Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1436: Hậu quả

Chương 1436: Hậu quả

“Cố Trường Ca, ngươi có chết cũng sẽ không được yên đâu, sớm muộn gì cũng sẽ gặp báo ứng…”

Bên trong Thiên Lộc thần điện, Thanh Nguyệt tiên tử máu me đầy người, tóc tai rối bù giống hệt lệ quỷ, không còn dáng vẻ thanh lãnh bình tĩnh như trước đó nữa.

Trong đôi mắt nàng tràn ngập huyết sắc, sau khi kế hoạch bị bại lộ, cả người nàng hướng về phía Cố Trường Ca mà chửi ầm lên, tựa như một nữ nhân đanh đá.

Đằng nào thì cũng chết có một lần, nàng không còn gì đáng để tâm nữa.

Chỉ là không có năng lực báo thù cho Triệu Vân Trạch, đó là chuyện mà nàng tiếc nuối nhất.

“Ta chết có được yên hay không thì ta không biết, nhưng ta biết hàng tỷ sinh linh của Vân Trạch đại vực ở phía sau ngươi sẽ vì ngươi mà phải chịu đựng quả đắng đáng nhẽ không phải của bọn hắn…”

Cố Trường Ca nhẹ nhàng lắc đầu, vẻ mặt vô cùng lạnh nhạt.

“Chuyện này là do một mình ta làm, có cái gì thì cứ nhắm vào ta, trách tội bọn hắn thì ngươi tính là gì chứ?”

Thanh Nguyệt tiên tử nghe hắn nói vậy, không nhịn được tức giận mắng chửi, hận không thể phát tiết toàn bộ lửa giận đã tích tụ trong khoảng thời gian này.

“Bây giờ ngươi đại biểu cho Vân Trạch đại vực, ngươi nói những lời này với ta thì có ích gì chứ?”

Đối với hành vi ám sát của Thanh Nguyệt tiên tử, kỳ thực hắn cũng chẳng suy nghĩ gì nhiều, sau đó cường giả của Cố gia chạy tới áp giải nàng đi.

Xảy ra chuyện như vậy không chỉ liên lụy đến Vân Trạch đại vực, thậm chí những đại vực còn lại cũng sẽ bị liên lụy theo hoặc nhiều hoặc ít.

Dù sao thì đây cũng là địa bàn của Thiên Lộc thành, Vân Trạch vực chủ rắp tâm hại người, dâng Thanh Nguyệt tiên tử lên, kết quả Thanh Nguyệt tiên tử lại muốn ám sát hắn.

Đương nhiên, Cố Trường Ca cảm giác Vân Trạch vực chủ không hề biết gì về chuyện này.

Rõ ràng là Thanh Nguyệt tiên tử dự định báo thù cho Triệu Vân Trạch.

Nhưng điều này cũng không ảnh hưởng tới việc hắn giết gà dọa khỉ.

Xảy ra một việc nhỏ xen vào như thế, thật ra Cố Trường Ca cũng không để ở trong lòng, ngược lại hắn còn suy đoán xem Đại sơn chủ dự định bao giờ động thủ.

Tróng mắt hắn, con cá lớn Đại sơn chủ này quan trọng hơn.

Hắn cũng âm thầm bố trí thiên la địa võng, chỉ đợi Đại sơn chủ động thủ.

“Làm sao Cố công tử có thể nhìn ra Thanh Nguyệt tiên tử muốn ám sát?” Thiên Lộc Huyền Nữ không nhịn được nghi hoặc hỏi.

Nàng cũng không nhìn ra bất cứ điều gì khác thường.

Nếu không phải Cố Trường Ca bỗng nhiên ra tay đánh rơi hung khí mà Thanh Nguyệt tiên tử giấu trong tay áo xuống đất thì e là nàng còn không tin được Thanh Nguyệt tiên tử lại có gan hành thích Cố Trường Ca.

“Không, ta cũng không nhìn ra.” Cố Trường Ca nghe vậy thì nhìn nàng một cái, lắc đầu nói.

“Không nhìn ra?” Thiên Lộc Huyền Nữ càng nghi hoặc hơn, nói: “Vậy sao bỗng nhiên Cố công tử lại ra tay? Ngộ nhỡ nghĩ sai thì làm sao bây giờ?”

