Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1628: Chỉ sợ trả cả đời không hết

Chương 1628: Chỉ sợ trả cả đời không hết

A Thanh vô thức nâng mắt lên nhìn về phía Cố Trường Ca.

Tuy nhiên chỉ thấy hắn ngồi ở ghế chủ vị, khóe miệng vẫn luôn treo nụ cười ôn nhuận như ngọc, không nhanh không chậm thưởng thức trà, mi mắt nhẹ rũ xuống, tựa như toàn bộ những chuyện này đều là chuyện đương nhiên.

Lúc này A Thanh mới chú ý tới, hết thảy những sinh linh ở nơi đây đều lấy thực lực làm trung tâm.

Trong nội tâm nàng bỗng nhiên có chút minh bạch. Vì sao lúc Cố Trường Ca hời hợt giết đám người kia thì cường giả sau lưng Đại Du tiên triều chỉ làm như không biết gì.

Sau khi rời khỏi nơi đó, lúc nào tâm tình của A Thanh cũng rất hoảng hốt, bình an đã lâu không thấy làm nàng sinh ra cảm giác có chút không chân thật.

Cung điện nơi Cố Trường Ca đang ở nằm tại phía Đông Bắc của hoàng cung. Nơi đây thật đẹp,tiên vụ mờ mịt, có đủ loại kỳ hoa tiên hoa đua nhau khoe sắc, đình đài lầu các kéo dài. Phong cảnh vô cùng yên bình, rời xa ồn ào náo động.

Sau khi A Thanh được đưa tới đây thì không nhìn thấy Cố Trường Ca đâu nữa. Một thị nữ dẫn nàng đi tắm rửa thay y phục, giúp nàng lau sạch những vết bẩn cùng vết máu trên người.

Nàng không kháng cự, cả người nằm trong bồn tắm lát đá xanh, mặt ngoài hơi nước bốc lên. Vô số cánh hoa diễm lệ rơi xuống, một đầu tóc dài phiêu tán tựa như một đoàn rong biển trôi nổi.

Kể từ khi Vực Ngoại Thiên Ma xâm lấn, phụ thân mất tích, đã rất lâu nàng không dám buông lỏng như lúc này, lòng sinh ra sự thả lỏng đến cực hạn.

Trong đầu trống rỗng, cái gì cũng không muốn nghĩ.

Sau khi đi tới thế giới này, biến thành tù binh bị giam, trải qua tháng ngày tối tăm không được nhìn thấy ánh sáng mặt trời.

Mỗi ngày đều phải nghĩ làm sao để sống sót, tìm được phụ thân, sau đó về nhà.

Nước sạch, đồ ăn, linh quả, cùng với y phục xinh đẹp… những vật này đã cách nàng rất xa, thế mà bây giờ bỗng nhiên lại hiện ra trước mặt.

“Đây thật sự giống như một giấc mộng a.”

A Thanh nhẹ giọng lẩm bẩm, không dám nhắm mắt. Nếu đây thật sự là một giấc mộng, vậy có phải thời điểm nàng mở mắt ra, hết thảy mọi thứ đều sẽ tan biến như bọt biển?

“Đây đều là thánh dược chữa thương thượng hạng, có hiệu quả rất tốt đối với vết sẹo trên cánh tay.”

Lúc này, thị nữ cầm một hộp thuốc trong tay đi tới đặt lên bồn tắm ở bên cạnh.

“Đa tạ.”

A Thanh tiếp nhận dược cao thị nữ đưa tới, lễ phép nói cảm ơn, nhìn xuống cánh tay dự định bôi thuốc lên.

Mặc dù thương thế đã tốt, nhưng một số nơi vẫn lưu lại dấu vết nhàn nhạt, cần thời gian dài mới có thể tán đi.

“Không….không cần khách khí, đây là chúng ta nên làm. Hơn nữa cái này cũng là do Trường Ca thiếu chủ phân phó.”

Đối với lời cảm tạ của A Thanh, thị nữ có chút thụ sủng nhược kinh, sợ hãi lắc đầu nói.

Dưới cái nhìn của nàng, có thể được Cố Trường Ca mang về đây, mặc kệ là lúc trước thiếu nữ trước mặt có lai lịch gì, bây giờ đã không phải người cùng một thế giới với nàng, tôn ti trật tự cũng không thể loạn.

A Thanh trầm mặc, tiếp đó nói thầm trong miệng: “Trường Ca thiếu chủ?”

“Đây là tên hắn sao?”

“Ngươi… ngươi còn không biết tên của Trường Ca thiếu chủ?”

Nghe nàng nói vậy thị nữ lập tức trợn to hai mắt nhìn, khó có thể tin, phảng phất như nhìn thấy một chuyện không thể tin nổi.

Trong nội tâm nàng sinh ra một loại cảm giác không biết nên dùng ngôn từ gì để diễn tả, vừa chua xót vừa hâm mộ.

Ngay cả Trường Ca thiếu chủ là ai mà thiếu nữ trước mặt cũng không biết? Vậy nàng có tài đức gì để được hắn đem về đây?

A Thanh gật đầu một cái, cũng không giải thích thêm bất cứ điều gì về mình.

“Ngươi có thể nói cho ta nghe một chút sự tình về hắn không? Ta biết hắn là người tốt, ta thiếu hắn một nhân tình rất lớn.” A Thanh nói.

Thị nữ khó khăn lấy lại tinh thần, ánh mắt hết sức phức tạp.

Nhưng nàng có thể tới được nơi này làm thị nữ, tất nhiên là có chỗ bất phàm.

Sau khi khôi phục tâm trạng, giọng điệu mang theo sùng kính và ngưỡng mộ nói: “Nếu như ngươi muốn biết sự tình về Trường Ca thiếu chủ, e rằng kể ba ngày ba đêm cũng không hết, nhưng ngươi chỉ cần nhớ kỹ một điều.”

“Điều gì?” A Thanh hiếu kỳ hỏi lại.

“Bất luận là tu vi hay là quyền thế của Trường Ca thiếu chủ thì đều sừng sững đứng ở vị trí cao nhất trên thượng giới.”

“Hiện tại ở thượng giới, chỉ cần ngươi nói ngươi là người của Trường Ca thiếu chủ, cho dù là giáo chủ của vô thượng đại giáo hay bất hủ đạo thống thì đều không dám làm khó ngươi. Không nói là có thể ngang ngược nhưng tuyệt đối không có người nào dám trêu chọc ngươi.” Trong đôi mắt thị nữ lóe lên tia sáng ước ao.

“Cao nhất trên thượng giới?”

A Thanh vô cùng giật mình, tiếp đó lại trầm mặc, tiêu hóa lượng tin tức khổng lồ này.

Nàng đã đánh giá thấp lai lịch và thân phận của Cố Trường Ca rồi, vốn cho là địa vị của hắn cũng không sai biệt lắm so với người thừa kế của Đại Du tiên triều.

Nhưng bây giờ xem ra, cho dù là chủ nhân chân chính của Đại Du tiên triều thì ở trước mặt hắn cũng phải luận giao bình đẳng.

Một nhân vật như vậy lại xuất thủ cứu nàng?

Chẳng trách nhiều người hâm mộ ghen ghét nàng như thế.

“Ân tình lớn thế này, e là cả đời ta trả cũng không hết.” Khóe môi A Thanh cong lên thành nụ cười khổ.

Hết chương 1628.
Bạn cần đăng nhập để bình luận