Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1949: Luyện hoá thiên địa ý chí

Chương 1949: Luyện hoá thiên địa ý chí

"Chỉ là một đám kiến mọn mà cũng dám rình mò?" Ánh mắt lạnh lùng và giọng nói vô tình của Cố Trường Ca truyền ra ngoài, chấn động toàn bộ vũ trụ.

Hắn cảm giác được ở bên ngoài Thần Khư môn có sự tồn tại của Kẻ thành đạo, thậm chí còn hy sinh Thành đạo khí để tấn công vào Thần Khư môn.

Ngoài ra, số lượng tu sĩ ở các cấp độ khác cũng có không ít, ngay cả tu sĩ trên khối Sinh Mệnh Cổ Tinh này cũng vọt tới.

Dù sao thì vừa rồi lúc Kỷ Nguyên Thụ tái hiện, cho dù là có cấm chế xung quanh Thần Khư môn che lấp nhưng làm sao có thể hoàn toàn che đậy loại khí tức mênh mông này được?

Ầm ầm!

Đột nhiên một Đại Hắc Thủ đánh ra từ trong Thần Khư, xung quanh là hàng tỷ đạo quy tắc xích sắc, toàn bộ thiên địa thoáng chốc ảm đạm, các tinh huy run rẩy, thế giới như muốn nổ tung rồi sụp đổ.

"Phốc…”

"Đó là tồn tại khủng bố gì, tại sao trước đây hoàn toàn không biết đến nó?"

Đại Hắc Thủ xông về phía tu sĩ Chuẩn Đế, khuôn mặt bọn hắn tức khắc trở nên sợ hãi hoảng sợ, không kịp phản ứng bọn hắn trực tiếp tạo ra Thành đạo khí nỗ lực chống đỡ một chưởng này.

Nhưng điều làm hắn kinh hãi chính là chỉ trong khoảnh khắc chạm vào nhau Thành đạo khí đã rắc một tiếng nổ tung, giòn như giấy mỏng, mảnh vỡ thần binh đầy trời, giống như một thiên thạch nát vụn đập xuống đại địa, chia năm xẻ bảy.

Phốc! Còn hắn thì ngay cả tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra đã trực tiếp nổ tung thành huyết vụ đầy trời, hình thần câu diệt.

"Sao lại xảy ra chuyện này?" Một chưởng chụp chết một Chuẩn Đế, ngay cả Thành đạo khí cũng bị đập nát.

Nhiều tu sĩ ở phía sau vội vàng chạy đến, nhìn thấy cảnh này thì lập tức phát lạnh từ đầu đến chân, khuôn mặt trắng bệch sợ hãi, đứng tại chỗ không ngừng run rẩy.

Những Chuẩn Đế khác định chạy đến xem cũng mất hết hồn vía, toàn bộ Sinh Mệnh Cổ Tinh trở nên yên lặng không còn một tiếng động nào.

Thậm chí các Sinh Mệnh cấm khu lớn cũng không có âm thanh, im lặng tuyệt đối.

Mấy ngày tiếp theo, Cố Trường Ca đều ở Thần Khư môn bày cấm chế trong Kỷ Nguyên đạo quả, đồng thời ngưng luyện phù văn trong Khởi Nguyên tổ khí, bảo đảm không ai có thể cướp được Kỷ Nguyên đạo quả để mà luyện hoá.

Đối với Đào Yêu hắn vẫn mang một tia cảnh giác, vì thế nên mới chuẩn bị những thủ đoạn này.

Sau khi gieo cấm chế vào trong Kỷ Nguyên đạo quả, Cố Trường Ca cũng bắt đầu bắt đầu luyện hóa phương vũ trụ này.

Thực ra, với tu vi hiện tại của hắn, muốn khống chế hoàn toàn một phương vũ trụ cổ lão là vô cùng khó khăn.

