Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2408: Có những việc không được nói

Chương 2408: Có những việc không được nói

Trong lòng Chử Luyện khó có thể bình tĩnh lại được, tràn đầy không cam lòng.

Hắn muốn báo thù cho phụ mẫu, đòi lại công đạo cho toàn bộ Quỷ Phủ nhất tộc, Thiên Công nhất tộc, nhưng ngay cả người cường đại nhất của tộc là sư tôn mà còn không có biện pháp nào.

Hắn mới tu đạo được mấy ngàn năm thì có thể làm được gì? Liều mạng? Nhưng ngay cả tư cách tiếp xúc với Linh Khư hoàng tộc còn không có.

Chưa kể đến Linh Khư hoàng tộc còn cất giấu rất nhiều nhân vật cổ lão bí ẩn, đã sống qua những năm tháng dài đằng đẵng. Ngay cả những người mạnh nhất trong kỷ nguyên trước cũng bị những nhân vật cổ lão đó trấn áp dễ dàng mà không gây ra bất kỳ động tĩnh nào.

Bây giờ, Chử Luyện chỉ có thể đặt hy vọng cuối cùng của mình vào quả cầu ánh sáng thần bí. Hắn không biết rõ lai lịch cũng như tác dụng của nó.

Vào một đêm yên tĩnh nọ, hắn nhớ phụ mẫu, một mình bước ra ngoài hiên, tới sau núi tảo bộ.

Sau đó bỗng nhìn thấy một ngôi sao băng bay vụt qua, một chùm sáng rơi xuống, dung nhập vào tâm trí của hắn.

Lúc đầu, Chử Luyện cũng rất khiếp sợ, nhưng sau khi bình tĩnh lại, hắn cũng không ngạc nhiên lắm. Hắn coi chùm sáng thần bí này giống như một món quà bí ẩn được thiên ngoại ban tặng.

Hơn nữa, chùm sáng thần bí cũng bảo hắn biết, chỉ cần hắn lặp lại một chuyện trăm vạn lần là có thể mở nó ra, thu được sức mạnh của một nền văn minh.”

Cho nên trong khoảng thời gian này đến nay, Chử Luyện đã lặp đi lặp lại việc rèn luyện thiết khí, bây giờ cũng chỉ thiếu mười vạn lần nữa.

Hắn cũng rất chờ mong, sau khi rèn luyện thiết khí tới lần thứ trăm vạn, khai mở chùm sáng thần bí này ra sẽ thu được dạng sức mạnh gì.

Có phải nếu có được sức mạnh của nền văn minh thì cũng đồng nghĩa với việc hắn có thể nhanh chóng ngang hàng với toàn bộ Linh Khư hoàng tộc hay không?

Mặc dù Chử Luyện không rõ ràng lắm, quá khứ của Linh Khư hoàng tộc rất thần bí.

Nhưng theo hắn được biết, sức mạnh của nền văn minh trong thế gian rộng lớn này được coi đỉnh phong của chúng sinh, đồng nghĩa với bất khả chiến bại.

“Đạt thì kiêm tể thiên hạ, nghèo thì chỉ lo thân mình. Khi chưa được toại nguyện phải giữ mình trong sạch, coi trọng việc đề cao và tu dưỡng phẩm chất đạo đức, khi đã được toại nguyện phải suy nghĩ tới việc tạo phúc cho bách tính trong thiên hạ. Đối mặt với Linh Khư hoàng tộc, chúng ta cũng không thể làm được gì nhiều. Muốn bảo vệ toàn bộ tộc đàn thì nhất định ngươi phải có được sức mạnh đối kháng…”

Thấy Chử Luyện trầm lặng, lão giả cường tráng lắc đầu, cho rằng hắn không nghĩ ra, không khỏi thở dài lắc đầu nói.

