Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1342: Hôn

Chương 1342: Hôn

Vù một chút!

Cố Tiên Nhi cảm giác đầu mình có chút trống không, thân thể ngày thường khủng bố, bây giờ lại không phát huy được nửa điểm khí lực, tay chân cũng có chút như nhũn ra.

"Ngươi thả ta ra."

Nàng rất nhanh kịp phản ứng, trừng mắt với hắn, nhớ tới lời hắn vừa mới nói, lại không nhịn được phát ra âm thanh hừ hừ từ trong lỗ mũi.

"Không phải mới vừa rồi còn trào phúng quở trách ta sao? Thật là miệng nói một đường mà trong lòng lại nghĩ khác… "

Cố Trường Ca cũng không thèm để ý cười một tiếng, nhìn nụ cười của nàng gần trong gang tấc, bỗng nhiên nói, " Tiên Nhi "

"Ài… "

Cố Tiên Nhi bị ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm, trong lòng của nàng có chút hốt hoảng, âm thanh bỗng nhiên có chút lắp bắp, không có tự tin như ngày thường.

"Cố Trường Ca… ngươi… không cho phép ngươi ức hiếp ta, nếu không thì sau này ta sẽ không để ý đến ngươi nữa."

"Chẳng lẽ ở trong lòng ngươi, ta chỉ biết ức hiếp ngươi thôi sao?"

Trên mặt của Cố Trường Ca mang theo ý cười nhạt, sau đó kẽ dựa người vào đầu của nàng, nhẹ nhàng hạ mắt xuống, nói, "Đầu óc của nha đầu ngươi thật là hư hỏng."

"Đầu óc của ngươi mới hỏng, ta cảm giác ngươi vừa rồi chính là muốn ức hiếp ta."

Cố Tiên Nhi sững sờ, sau đó khẽ nói, cảm giác hắn dường như đã có dự định sẵn.

Trong lòng nàng thở phào một cái, có điều lại có chút được lo được mất.

Cố Trường Ca căn bản không giống như là chính nhân quân tử ngồi ôm người đẹp mà trong lòng không loạn, vậy nguyên nhân là nàng không có lực hấp dẫn sao?

Mà đang ở lúc trong lòng của Cố Tiên Nhi tự mình nghĩ lung tung, nàng phát hiện bên tai truyền đến âm thanh hít thở nhẹ nhàng, bả vai trầm xuống, quay đầu nhìn lại, phát hiện hắn dường như đang ngủ thiếp đi?

Chuyện ấy làm nàng bỗng nhiên có chút run rẩy.

Tu sĩ đến cảnh giới nhất định, kỳ thật không cần phải ngủ nghỉ, nhiều khi mệt mỏi vì chuyện tu hành chỉ cần ngồi điều tức chút là được, lúc cần vẫn duy trì cảnh giác mọi nơi.

Cũng giống như nàng chỉ có trở lại Đào thôn, tâm thần buông lỏng, cái gì cũng không cần suy nghĩ, không cần lo lắng thì mới có thể ngủ một giấc thật ngon.

Mà lúc đó cũng là lúc tu sĩ yếu ớt nhất.

Cố Trường Ca lại ngủ vào giờ phút này, ít nhiều khiến nàng ngoài ý muốn, ít nhất cũng chứng minh hắn hoàn toàn không có phòng vệ đối với nàng.

"Đúng rồi, dù sao lúc đó ngay cả tính mạng của hắn cũng nguyện ý giao cho ta." Vẻ mặt của nàng lộ ra tia dịu dàng.

"Ngày bình thường, hắn luôn có vạn trượng ánh sáng bao quanh, danh tiếng vô hạn, kỳ thật cũng là rất mệt mỏi… "

"Mà chuyện hắn cần cân nhắc tính toán, rất rất nhiều."

Cố Tiên Nhi nhìn Cố Trường Ca cho dù là lúc ngủ, hắn vẫn nhíu ấn đường lại, bỗng nhiên nàng thở dài thườn thượt một hơi, đưa tay vuốt lên ấn đường của hắn.

Nỗi lòng của nàng có chút đau buồn, nếu như tu vi của nàng mạnh hơn chút nữa, đã có thể giúp đỡ nam tử trong lòng mình.

