Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1617: Tin dữ liên tiếp

Chương 1617: Tin dữ liên tiếp

Đại Du Hoàng Đô được mệnh danh là thiên la địa võng, phòng vệ sâm nghiêm, không đến mức năm bước một trạm, mười bước một tốp nhưng cũng chẳng xê xích gì mấy.

Tuy nhiên, thân là hạt giống của Xuân Phong Bích Ngọc Lâu, hắn nắm chắc sẽ có thể mang Thác Bạt Tinh Vũ đi trong lúc bất tri bất giác.

Sau khi Tống Dã rời đi, Cố Trường Ca lại lâm vào trầm tư.

Hắn cũng không lo lắng Thác Bạt Tiêu Dao đã cảnh báo trước cho đám người Thác Bạt Tinh Vũ để các nàng đề phòng, hắn chỉ đang suy nghĩ kế hoạch tiếp theo mà thôi.

Cũng sắp đến lúc Kỷ Nguyên đạo quả thành thục, nhưng mà trước đó hắn vẫn chưa tung xong lưới lớn.

Dụ hoặc thành tiên lớn đến chừng nào thì chẳng cần phải nói nhiều, ngay cả hắn cũng khó mà tránh được chứ đừng nói là những kẻ khác.

Chỉ là bây giờ vẫn còn thiếu một nơi bố trí tấm lưới lớn này.

Cố Trường Ca cân nhắc chuyện hiển hóa Nội Vũ Trụ của hắn ra ngoài, xem như một nơi để lừa giết.

Nhưng xét về cấp độ hiện tại của Nội Vũ Trụ thì vẫn chưa được vững chắc, chưa đạt đến cấp độ mà Cố Trường Ca dự trù, cho nên hắn định sau khi luyện hóa Tuyệt Âm bản nguyên xong thì lại tế luyện Nội Vũ Trụ một phen rồi mới cân nhắc chuyện này.

Trước mắt chuyện cần suy tính lúc này chính là bảy món Chưởng Thiên Khí cùng với Tiên Cung bí tàng. Thực lực của hắn bây giờ đã đạt đến bình cảnh, không phải bản nguyên của Kẻ thành đạo thì khó mà đột phá.

Thác Bạt Tiêu Dao bị giam giữ vào thiên lao đã được mấy ngày, toàn bộ Đại Du Hoàng Đô cũng dần dần yên ổn trở lại.

Dưới sự an bài của Du hoàng, Trưởng công chúa Du Phi Nhã đang bị cấm túc vẫn được thả ra, đi khắp muôn nơi cùng với hoàng tử Già Lạc của Tuyệt Âm Hoàng Đình, nói cho hay là để tìm hiểu nhau.

Tuy nhiên Du hoàng vẫn rất kín miệng, cũng không nhắc đến là có đồng ý với mối liên hôn này hay không. Giữa các đại thần với nhau cũng có đủ loại tin đồn và suy đoán.

Có người cảm thấy Du hoàng vẫn chưa từ bỏ hy vọng, muốn đánh chủ ý lên Cố Trường Ca.

Nếu Cố Trường Ca hơi lộ ra một điểm hứng thú với Du Phi Nhã, chắc chắn hắn sẽ bỏ qua Tuyệt Âm hoàng tử Già Lạc mà không hề do dự.

Thế nhưng những ngày ở tạm tại Đại Du này, Cố Trường Ca cũng hiếm khi ra ngoài.

Ngay cả khi có rất nhiều hoàng tử muốn gặp mặt hắn nhưng cũng vô cùng khó khăn chứ đừng nói tới là các đại thần khác.

Cũng không ít người chú ý tới vị hoàng tử của Tuyệt Âm Hoàng Đình kia, hắn thường xuyên tới bái phỏng Cố Trường Ca. Còn chuyện có gặp được người hay không thì bọn hắn không thể nào biết được.

Trong mấy ngày này tại Đại Du Hoàng Đô cũng đã xảy ra một sự tình không lớn không nhỏ.

Một ngày nọ, bỗng nhiên Tứ tiểu thư của Thác Bạt phủ là Thác Bạt Tinh Vũ mất tích ngay trong phủ một cách ly kỳ. Mấy thị nữ phụ trách hầu hạ của nàng cũng vô thanh vô tức chết thảm ở trong phủ.

