Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3536. Không nói rõ được



Chương 3536. Không nói rõ được




Đứa con nối dõi…
Thật ra hắn chưa từng cân nhắc qua chuyện này, cũng không có suy nghĩ đó.
Thấy Cố Trường Ca im lặng, cũng không đáp lại, Nguyệt Minh Không cũng không suy nghĩ nữa, chỉ mỉm cười nói: “Ta chỉ tùy tiện nói một chút mà thôi. Bây giờ cơ thể của ta đặc biệt, cho dù ta có mang thai, ta cũng không có thời gian để thai nghén.”
Cố Trường Ca biết nàng muốn nói cái gì, chỉ thở dài trong lòng.
Nguyệt Minh Không dịu dàng nói: “Nhưng Doãn Mi và Sở Sở…”
Cố Trường Ca lắc đầu cắt ngang lời nàng nói: “Chuyện này về sau hãy nói. Thế cục Thương Mang đang rung chuyển, ta không muốn lưu lại con cháu của mình sinh sống trong một thời đại bất an.”
Nguyệt Minh Không gật đầu, cũng không nói tiếp.
Về sau, nàng giống như cảm nhận được cái gì, khẽ mỉm cười: “Mấy ngày nay chàng vẫn luôn ở với ta, chỉ sợ đám người Sở Sở đã đợi đến sốt ruột.”
Bên ngoài thần quốc, tin tức Cố Trường Ca trở lại Đạo Xương chân giới đã truyền khắp các nơi. Nhưng lần này hắn ngại phiền phức, cho nên không để mọi người đến bái kiến, quấy rầy sự thanh tịnh của hắn và một đám hồng nhan.
Giang Sở Sở, Vương Tử Câm, Doãn Mi đều đã đến, trong điện oanh oanh yến yến, vô cùng náo nhiệt.
Bên ngoài hậu viện, một tiên trì rộng lớn tọa lạc, tiên sơn nguy nga, cổ nhạc thẳng tắp. Mấy ngày qua, Cố Trường Ca giống như người bình thường, bồi tiếp các nàng chèo thuyền du ngoạn.
Nguyệt Minh Không cũng đích thân xuống bếp, búi tóc kéo cao, nấu rất nhiều món ngon. Lửa đốt lúc sáng lúc tối, đẹp không sao tả xiết. Một chén rượu Tiên Đế vào bụng, chúng nữ rất nhanh đã uống say mèm, ngã Đông ngã Tây.
Cố Trường Ca cũng không thể không lần lượt đưa các nàng đi nghỉ ngơi.
Chỉ khi đến chỗ của Vương Tử Câm, nàng lập tức tỉnh lại, mỉm cười nhẹ nhàng ngồi ở đó, ánh mắt giống như tràn ngập tinh quang sáng chói. Nàng hoàn toàn không uống nhiều, chỉ là giả say.
Đây cũng là một đêm không ngủ.
Thời gian trôi nhanh, đã gần nửa tháng kể từ khi Cố Trường Ca trở lại Đạo Xương chân giới.
Trong khoảng thời gian này, hắn ngược lại khó có lúc rảnh rỗi, cũng không có chuyện gì để làm. Rất nhiều chuyện của Đạo Xương chân giới, hắn đã sớm không hỏi đến.
Đám người Doãn Mi cũng đã sớm tiến vào trạng thái vung tay chưởng quỹ, đã tìm được người nối nghiệp. Trước khi Cố Trường Ca trở về, các nàng mỗi ngày đều bế quan tu hành, tận lực đuổi kịp bước chân của hắn.
Sau khi hắn trở về, các nàng đều ước gì mỗi ngày có thể dính cùng một chỗ với hắn.
Khi Tô Thanh Ca từ Thanh Sơn thôn về lại thần quốc, nàng cũng chỉ ở bên cạnh Cố Trường Ca mà thôi.
Cố Trường Ca không phải du sơn ngoạn thủy với các nàng mỗi ngày thì cũng là kể lại nhân văn địa lý, văn minh di sử… một số kiến thức thú vị trong Thương Mang cho các nàng nghe.
Về sau, hắn có chút đau đầu, không biết nên kể chuyện gì cho các nàng nghe nữa. Lúc này, Vương Tử Câm mỉm cười bóng gió hỏi hắn, bảo hắn thành thật khai ra có trêu chọc mỹ nhân nào bên ngoài Thương Mang hay không.
Ví dụ như thánh nữ văn minh, nữ thần thần quốc, công chúa tiên triều, nữ hoàng…
Ngay cả Nguyệt Minh Không cũng cảm thấy hứng thú với đề tài này, ánh mắt đẹp lưu chuyển, khóe miệng hơi cong lên, bảo hắn cứ nói thật, không lo các nàng ăn giấm.
Con mắt Giang Sở Sở chớp động, mang theo mấy phần tò mò nhìn hắn.
Mặc dù Doãn Mi và Tô Thành Ca nhìn qua giống như không thèm để ý nhưng cũng bỏ đồ trong tay xuống, lỗ tai trong suốt như ngọc hơi dựng thẳng, muốn Cố Trường Ca kể lại những chuyện này.
So với những đạo thống thế lực, tộc đàn văn minh bên ngoài Thương Mang, các nàng thích nghe những câu chuyện mang loại hình nhiều chuyện này hơn.
Cố Trường Ca có thể không chút do dự hủy diệt ngàn vạn vũ trụ, ma diệt thời không, nhưng đối mặt với loại vấn đề này, hắn cũng không có cách nào.
Thật ra hắn đối với đám người Lăng Ngọc Linh, Mộc Yên cũng không có bao nhiêu tình cảm. Nếu có, cũng chỉ là lợi dụng.
Nhưng nếu nói cho đám người Nguyệt Minh Không nghe, nhiều ít cũng có chút bất cận nhân tình và lạnh lùng. Dù sao các nàng cũng là nữ nhân. Lúc trước, Cố Trường Ca đối với các nàng còn không phải có suy nghĩ đó sao.
Cho nên, hẳn cũng chỉ mỉm cười, mặc cho các nàng muốn đoán sao thì đoán.
Sự thật chứng minh, với thái độ qua loa như vậy, hắn bị một đám hồng nhan trừng mắt, ngay cả Nguyệt Minh Không cũng nhịn không được nhéo vào eo của hắn một cái.
Nếu để cho đám người Phạt Thiên Minh nhìn thấy Cố Trường Ca bây giờ, tuyệt đối sẽ mở to mắt.
Trong mắt bọn họ, Cố Trường Ca lúc nào cũng cao cao tại thượng, nhìn không thấu, giống như cách với tất cả mọi người một thế giới. Cho dù biểu hiện của hắn ôn hòa, hắn cũng rất khó khiến cho người ta tiếp cận, từ đó sinh ra thái độ thân thiết.
Nhưng khi hắn ở cùng với hồng nhan thê tử của mình, hắn lại rất hiền hòa tự nhiên, không hề có uy nghiêm và cái giá của một minh chủ Phạt Thiên Minh, chỉ toàn là dáng vẻ sủng thê.
Điều này nhiều ít cũng có chút khó tin.
Nhưng đây thật sự là suy nghĩ chân thật nhất trong lòng hắn sao? Có lẽ ngay chính hắn cũng không nói rõ được. Hết chương 3536.



Bạn cần đăng nhập để bình luận