Mặc kệ là chuyện ma tâm, hay đối mặt với địch thủ cường đại gì đó, đều có thể giúp đỡ một chút, không giống hiện tại, còn cần hắn phải cử thủ hạ bảo vệ an nguy cho nàng.

Sau đó, nàng thấy Cố Trường Ca dường như ngủ rất say.

Con ngươi của Cố Tiên Nhi óng ánh động lòng người, bỗng nhiên nhìn chằm chằm hắn, sau đó dường như nghĩ tới điều gì.

Trên mặt của nàng dâng lên sương mù, nghiêng đầu lại gần, nhanh chóng mà nhẹ nhàng hôn xuống, giống như một con hồ ly nhỏ trộm gà.

Những ngày gần đây, chuyện Thượng giới giao chiến với Bát Hoang thập vực ở Giới Vô Uyên đã được lan truyền ra nhanh chóng, khiến cho rất nhiều thế giới gần Giới Bi Hải khiếp sợ.

Rất nhiều đạo thống, rất nhiều thế lực tồn tại ở xa Thượng giới cũng rất kinh hãi, sau đó chính là cảm thấy vui mừng.

Trận chiến ấy thật sự là mang đến cho bọn hắn rất nhiều bất ngờ, có điều kết quả là Bát Hoang thập vực bị thương, Giới Vô Uyên đã mở ra một thông đạo vững chắc lại là chuyện không thể nghi ngờ.

Hiện tại kết giới ở Giới Bi Hải nhiều nhất chỉ còn có thể duy trì được ba tháng.

Ở bên phía Thượng giới, trên toàn bộ bầu trời bắt đầu có sương mù ngập trời, có rất nhiều thân ảnh khủng bố, pháp thân vô biên, vượt xa trăm vạn trượng, bắt đầu từ tộc địa đi ra, một bước đi xa ngàn vạn dặm, xé rách vũ trụ, giáng lâm tại chốn này.

Nếu như thời cơ thích hợp, sau ba tháng, Thượng giới sẽ mang binh, tiến công Thiên Lộc thành.

Các tộc bên kia Bát Hoang thập vực cũng đang bàn bạc về việc này.

Đồng thời lại bài trừ tất cả mọi người, định tìm ra nội gián của Thượng giới cài vào.

Lần này, Giới Vô Uyên lại bị Thượng giới tập kích bất ngờ, rõ ràng vì có người phản bội Bát Hoang thập vực.

Triệu Vân Trạch thân là thiếu chủ của Vân Trạch đại vực, ngay lập tức đã nhận ra điểm bất thường, truyền ra mệnh lệnh mới.

Mặc dù Tiêu Dương biết Thiên Lộc Huyền Nữ phản bội Bát Hoang thập vực, nhưng hắn thấp cổ bé họng, lo lắng sẽ kinh động đến nội gián của Thiên Lộc Huyền Nữ, cho nên vẫn rất là cẩn thận cảnh giác, không dám nhiều lời.

Hắn biết, bây giờ trung tâm trận pháp của Thiên Lộc thành, đều không có ở trong tay Thiên Lộc Huyền Nữ, Thượng giới muốn công phá kết giới, cũng không phải là chuyện đơn giản như vậy.

Cho nên nói, Thiên Lộc thành tạm thời vẫn an toàn.

Bát Hoang thập vực tổng cộng có Bát Đại Hoang (tám vùng hoang vu lớn) và mười vực lớn.

Mười vực lớn vô cùng bao la, thế lực bộ tộc mọc lên như rừng, truyền thừa đông đảo.

Có điều Bát Đại Hoang đúng như kỳ danh, rất là hoang vắng, chướng khí bao phủ, có rất ít tu sĩ sinh hoạt.

Ngược lại, các loại hung thú tộc đàn không ít, trừ cái đó ra, ở trong Bát Đại Hoang còn có chủng tộc cực kì đặc biệt, ngày trước lúc Thượng giới xâm lấn, cũng không có tham dự trận chiến đó.

Bây giờ, chuyện quá khẩn cấp, mười Đại Vực Chủ đều đã lên đường, tiến vào Bát Đại Hoang, tìm Bát Đại Hoang chủ, tổng luận việc này.

Hết chương 1342.
Bạn cần đăng nhập để bình luận