Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 547: Chí Thánh Cảnh

Chương 547: Chí Thánh Cảnh

Mà ngay lúc rất nhiều tu sĩ và thế lực ngoại giới đang khủng hoảng, điên cuồng nghị luận.

Nơi sâu của Vũ Hóa Thiên Trì.

Tiên vụ mờ mịt, trong tiên trì thanh tịnh, có từng cây Thanh Liên sinh trưởng vô cùng cao lớn, lá sen giống như là chậu rửa mặt, tiếp nhận tinh hoa thiên địa, nhật nguyệt tinh huy.

Từng sợi rủ xuống ở chỗ này, giống như là thác nước mênh mông.

Một thân ảnh mơ hồ mà thon dài được tiên khí và ma khí quấn quanh, đang xếp bằng ở đây.

Hướng trên đỉnh đầu có một chiếc Đại Đạo Bảo Bình chìm nổi, ô quang lấp lóe, đại đạo mạch lạc xen lẫn, hóa thành thiên địa kinh văn, thần bí mà đáng sợ.

Nếu có tu sĩ trông thấy một màn này, nhất định sẽ khiếp sợ trừng to mắt.

Khó mà tin được chỗ sâu của Vũ Hóa Thiên Trì, lại còn có người tồn tại.

Đương nhiên đạo thân ảnh này là Cố Trường Ca.

Hắn hơi khép mắt, trong con ngươi có thần quang hai màu đen trắng lưu động.

Từng đạo hắc sắc phù văn, được hắn tiện tay đánh ra, lạc ấn ở khắp nơi, tựa như từng mặt trời nhỏ màu đen sáng chói, đang thay đổi địa thế nơi đây.

Rất nhanh, sau khi hoàn thành những việc này.

Cố Trường Ca mở mắt, có vẻ hơi không hiểu.

"Vậy mà lại nhận được điểm khí vận của Khương Dương, xem ra kế hoạch của Nguyệt Minh Không, ngược lại đã thành công, dựa vào thủ đoạn của nàng, liền xem như Khương Dương, muốn chạy thoát, chỉ sợ cũng phải rơi một lớp da."

"Nói như vậy, cũng coi như là đả kích khí vận của Khương Dương."

Cố Trường Ca còn dự định để Nguyệt Minh Không giúp hắn ngăn chặn Khương Dương mấy ngày.

Chỉ là theo hệ thống nhắc nhở, hắn đã đánh giá thấp thủ đoạn của Nguyệt Minh Không.

Lúc này, Khương Dương chỉ sợ đang bị nàng truy sát.

Theo Cố Trường Ca tính toán, Khương Dương tự cho là truyền nhân của Nhân Tổ điện tìm tới, cho nên hắn một mực co đầu rút cổ ở Tiên Luân thánh địa.

Nguyệt Minh Không thân là người trọng sinh, trên lý thuyết thì nàng biết không ít thủ đoạn liên quan tới Khương Dương, dưới tầng tầng bố trí, Khương Dương xem như là Nhân Tổ chuyển thế, cũng phải thành thật nhận thua.

Dựa vào thủ đoạn của Nguyệt Minh Không, nàng muốn giết Khương Dương là rất khó.

" Nhân Tổ ở bên trong thiên trì này ngược lại là đã hao hết tâm tư, thậm chí ngay cả trận văn huỷ diệt cũng bày ra không ít, chậc chậc chậc... "

"Chỉ là phía ngoài liền có ba hung thú Đại Thánh cảnh, một kỵ sĩ Đại Thánh cảnh trấn thủ ..."

"Chỉ là đáng tiếc, thủ đoạn nhỏ này, ngăn được người khác, nhưng không thể ngăn được ta."

Cố Trường Ca đảo qua rất nhiều phù văn ở xung quanh, cũng không đụng vào một cái nào.

Những ngày gần đây, ngoại giới tạo thành những oanh động kia, tự nhiên do hắn cố ý gây nên.

Lấy thủ đoạn bây giờ của hắn, muốn vào chỗ sâu nhất, kỳ thật không khó.

Ban đầu ở bên trong Tiên Cổ đại lục, ngay dưới mí mắt của vô số lão yêu nghiệt, lão ngoan đồng.

Hắn cũng có thể bình thản ung dung tiến vào bên trong tiên môn cướp Tiên Linh, đồng thời không để ai phát giác.

Bẫy dập trong Vũ Hóa Thiên Trì, so với con đường bên trong tiên môn, kỳ thật vẫn chênh lệch rất nhiều.

Dù sao hoàn cảnh thiên địa hoàn toàn khác biệt, quy tắc nơi đây, sẽ không cho phép có quá nhiều lực lượng siêu việt giới này được tồn tại.

Có thể nói độ khó trong nháy mắt đã hạ xuống rất nhiều.

Bản thân Cố Trường Ca tinh thông không gian thiên phú, vô cùng am hiểu ẩn nấp.

