có thể tự đứng lên từ lúc nào, băng vải quấn quanh trên người cũng rơi xuống từng lớp từng lớp.
Cơ thể trắng nõn hoàn mỹ hiện ra như chú thiên nga trắng bên trong miếu thờ.
Ánh sáng màu bạc lập lòe, như cả trời đầy sao, lượn lờ trong không khí, lộ vẻ vừa thần thánh lại trang nghiêm.
“Đa tạ Minh chủ đã ban cho ta tất thảy.”
Trần Cẩn Hàn lấy lại tinh thần từ trong sự vui sướng, sau đó không chút do dự quỳ phục xuống một cách thần kính. Sức mạnh như trong cổ tích thế này, ai dám tin?
Nhưng bây giờ lại thật sự xảy ra, đồng thời còn xuất hiện trên người nàng. Hóa mục nát thành thần kỳ.
Hơn nữa, nàng cũng không quên những gì vừa rồi Phạt Thiên Minh chủ nói, ban cho nàng thân thể vĩnh sinh bất tử. Điều đó có nghĩa là từ nay về sau, nàng sẽ không chết nữa sao?
Vốn dĩ Trần Cẩn Hàn còn khá hoài nghi, không tin vào những lời này, nhưng giờ đã không còn hoài nghi gì nữa. Giờ phút này, nàng đã trở thành tín đồ thành tín nhất của Phạt Thiên Minh chủ.
Dù là Đồng bà bà phụ trách tất cả công việc ở miếu thờ cũng còn lâu mới thành kính được như nàng.
“Ta có thể ban người tất cả mọi thứ, cũng có thể tùy tiện lấy lại tất cả của ngươi bất cứ lúc nào.”
“Từ nay về sau, ngươi sẽ không còn là ngươi nữa, ngươi là hộ vệ thành tín nhất của Phạt Thiên Minh, ngươi sẽ dùng đời đời kiếp kiếp của mình để giữ gìn và bảo vệ sự uy nghiêm của Phạt Thiên Minh. Ta ban cho ngươi danh xưng Phạt Thiên vệ.”
Giọng nói uy nghiêm mạnh mẽ tựa như truyền đến từ vũ trụ xa xôi vô tận.
“Vâng, ta sẽ dùng tất cả mọi thứ để bảo vệ sự uy nghiêm của Phạt Thiên Minh.”
Trần Cẩn Hàn không chút do dự, đáp lại.
Nàng quỳ phục dưới đất, liên tục dập đầu, vừa ngẩng đầu là có thể nhìn thấy bóng dáng mờ mờ ảo ảo đứng sừng sững trong ánh hào quang kia, đang ban tên cho nàng.
Mỗi một câu nói đều như ẩn chứa ý nghĩa chí cao vô thượng nào đó, dẫn đến âm thanh dao động ù ù trong không khí, toàn bộ đại vũ trụ đều đang run rẩy theo.
Vù!
Ánh sáng màu bạc đầy trời đến nhanh, biến mất cũng nhanh.
Trên pho tượng thần khuôn mặt không rõ kia lại lần nữa khôi phục về vẻ tĩnh mịch im ắng.
Bên trong miếu thờ lập tức yên tĩnh lại, chỉ có mấy ngọn nến dài đang cháy, ánh lửa chập chờn không tính là sáng ngời.
“Không biết, liệu ta có thể được nhìn thấy chân dung của Minh chủ hay không?”
Trần Cẩn Sương vẫn dập đầu quỳ phục trên mặt đất như trước.
Đến tận một lúc lâu sau đó, nàng mới chậm rãi đứng dậy, ánh trăng bàng bạc bên ngoài cửa sổ ngôi miếu thờ vẩy xuống, khiến da thịt không chút tì vết của nàng tựa như nhiễm thêm một lớp sương tuyết.
“Ha ha ha ha…”
“Đúng là phong hồi lộ chuyển, tỷ tỷ tốt của ta ơi, liệu ngươi có nghĩ ra ta còn có ngày hôm nay không.”
“Ngươi cứ chờ ở Thanh Linh tông, rất nhanh ta sẽ quay lại, khiến ngươi nếm thử tất cả những gì ta đã trải qua.”
Bỗng nhiên nàng không còn ngại ngùng làm càn, ngửa đầu cười ha hả, tiếng cười trộn lẫn với dòng nước mắt.
Trong tiếng cười đó ẩn chứa niềm phẫn hận và sát ý vô tận. Đồng thời, nụ cười còn ẩn chứa cả sự tức giận và khoái cảm được trả thù.
Đến cả chính Trần Cẩn Hàn cũng không ngờ rằng mình thật sự có thể được Phạt Thiên Minh chủ không gì không làm được đáp lại, và còn được hắn ban tặng thân thể vĩnh sinh bất tử.
Mặc dù với sức mạnh hiện giờ của nàng muốn báo thù có lẽ còn hơi khó, nhưng đừng quên rằng nàng có cơ thể bất tử, sau mỗi lần bị giết đều có thể sống lại, hơn nữa còn càng mạnh hơn nhiều so với trước đó.
Trên gương mặt tuyệt đẹp bên dưới lớp khăn che mặt của Trần Cẩn Hàn hiện lên nụ cười lạnh lùng, trông rất khiếp người, khiến người ta phải rùng mình, nhưng nó cũng mang đến mỹ cảm vặn vẹo khác người.
Hết chương 2744.
Bạn cần đăng nhập để bình luận