Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1816: Ngạo khí của Kẻ Thành Đạo

Chương 1816: Ngạo khí của Kẻ Thành Đạo

“Tứ điện chủ sống chết không rõ, biện pháp duy nhất của chúng ta hiện giờ là tìm các Điện chủ còn lại nói cho bọn hắn hết thảy những gì xảy ra ở nơi đây.”

“Nhưng nếu Cố Trường Ca tìm được vị trí của các thế giới còn lại, vậy thì đã trễ.”

Mấy Kẻ thành đạo bị chấn kinh không nhẹ, thần sắc ngưng trọng nhìn ra sau lưng.

Ngoại trừ Điện chủ thì bọn hắn chính là những tồn tại cổ lão khác của Tứ điện, tu vi cũng sâu không lường được.

Thế nhưng trong trận giao chiến vừa nãy của Cố Trường Ca và Tứ điện chủ, chỉ mới bị dư chấn quẹt trúng mà thân thể đã nổ tung, tiên huyết tuôn trào, bản nguyên bị chấn thương.

Điều này khiến bọn hắn cảm thấy vô cùng sợ hãi.

Bây giờ ở thượng giới còn có người là đối thủ của Cố Trường Ca sao?

Nhưng trong lúc bọn hắn đang trò chuyện thì chỗ sâu trong tinh vũ ở nơi xa có mấy đạo khí tức khủng bố bốc lên, sương mùi màu đen mênh mông cuốn tới từ tứ phương.

Mấy Kẻ thành đạo mặc áo đen nhìn không rõ gương mặt xuất hiện tứ phía.

“Kẻ thành đạo…”

Đám bộ hạ còn sót lại của Tứ điện chủ trong Địa Ngục nhìn thấy một màn này, thần sắc không khỏi ngưng trọng, cảm nhận được một loại khí thế vô cùng nguy hiểm.

“Hơn nữa số lượng người tới còn không ít.”

Trong lòng đám Kẻ thành đạo của Tứ điện cũng trầm xuống, liếc mắt nhìn nhau, tất cả đều thấy được sự bất an và lo lắng từ trong mắt đối phương.

Bản nguyên của bọn hắn bị tổn thương, không còn ở thời kì đỉnh phong như lúc nãy.

Khí thế của mấy Kẻ thành đạo trước mắt này lại không hề thua kém bọn hắn khi đang ở thời kỳ đỉnh phong.

Đến lúc bộc phát đại chiến thì chắc chắn bọn hắn không phải là đối thủ.

“Điện chủ của Tứ điện đã quy hàng, nếu các ngươi không muốn chết thì ngoan ngoãn tự trói tay chân trở về cùng chúng ta, may ra còn có cơ hội sống sót.”

Vào thời khắc đám dư nghiệt của Tứ điện đang cảnh giác, mấy Kẻ thành đạo xuất hiện ở trước mắt đã mở miệng, âm thanh lạnh lùng vô tình tựa như không có chút cảm xúc nào.

Bọn hắn chính là khôi lỗi có tu vi Kẻ thành đạo mà Cố Trường Ca phái tới.

Đối phó với những dư nghiệt của Địa Ngục này chắc chắn là dư sức.

Một đám dư nghiệt trong Tứ điện nghe nói như vậy thì sắc mặt đại biến, thậm chí còn không dám tin vào lời này.

Rất nhiều người cảm thấy đầu ong ong giống như bị một tia sét kinh thiên bổ xuống.

Tứ điện chủ đã quy hàng?

Làm sao có thể?

Tứ điện chủ tu vi cái thế là một trong những tồn tại cổ lão nhất ở Địa Ngục, ngay cả Địa Ngục chi chủ thần bí cũng phải kính hắn ba phần.

Trong suy nghĩ của bọn hắn, Tứ điện chủ có thể chết trận, có thể bại vong, nhưng tuyệt đối không thể nào quy hàng.

Nhân vật đỉnh thiên lập địa, lòng cao hơn trời, thà chết chứ không chịu khuất phục như vậy làm sao lại lựa chọn khuất phục Cố Trường Ca?

“Không thể nào, cho dù tu vi của Cố Trường Ca mạnh thế nào đi nữa, coi như có thể đánh bại Tứ điện chủ nhưng cũng không thể làm hắn thần phục được.”

Một đám tâm phúc của Tứ điện chủ Diêm La không tin được tất cả những lời này, giọng nói vô cùng run rẩy.

Rất nhiều người cảm thấy bầu trời như muốn sụp đổ, tín ngưỡng vô địch trong lòng đang từng bước tan rã, vỡ thành từng mảnh nhỏ.

“Nếu các ngươi không tin thì hôm nay có thể thử một lần, nhìn xem có thể sống sót đào tẩu khỏi đây hay không.”

Ánh mắt của mấy Kẻ thành đạo lạnh nhạt, bọn hắn đứng sừng sững ở phía cuối tinh không, trên thân toả ra uy áp ngập trời khiến mảnh thiên địa này như muốn sụp đổ.

Bọn hắn chỉ là những khôi lỗi, cũng không có cảm xúc của chính mình, chỉ có thể dựa theo sự phân phó của Cố Trường Ca mà làm việc.

Vậy nên nếu đám người trước mắt này dám có bất kỳ ý niệm phản kháng nào thì sẽ phải đối mặt với một kích lôi đình của bọn hắn.

“Không thể nào…”

“Liều mạng với bọn hắn, Tứ điện chủ không có khả năng thần phục, hiện tại chắc chắn chỉ đang tu dưỡng ở một nơi nào đó mà thôi. Chờ sau khi thương thế tốt rồi thì nhất định Tứ điện chủ sẽ lại triệu hồi chúng ta.”

Có người hoàn toàn không tin chuyện này, phẫn nộ rống một tiếng rồi liều chết xung phong tiến lên, thiêu đốt tinh huyết, toàn thân giống như bị hoả diễm đốt cháy.

Mặc dù bọn hắn đến từ phương quốc độ sát thủ Địa Ngục nhưng cũng không phải những kẻ sống tạm bợ.

Đi đến một bước này, bọn hắn chỉ còn sót lại duy nhất một ý niệm, đó chính là chém giết đối thủ, có chết cũng không hối hận.

Những người còn lại thấy vậy, do dự trong chốc lát rồi cũng liều chết xông tới chém giết mấy Kẻ thành đạo trước mặt.

“Thật là ngu xuẩn.”

Mấy Kẻ thành đạo áo đen lạnh lùng quan sát hết thảy, không di chuyển dù chỉ một bước, giơ chưởng lên ép xuống.

Dường như cả mảnh vũ trụ đều trở thành vật trong tay bọn hắn, chậm rãi đập tới.

Vô số xương máu lại lần nữa nổ tung ở khu vực này.

Mấy ngày sau đó, tất cả các điện khác của Địa Ngục đều bị các phương thế lực vây quét tập sát.

Vào thời điểm này ngay cả Kẻ thành đạo cũng rất khó tự bảo vệ mình, sau cùng cũng chỉ có thể liều mạng chạy trốn, nhưng không được bao lâu đều sẽ bị cừu địch tìm thấy.

Hoặc là bị bắt rồi bị trấn áp hoặc là thân tử đạo tiêu.

Đến lúc này, cho dù là tất cả Điện chủ của các điện ở Địa Ngục đều vô lực xoay chuyển thế cục.

Chỉ có thể đứng nhìn rất nhiều cường giả của Địa Ngục bị dọn sạch tựa như cỏ rác, vẫn lạc ở khắp mọi nơi trên chiến trường.

Hết chương 1816.
Bạn cần đăng nhập để bình luận