Cho nên sau khi hắn suy tính, liền ở bên ngoài tạo thành hình tượng mình vẫn lạc, thuận tiện có thể man thiên quá hải, không kinh động đến bẫy dập khác của Nhân Tổ

Một mặt khác cũng có thể khiến cho tu sĩ và sinh linh bên ngoài biết khó mà lui, miễn cho có kẻ quấy rầy kế hoạch của hắn.

Đương nhiên Cố Trường Ca càng cân nhắc đến việc tương kế tựu kế, Khương Dương không phải dự định tính kế hắn sao?

Vậy thật đúng hợp với ý hắn ,vừa vặn thừa dịp khoảng thời gian này phá huỷ hết kế hoạch mà Khương Dương nhọc nhằn khổ sở xây dựng, không phải là quá tuyệt sao?

Thuận tiện xe rách da mặt của Yêu Yêu với Khương Dương, tiến hành bước sau cùng.

Cố Trường Ca hiện nay chỉ cần ngồi ở đây ngư ông đắc lợi, chờ Khương Dương tự rửa sạch cổ đưa đầu đến, cống hiến giá trị cuối cùng của hắn.

Ầm ầm!

Sau đó, Bát Hoang Ma Kích lại xuất hiện, chủ động khôi phục.

Mang theo ma uy ngập trời, huỷ diệt rất nhiều trận văn trước mắt

Cố Trường Ca tiếp tục xuất thủ, cải biến đại thế quy tắc, khiến trận văn này trở thành thứ có thể để cho hắn sử dụng.

Ở chỗ sâu nhất.

Một gốc Thanh Liên vô cùng đặc thù, đang chống ra lá sen, từng tia từng sợi Hỗn Độn Khí quấn quanh trên mặt, nó cắm rễ thật sâu ở đáy hồ, giống như là thiên địa cô quạnh, vũ trụ tịch diệt cũng không chập chờn một chút.

Niết Thế Thanh Liên.

Chẳng qua hiện nay còn chưa thành thục.

Đứng cách xa vật này, trong lòng Cố Trường Ca nổi lên các loại ý niệm.

Cuối cùng ông một tiếng !

Hắn lựa chọn cất bước tiến về phía trước, coi như chưa chín muồi, cũng phải chiếm trước cái đã! Để lâu là shit trâu cũng hoá bùn.

Đại Đạo Bảo Bình chủ động hiện ra, giúp hắn chống cự uy áp kinh khủng trong đó.

Xương cốt răng rắc rung động.

Cố Trường Ca thậm chí nghe được thanh âm cổ lão đang chuyển động ù ù.

Phảng phất có thể nghiền ép bất cứ ai.

Nhưng sau khi Đại Đạo Bảo Bình rơi xuống, những lá sen này từng mảnh từng mảnh tản ra, hắn một bước rơi vào bên trong, sau đó khoanh chân ngồi xuống.

Lá sen khép lại, hết thảy khí tức ba động, dần dần đều biến mất không thấy gì nữa.

Trên mặt hồ trống trải, rất nhanh cũng chỉ còn lại một gốc Thanh Liên sừng sững cắm rễ.

Yên tĩnh, im ắng.

Mà trạng thái Cố Trường Ca hiện tại rất kì lạ.

Ma tâm của hắn nhảy lên, huyết dịch dâng lên, phát ra thanh âm đáng sợ.

Đồng thời truyền đến một loại khát vọng thôn phệ !

Trong thoáng chốc, Cố Trường Ca thấy được một hạt sen lớn chừng ngón tay cái, mặt ngoài quấn quanh từng vệt dấu vết cổ xưa thần bí.

Dường như đại đạo hiện ra, cũng tự như được ngưng tụ từ quy tắc.

Giống như là phiêu phù bên trong hư không vô bờ bến.

Chung quanh là tràng cảnh hỗn độn, Hồng Mông mới bắt đầu, thậm chí trông thấy vết tích thời gian, vết tích năm tháng chảy xuôi.

Từng hình thức ban đầu của thế giới theo hạt sen rơi xuống, nở rộ ở bên trong Hỗn Độn, ngay sau đó diễn hóa thành thiên địa mênh mông vô ngần.

Nhưng cuối cùng, hắn mở miệng ra, nuốt vào viên hạt sen này, như lỗ đen đáng sợ, nuốt hết cả vũ trụ.

Rất nhiều hình ảnh cũng bắt đầu sụp đổ.

Thế giới trong người hắn ở thời điểm này, cũng bắt đầu diễn hóa.

Thăng hoa lên cấp trên!

Thế giới biến thành vũ trụ!

Cảm nhận trực tiếp nhất của Cố Trường Ca chính là, hắn có thể khống chế đượcThế Giới chi lực!

Chưởng khống Càn Khôn, quyền nạp vũ trụ!

Ngay cả tu vi cũng nhờ vào đó đột phá đến Chí Thánh Cảnh!

Hết chương 547.
Bạn cần đăng nhập để bình luận