Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2057: Chân giới

Chương 2057: Chân giới

Hư giới tương đương với âm tào địa phủ hay Cửu U địa ngục trong thần thoại. Nếu hư giới ra đời chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến quy tắc thiên địa, bởi vì từ vạn cổ tới nay thiên địa đã vận hành để tự thành một thể, chúng sinh luân hồi có thật sự tồn tại hay không lại phải nói theo cách khác.

Nhưng hành động này của Cố Trường Ca lại đồng nghĩa với việc cướp đoạt quyền hành của Thiên Đạo, nhét ý niệm của hắn vào trong quỹ đạo vận chuyển của chư thiên vũ trụ.

Sau khi hư giới hoàn toàn tiêu diệt Cửu U địa phủ tồn tại trong truyền thuyết kia thì chúng sinh luân hồi trên thế gian sẽ lặp đi lặp lại, sống hoặc chết thật ra đều nằm trong một ý niệm của Cố Trường Ca.

Cho dù là tuổi thọ đã khô kiệt, sinh mệnh cũng cạn khô thì hắn vẫn sẽ có biện pháp khiến kẻ đó lại đi vào luân hồi sống thêm một đời thậm chí là vĩnh viễn.

Chỉ là nếu như làm vậy chắc hẳn sẽ phải trả giá khó mà tưởng tượng được.

Cho nên để hư giới sinh ra là quá khó khăn, thậm chí Cố Trường Ca cảm thấy khó không khác gì mở ra Tiên vực lần nữa, phân chia lại hỗn độn.

Chỉ là hợp thể bản nguyên của thế giới đã gặp phải phiền phức vô cùng lớn.

"Nếu lập ra hư giới thì cả Lục Đạo Luân Hồi, Cửu U hoàng tuyền cũng phải nhét vào trong đó… Đây là một công trình lớn, không có khả năng hoàn thành trong một thời gian ngắn."

Bản tôn của Cố Trường Ca ngồi xếp bằng ở tận đầu cuối của hư không vô tận, trước mắt là thần quang rực rỡ, có một luồng quang huy mênh mông rơi tràn ngập, xung quanh còn có một mảnh bản nguyên nhỏ chừng nắm tay tản ra năm màu lộng lẫy chìm nổi.

Hắn đang luyện hóa những căn nguyên này với ý đồ tế luyện ra hư giới. Nhưng trong quá trình này ở thiên địa không chỉ không có cái gọi là công đức thai nghén mà điềm báo cũng không sinh ra. Ngược lại ở chỗ tối tăm lại có vài tia hỗn độn chân lôi đánh tới phương hướng hắn đang ngồi.

Bản thân Lục Đạo Luân Hồi nằm ở chính trong vòng vận hành thuộc quyền hành của Thiên Đạo. Hành động này của Cố Trường Ca giống như là muốn hoàn toàn tiêu diệt ý chí chư thiên này.

Gặp phải phản phệ như vậy không nằm ngoài dự định của Cố Trường Ca, chỉ là trong nơi tối tăm hắn lại sinh ra dự cảm không đúng lắm.

"Việc này thật quá khó khăn, bằng vào thực lực của ta hiện tại nếu như lại mạnh mẽ thôi động chỉ sợ cơ thể sẽ vỡ ra…"

Cố Trường Ca để ý thấy ở vị trí mi tâm của mình chẳng biết từ khi nào đã xuất hiện một vết rạn.

Trong Thần chủ miếu hương khói lượn lờ, rất nhiều tu sĩ sinh linh vẫn đang cúng bái Thần chủ lại bỗng nhiên nhìn thấy phía trên hiện lên một vết rạn nhỏ, nhất thời hiện lên vẻ hoảng sợ.

Nhưng vết rạn nhỏ đó hồi phục lại trong nháy mắt, có nhiều người tưởng rằng mình xuất hiện ảo giác. Ở chỗ sâu trong hư vô Cố Trường Ca thu lại bản nguyên thế giới đang hợp tế, vết rạn ở mi tâm cũng chậm rãi khép lại, biến mất trong khoảnh khắc.

Hắn lại chìm vào trong suy tư.

Loại phản phệ này rất khó mà tưởng tượng được, nó đã xảy ra mà ngay cả hắn cũng không thể phát hiện được, không hề có một điềm báo nào.

Nếu lại tiếp tục như thế sợ là pháp thân của hắn sẽ vỡ vụn.

"Đây là do thời cơ chưa chín muồi hay do tu vi của ta chưa thể chống đỡ được việc nghịch thiên này?"

Cố Trường Ca suy nghĩ, cảnh giới thần hồn của hắn rất mạnh, vượt xa thực lực hiện giờ. Nhưng thân thể trước mắt lại chưa trải qua sự gột rửa chân chính của tiên kiếp, khó tránh khỏi sẽ dẫn tới biến dị.

Suy nghĩ đến đây Cố Trường Ca quyết định gác lại chuyện này trước.

Khoảng thời gian tích lũy được cũng đủ rồi, nên tiếp dẫn để Tiên vực chân chính giáng lâm để bản thân tiến vào cảnh giới Tiên cảnh thôi. Ngay lúc Cố Trường Ca định tiếp dẫn Tiên vực giáng lâm để giáp giới với thượng giới.

Ầm ầm!

Trong vùng biển của thế giới bao la rộng lớn đột nhiên có sóng lớn kinh thiên hiện lên, đập xuống một cái đã làm cho cổ giới hiện lên từng đoạn đứt gãy và vỡ vụn, hóa thành phấn mịn đầy trời.

Tại cùng biển của mảnh thế giới rộng lớn này có một con thuyền mơ hồ đi qua sông, nhưng ở đại đạo này gió lốc vô cùng kinh khủng, ngay cả chân lôi đang đánh xuống cũng mang theo tính hủy diệt.

Trong một mảnh trời mênh mông của thiên địa, bụi nước nặng nề, từng luồng từng luồng lượn lờ khắp mọi nơi, có thể thấy được một đám cổ giới, Đại Tự trụ đang chìm nổi. Khoảnh khắc trời và đất cùng tiếp xúc, nơi đó hiện lên mặt kính mơ hồ.

Ở ngoài mặt kính có rất nhiều cổ giới, đại vũ trụ đối xứng chìm nổi được chiếu ra, cao thấp đan xen giống như là cộng sinh với nhau.

Nhưng mà hiện tại ở thế giới bên trong mặt kính và bên ngoài mặt kính lại phát sinh biến hóa kì lạ nào đó không thể biết được, ở nơi chúng tiếp xúc với nhau có nơi vỡ vụn tan rã, có cái lại dung hợp với nhau.

Khoảnh khắc mọi thứ vỡ vụn lá chắn của thế giới biến mất, mà trong nháy mắt biến mất kia lại có sức sống mới đang thai nghén, vô cùng kì diệu.

Hết thảy những chuyện này nhìn qua rất chậm rãi nhưng lại được tiến hành đâu vào đấy, va chạm lẫn nhau rồi lại tan rã.

"Chân giới duy nhất sinh ra thật sự rất nhanh…"

Tại nơi có con thuyền mơ hồ, giọng nói nhỏ của cổ thần vang lên, có cả ánh mắt lạnh lùng nhìn chăm chú của Tiên Thiên Thần, vĩnh viễn lạnh như băng.

Hết chương 2057.
Bạn cần đăng nhập để bình luận