“Nghĩ sai thì nghĩ sai, chẳng lẽ ả còn dám nói thêm gì nữa sao?”

Cố Trường Ca cười nhạt, dáng vẻ không thèm để ý.

Thần sắc Thiên Lộc Huyền Nữ thoáng khựng lại, không tìm được lời nào để phản bác.

Rất nhanh, tin tức Thanh Nguyệt tiên tử ám sát Cố Trường Ca thất bại truyền ra ngoài gây nên một làn sóng cực lớn.

Thủ lĩnh các tộc của Bát Hoang thập vực nghe được tin này thì đều chấn kinh ngây người tại chỗ.

“Đáng chết, muốn hại tất cả chúng ta đây mà…”

“Vất vả lắm mới đổi được cơ hội hòa hoãn ba ngày.”

Gương mặt rất nhiều người biến đổi kịch liệt, không nhịn được mà thầm mắng, cảm giác bọn hắn sẽ bị Thanh Nguyệt tiên tử liên lụy.

Tại thời khắc mấu chốt này, bỗng nhiên Thanh Nguyệt tiên tử lại ám sát Cố Trường Ca, mặc kệ nàng mang theo mục đích gì nhưng làm vậy không phải là muốn chết sao?

Hơn nữa, bọn hắn còn lo lắng chuyện này sẽ khiến Cố Trường Ca thay đổi chủ ý.

Dù sao bây giờ tất cả bọn hắn đều đang ở trong Thiên Lộc thành, phạm vi trăm vạn dặm xung quanh đã bị đóng kín rồi, không người nào có thể chạy thoát.

Nếu bỗng nhiên Cố Trường Ca hạ lệnh đồ sát bọn hắn thì bọn hắn phải làm sao đây chứ? Làm thế nào để phá vòng vây?

“Ta đã nói làm sao Vân Trạch vực chủ lại buông bỏ thù hận dễ dàng như vậy, hoá ra là đã an bài chiêu này.”

“Ngược lại hắn đúng là một người to gan lớn mật.”

Một vài thủ lĩnh của đại tộc khẽ chớp mắt, trước kia còn nghi ngờ nguyên nhân mà Vân Trạch đại vực làm như vậy, tưởng rằng hắn đã buông bỏ mối thù giết nhi tử.

Nhưng chưa từng nghĩ đến hắn lại còn sắp xếp người đi ám sát Cố Trường Ca.

“Chỉ tiếc là chẳng những Cố Trường Ca không sao cả mà hắn còn bắt được Thanh Nguyệt tiên tử, xem ra những ngày tới Vân Trạch đại vực sẽ không được dễ chịu…”

Rất nhiều người cười trên nỗi đau của người khác, cảm thấy may mắn vì bản thân mình không làm những trò vặt vãnh này.

“Chuyện này làm sao có thể…”

Vân Trach vực chủ thân là người trong cuộc, bây giờ nghe được tin tức cũng cảm thấy choáng váng, trực tiếp ngây ngốc ngay tại chỗ.

Cả người hắn ngơ ngác, đầu ầm một tiếng, hoàn toàn không nghĩ tới Thanh Nguyệt tiên tử lại giấu hắn đi ám sát Cố Trường Ca, trước đó nàng chưa từng nói tới chuyện này.

Vân Trạch vực chủ vẫn cho là Thanh Nguyệt tiên tử vì muốn bảo vệ Vân Trạch đại vực cho nên mới không tiếc lấy thân nuôi hổ, tạm thời nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, muốn lấy lòng Cố Trường Ca.

Nhưng hoàn toàn không nghĩ tới nàng lại chọn ám sát Cố Trường Ca.

“Không xong rồi, Thanh Nguyệt làm như vậy sẽ hỏng việc mất…”

Sắc mặt của Vân Trach vực chủ lập tức trắng bệch, bờ môi cũng đang run rẩy.

Nghĩ đến hậu quả của chuyện này, hắn chỉ cảm thấy trước mắt choáng váng, cả người muốn xụi lơ.

Sao Thanh Nguyệt lại dám làm thế chứ!

Hành thích Cố Trường Ca ngay bên trong Thiên Lộc thành? Đây có khác gì so với đẩy toàn bộ Vân Trạch đại vực xuống vực thẳm đâu!

Hết chương 1436.
Bạn cần đăng nhập để bình luận