Cũng may hắn có Chưởng Trung Thần quốc. Hắn có thể dung luyện Chưởng Trung Thần quốc và phương vũ trụ thành một thể.

Khó khăn lớn nhất chính là Cố Trường Ca phải nghĩ biện pháp xóa bỏ ý chí thiên địa của vũ trụ này.

Kể từ đó về sau phương vũ trụ này cũng biến thành một tuyệt địa tịch mịch sụp đổ và không còn hoạt động.

Nếu không có ý chí thiên địa duy trì hoạt động, vũ trụ đi về phía tiêu vong hiển nhiên là điều không thể tránh khỏi.

Thực ra thì đối với chuyện này Cố Trường Ca cũng không có gì phải luyến tiếc.

Bởi vì từ trước đến này số lượng vũ trụ mà hắn huỷ diệt sớm đã không phải là ít, hắn không ngại diệt thêm một phương vũ trụ như thế nữa.

Chỉ khi chiếm lấy ý chí thiên địa thì mới có thể hoàn toàn dung luyện Chưởng Trung Thần quốc…

Mấy ngày tiếp theo, Cố Trường Ca xé rách thông đạo giới chướng của phương vũ trụ này để rời khỏi Thần Khư môn, xuất hiện ở biển tinh vực mênh mông vô tận ở bên ngoài.

Hắn trực tiếp hiện ra pháp thân khổng lồ của mình, hào quang màu vàng sáng rực phản chiếu bầu trời đầy sao, quả thực trông giống như một cự nhân đến từ huyền thoại cổ xưa, người khai thiên lập địa chỉ cần phất tay là có thể nắm giữ cả Thiên Cung.

Hỗn độn khí mênh mông bộc phát, xung quanh vũ trụ hiện lên từng đại đạo phù văn, ẩn chứa hào quang vô tận tựa như dấu vết bị thiêu cháy ở chung quanh, dao động cuồn cuộn mênh mông giống hệt một mảnh vương dương đập xuống.

Cho dù phương vũ trụ này đã tồn tại từ rất lâu rồi nhưng cũng khó mà chịu nổi dao động như vậy, vì thế nó bắt đầu hiện lên những vết nứt đáng sợ.

Đương nhiên, rất nhiều sinh linh tu sĩ ở trong đó đều không phát hiện được cỗ dao động này.

Cố Trường Ca ngồi xếp bằng trong hư không vô tận, con ngươi thâm sâu mà lạnh lùng. Hắn vừa tế luyện Chưởng Trung Thần quốc vừa sử dụng đại đạo phù văn dung luyện ý chí thiên địa của phương vũ trụ này.

Từng đạo xiềng xích hiện lên quanh người hắn giống như toả khoá bắt đầu quấn quanh.

Đây là sự phản kháng của ý chí thiên địa, cố gắng chống lại sức mạnh của hắn, không để cho Cố Trường Ca tuỳ ý mài mòn.

“Kẻ kháng thiên…”

“Giết không tha.”

Ngay sau đó, một ý niệm mơ hồ truyền đến bên tai Cố Trường Ca.

Vẻ mặt vẫn hắn lạnh lùng không gợn sóng, các chuỗi xiềng xích đại đạo trên cơ thể bắt đầu phát ra một tiếng răng rắc chát chúa, chúng sắp vỡ vụn.

Ầm ầm!

Dưới âm phủ, ở chỗ sâu trong thiên địa chậm rãi ngưng tụ một đại nhãn lạnh nhạt hướng về phía Cố Trường Ca.

Đây là do ý chí thiên địa biến thành, nó nhận thức được nguy cơ sắp bị xóa sổ.

Sắc mặt Cố Trường Ca vẫn không gợn sóng như trước, tiếp tục tế luyện Chưởng Trung Thần quốc phát ra từng luồn quang mang màu đỏ, giống như ngân hà chảy ra ngoài, bao trùm cả phương vũ trụ này.

Hết chương 1949.
Bạn cần đăng nhập để bình luận