Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2662: Khí vận chi tử đại thành

Chương 2662: Khí vận chi tử đại thành

Sở Cô Thành một tay khai sáng nên Tiên Sở Hạo Thổ, chính là một đại nhân vật tiếng tăm lừng lẫy, uy chấn một phương tại Hi Nguyên văn minh.

Tin đồn liên quan đến Sở Cô Thành rất nhiều, nghe nói tư lịch của hắn rất bình thường. Khi còn niên thiếu bị vị hôn thê phản bội, tộc nhân thóa mọa trào phúng đủ thứ. Trải qua rất nhiều kiếp nạn và khó khăn trắc trở, rất nhiều lần hoàn sinh từ trong hiểm nguy, suýt chút bỏ mình.

Để có thể trưởng thành trở thành người như hiện nay đã không thể xem thường. Đây mới thật sự là người được thiên mệnh ưu ái.

Nhưng vì sao Sở Cô Thành lại đến tìm nàng cầu cứu, Luân Hồi Kính lại chưa hiện lên. Nếu không tương trợ Sở Cô Thành, nàng cũng sẽ gặp phải đại địch khủng bố trước nay chưa từng có. Vậy đại dịch khủng bố kia, là ai?

Là kẻ địch mà Sở Cô Thành đã trêu phải sao?

“Nhân vật cấp bậc như Sở Cô Thành, ta cũng không thể nào thôi diễn ra được cái gì, trái lại còn có thể sẽ bị hắn phát giác.”

“Vậy năm thứ ba mươi chín thì sao…”

Nàng thu hồi suy nghĩ của mình về, không suy nghĩ nhiều thêm nữa, tiếp tục xem Luân Hồi Kính, muốn tiếp tục thôi diễn mô phỏng, xem thử chuyện gì sẽ xảy ra.

Rất nhanh, trên mặt gương mờ ảo lại lần nữa xuất hiện chữ viết.

“Năm thứ ba mươi chín: Ngươi chết, không rõ nguyên nhân.”

Nhìn dòng chữ viết này, Hi Nguyên Thánh nữ lại lần nữa ngây ngẩn cả người, lần này ngẩn người một lúc lâu mà vẫn chưa tỉnh táo trở lại. Nàng lại chết.

Vẫn không rõ nguyên nhân như trước.

Vốn cho là nàng đổi cách khác thì sau khi bị bắt, kết cục sẽ thay đổi. Nhưng bây giờ xem ra điều này cũng không khác gì.

Nói cách khác, mặc kệ nàng có lựa chọn giúp đỡ Sở Cô Thành hay không thì cuối cùng cũng khó tránh được vận mệnh bị bắt và bị giết chết.

Đây là một vòng tròn cố định, mặc kệ nàng có lựa chọn thế nào thì điểm cuối cùng đều sẽ tụ về kết quả đó? Hi Nguyên Thánh nữ lặng im đứng tại chỗ hồi lâu, trong đầu hiện lên đủ mọi suy nghĩ, có ý định thay đổi quỹ tích tương lai.

Dòng chữ bên trên Luân Hồi Kính cũng thôi diễn thay đổi theo nàng, liên tục xảy ra biến hóa. Cuối cùng, nàng lại được nhìn thấy một kết quả khác đi.

“Năm thứ ba mươi bảy: Sau nhiều lần minh ngộ trước chuyện trong tương lai, ngươi phát giác được một tia nguy hiểm từ trong thiên đạo. Tương lai tựa như bị sương mờ che phủ, thế là ngươi vén màn sương mờ này đi, chọn ra tay với Sở Cô Thành, cho rằng hắn chính là kẻ mang đến tai ương cho Hi Nguyên văn minh.”

“Hửm?”

Nhìn thấy kết quả hiện lên trên Luân Hồi Kính lần này đã hoàn toàn khác biệt. Hi Nguyên Thánh nữ thầm thở phào.

Nàng tiếp tục xem.

“Năm thứ ba mươi tám: Ngươi bị bắt, không rõ nguyên nhân.”

“Năm thứ ba mươi chín: Ngươi tự biết bản thân chống cự vô ích, không muốn chịu chết, thay đổi suy nghĩ, giả vờ thần phục quy thuận. Chỉ là ngươi bị kẻ địch nhìn thấu, không hiểu vì sao hắn lại không giết ngươi.”

“Năm thứ bốn mươi ba: Ngươi chết, không rõ nguyên nhân.”

“Sống đến tận năm thứ bốn mươi ba, nhưng tại sao lại chết nữa rồi?”

Mặc dù tương lai triển lộ trên Luân Hồi Kính chỉ là mô phỏng thôi diễn, cũng không thật sự xảy ra.

Nhưng cứ lần lượt bị bắt rồi bị giết như thế vẫn khiến trong lòng Hi Nguyên Thánh nữ dần dần sinh ra cảm giác không thoải mái.

Thân là Hi Nguyên Thánh nữ, trong năm tháng dài đằng đẵng trước đó, tu vi của nàng đã sớm bước trên con đường hiếm thấy trên đời, khó có tưởng tượng nổi.

Thế gian này không có bất kỳ thứ gì và sự vật gì có thể khiến tâm cảnh của nàng dậy sóng. Kẻ địch kia, đến cả dáng vẻ và tên tuổi nàng còn chưa biết, càng không biết lai lịch ra sao. Kết quả lần này đến lần khác, hắn hết bắt rồi lại giết chết nàng.

Chuyện này khiến trong lòng Hi Nguyên Thánh nữ không khỏi sinh ra tâm tư không phục, muốn phân cao thấp.

Chẳng qua là cũng may, lần này Luân Hồi Kính không còn giống như trước, cố định quỹ tích tương lai, không thể nào thay đổi được.

Nàng có thể thông qua việc thay đổi quỹ tích trước khi sự kiện xảy ra, từ đó phòng tránh được kết cục. Xem ra, nó càng trở nên giống như nàng đang tìm kiếm cơ hội sống, tìm kiếm lựa chọn chính xác để sống tiếp. Tiếp theo, nàng thử đi thử lại hết lần này đến lần khác.

“Năm thứ năm mươi bảy: Ngươi sinh ra lòng hiếu kỳ to lớn đối với kẻ địch này, bỗng dưng muốn biết quá khứ và lai lịch của hắn.”

“Năm thứ tám mươi: Bởi vì khi dâng trà, ngươi sử dụng tay phải, ngươi chết.”

Cuối cùng cũng sống được đến năm thứ tám mươi, Hi Nguyên Thánh nữ thầm thở phào trong lòng.

Nhưng còn chưa kịp vui mừng thì suýt chút nữa bị dòng chữ trên Luân Hồi Kính làm cho tức giận suýt ngất.

“Đây là cái lý do buồn nôn gì thế này…”

Dù là trước giờ nàng khó gần, tính tình không màng danh lợi, không vì vật ngoài thân mà dao động.

Nhưng lúc này vẫn bị chọc tức đến mức cơ thể run rẩy, răng ngà nghiến vào nhau, rất muốn dùng một chưởng nện tinh trần ngoại vực vỡ nát. Khó khăn lắm mới biết được lý do của một lần bị giết chết, kết quả lại thành ra thế này?

Nếu như có thể, lúc này Hi Nguyên Thánh nữ chỉ muốn thiên đao vạn quả kẻ địch chưa từng gặp mặt kia.



Hết chương 2662.
Bạn cần đăng nhập để bình luận