Rất nhiều thị vệ tuần tra ở bên ngoài cũng không cảm giác được hết thảy những chuyện này.

Thác Bạt Vân Thiên vừa mới trải qua chuyện bị Du hoàng lạnh nhạt xa lánh, hai bên tóc mai điểm bạc, mây đen giăng đầy mặt, hiện tại tứ nữ lại bị người bắt đi ngay tại trong phủ khiến hắn suýt chút nữa đã ngất đi.

Rất nhiều người hoài nghi nam tử mặt sẹo trên Thú Liệp đại hội làm ra, có thể nói kẻ làm ra hành vi này đúng là gan to bằng trời.

Thế nhưng lại không một ai tận mắt nhìn thấy tất cả những chuyện đó, càng khó mà tìm được một chút manh mối dấu vết nào, lại thêm chuyện Thác Bạt phủ bị Du hoàng ghẻ lạnh nên người chú ý chuyện này đã ít lại càng ít hơn.

Mà mấy ngày như vậy trôi qua, tên yến tiệc Du hoàng cũng nguôi giận không sai biệt lắm.

Nhớ tới chuyện mấy năm trước Thác Bạt Vân Thiên đã lập được vô vàn công lao, lúc này nữ nhi lại bị bắt đi, sầu não uất ức, hắn cũng không đành lòng, liền hạ lệnh thả Thác Bạt Tiêu Dao ra.

Vốn hắn cảm thấy có chút hứng thú với bí mật trên người Thác Bạt Tiêu Dao nhưng sau khi trải qua chuyện này, hắn vẫn có chút trắc ẩn, không tiếp tục làm khó Thác Bạt Tiêu Dao nữa.

Đương nhiên còn có một phần nguyên nhân khác, những ngày này Du hoàng nhìn thấy thần sắc của Du Phi Nhã có vẻ không vui, lòng hơi mềm, cảm thấy có chút áy náy với nàng.

“Tinh Vũ nàng bị người bắt đi ngay trong phủ sao?”

Rời khỏi thiên lao không nhìn thấy ánh mặt trời, sau khi trở về phủ, Thác Bạt Tiêu Dao mới biết được tin tức này, cả người lập tức âm trầm.

Hiện tại đại ca của hắn còn đang ở biên cảnh, chưa trở về phủ.

Trong phủ cũng chỉ còn phụ thân buồn bực không vui và nhị tỷ Thác Bạt Quỳnh Linh, mấy vị tộc lão căn bản không quản chuyện này.

“Ai, bây giờ ta cũng không muốn khôi phục gia môn gì cả, chỉ cần mấy người các ngươi bình an là tốt rồi.” Thác Bạt Vân Thiên vốn có rất nhiều lời muốn nói với Thác Bạt Tiêu Dao nhưng lúc này cũng chỉ thở dài một tiếng, lộ vẻ bất đắc dĩ.

Thác Bạt Tiêu Dao siết chặt nắm đấm, trầm mặc không nói gì, thực ra trong lòng hắn đã đoán được là ai phái người làm.

“Tam đệ...”

Trong lòng Thác Bạt Quỳnh Linh cũng nghĩ tới, không nhịn được nhìn về phía Thác Bạt Tiêu Dao, dùng ánh mắt dò hỏi.

“Tinh Vũ nàng sẽ không có chuyện gì, nhị tỷ, phụ thân cứ yên tâm.”

Thác Bạt Tiêu Dao trầm giọng nói…

Đối với căn cứ xác thực của Thác Bạt Tiêu Dao, Thác Bạt Vân Thiên chỉ than nhẹ một tiếng, cho là hắn đang an ủi mình nên cũng không để ở trong lòng.

Tứ nữ bị người bắt đi ngay ở trong phủ, đến nay không rõ tung tích.

Mặc dù những ngày này hắn đã điều động người đi lục soát khắp nơi nhưng không có chút manh mối nào, tựa như đá chìm đáy biển.

Trong lòng Thác Bạt Vân Thiên có dự cảm không tốt, chỉ là trong thời gian ngắn vẫn cảm thấy khó mà tiếp nhận được hiện thực này.

Hết chương 1617.
Bạn cần đăng nhập để bình luận