Hắn tên là Thiên Trị Tử, từng là tối cường giả của Quỷ Phủ nhất tộc ở một kỷ nguyên nào đó, nhưng đã sớm quy ẩn nơi thành trì, vậy mà bây giờ lại phải lo chuyện của mảnh đại địa này.

Nếu không phải phụ mẫu của Chử Luyện có chút giao tình với hắn, không có khả năng hắn sẽ nuôi dưỡng Chử Luyện. Đối mặt với âm mưu của Linh Khư hoàng tộc, hắn biết được thì cũng có ích lợi gì?

Chuyện hắn có thể làm bây giờ cũng chỉ là che chở cho một số tộc nhân của Quỷ Phủ nhất tộc xung quanh mà thôi.

“Sư phó, người nói xem, rốt cuộc Linh Khư hoàng tộc bố trí những đại trận kia để làm gì? Bọn hắn đã làm việc này nhiều năm như vậy, trong ký ức của ta từng nghe gia gia nói qua, Linh Khư hoàng tộc đang mưu tính một chuyện kinh thiên động địa…”

Thiếu nữ thanh tú bên cạnh không kìm được mà hỏi Thiên Trị Tử, thu liễm thần tình, khôi phục lại dáng vẻ ngây thơ hồn nhiên lúc trước.

Nàng cũng là đồ đệ được Thiên Trị Tử nhận nuôi, nhỏ tuổi hơn Chử Luyện một chút.

Phụ mẫu của nàng cũng từng là luyện khí đại sư tiếng tăm lừng lẫy ở Quỷ Phủ nhất tộc.

Quỷ Phủ Thiên Công, từ cái tên này có thể biết được lai lịch của tộc quần bọn hắn.

Thượng thiên đã ban cho bọn hắn thiên phú tốt nhất để luyện khí chú pháp, có thể luyện chế ra pháp khí cường đại nhất thế gian, bố trí những pháp trận cường đại nhất thiên địa.

Nhưng tại sao Quỷ Phủ nhất tộc và Thiên Công nhất tộc lại trở thành tộc đàn quy thuộc Linh Khư hoàng tộc, làm nô dịch cho bọn hắn. Đây cũng không phải bí mật mà bọn hắn có thể biết được.

"Linh Khư hoàng tộc làm như vậy là đang tìm một con đường sống cho tộc nhân của bọn hắn…"

Thiên Trị Tử nghe vậy chỉ chạm nhẹ lên đầu thiếu nữ, cũng không nói gì thêm. Hắn lại ngồi xuống xích đu, nhìn ngắm mảnh thiên khung xanh thẳm phía trên đỉnh đầu.

Vạn dặm không mây, thời tiết quang đãng, là một thời tiết hiếm có đối với sinh linh nơi đây. Nhưng ai biết được, phiến thiên địa này chỉ là một cái lồng giam? Rốt cuộc tất cả mọi thứ là chân thật hay hư ảo? Hay là một đại trận đã từng được tổ môn của Quỷ Phủ nhất tộc tự tay bày ra?

Thương Mang chi hải mênh mông, vô tận sương mù cuồn cuộn. Bên trên chiếc cổ chiến thuyền rộng lớn, Bạch Cốt Tổ Vương, người không hề có chút động tĩnh nào từ khi lên thuyền, lúc này bỗng mở mắt.

Thân thể của hắn vốn chỉ là một bộ xương khô, hốc mắt hơi lõm xuống, không có khả năng có thể mở mắt ra được.

Mà giờ phút này, ánh sáng âm u dày đặc chói mắt tựa như ánh nến được thắp sáng ở đó.

Những nhân vật hàng đầu còn lại ngồi xếp bằng trên cổ chiến thuyền, toàn thân được bao quanh bởi những lớp sương mù dày đặc, lúc này cũng bị hành động của Bạch Cốt Tổ Vương dọa sợ. Bọn hắn đồng loạt tỉnh dậy, kiêng kị nhìn hắn.

Hết chương 2408.
Bạn cần đăng nhập để bình luận