Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2027: Tâm tình của Cố Tiên Nhi

Chương 2027: Tâm tình của Cố Tiên Nhi

“Ta đến Đào thôn ngoài việc thăm Tiên Nhi nhà ta thì còn có thể có chuyện gì?”

Cố Trường Ca khẽ cười.

“Ai là Tiên Nhi nhà ngươi? Chúng ta không thân thiết như vậy.”

Cố Tiên Nhi trừng mắt, liếc hắn một cái nhưng bước chân lại trở nên nhẹ nhàng hơn, khóe miệng cũng khẽ nhếch lên, kỳ ảo xuất trần. Tâm tình của nàng cực kì tốt, sau đó dường như nhớ tới điều gì, nàng quay đầu lại nói:

“Rõ ràng mấy năm nay ngươi chỉ tới thăm ta vài lần.”

Mà sau những lời này mới là trọng điểm của nàng.

“Không phải là mắt không thấy tâm không phiền hay sao? Dù sao ngươi cũng rất ghét ta.”

Nghe vậy, Cố Trường Ca cũng thật bất đắc dĩ.

“Ngươi…”

Cố Tiên Nhi dừng chân, quay đầu trừng hắn nhưng tưởng tượng đến những năm gần đây chính mình thật sự biểu hiện vô cùng ghét bỏ hắn để che dấu cảm xúc trong lòng, Cố Trường Ca sẽ không nghĩ là thật chứ?

Trong lúc nhất thời, nàng hơi do dự có nên nói cho hắn một chút thật ra nàng cũng không ghét hắn như vậy hay không? Đương nhiên là vẫn ghét hắn nhưng không nhiều như hắn tưởng tượng.

Nhưng rất nhanh sau đó, Cố Tiên Nhi nhìn thấy được ý cười như có như không trên khóe miệng Cố Trường Ca. Trong nháy mắt, nàng đã hiểu ra hắn lại đùa giỡn mình, nàng nghiến răng nghiến lợi, một ngọc quyền đấm thẳng lên trên người Cố Trường Ca, muốn đánh hắn một cái.

Thật đáng giận, tên hỗn đản này luôn có thể nghĩ ra biện pháp đùa giỡn mình.

Lúc này đây Cố Trường Ca làm như nàng mong muốn, hắn áp chế tu vi của mình xuống cảnh giới Chí Tôn, đánh một trận công bằng với nàng xem như bù lại tiếc nuối của Cố Tiên Nhi mấy năm gần đây luôn muốn đánh với hắn một trận.

Dao động khi hai người giao thủ rất nhanh đã hấp dẫn rất nhiều thôn dân của Đào thôn đến đây, ngay cả Đào Yêu cũng hiện thân mang theo Yêu Yêu bên người,tựa như Lạc Thần lâm thủy chiếu hoa, xinh đẹp tuyệt trần.

"Sư tôn lại tới rồi!"

Yêu Yêu phấn điêu ngọc trác, mấy năm nay không lớn lên chút nào tràn đầy vui mừng hô lên, chào hỏi với Cố Trường Ca. Vị sư tôn này của Cố Tiên Nhi có hơi cảm khái nhìn qua hết thảy, nhìn không rời mắt. Lấy nhãn giới của bọn hắn đương nhiên có thể nhìn ra được hiện tại Cố Trường Ca đã đi tới cảnh giới sâu không lường được. Có lẽ đúng như lời đồn nghe được, hắn đã thành Tiên.

Hắc thủ lớn nhất đứng sau tai họa Côn Cực chính là hắn.

"Nha đầu Tiên Nhi cũng đột phá thật nhanh, có lẽ Cố Trường ca định đưa nàng thành Tiên…"

Thôn trưởng của Đào thôn cảm khái nói, vô cùng hâm mộ đối với Cố Tiên Nhi. Có một vị Chân Tiên tự mình áp chế cảnh giới ngang bằng với nàng, giao thủ cùng nàng chính là cơ hội mà vô số tu sĩ tha thiết ước ao.

Chỉ sợ cũng chỉ có Cố Trường Ca nguyện ý sủng nàng như vậy.

Những năm gần đây số lần Cố Trường Ca tới Đào thôn rất ít, hoặc là tới gặp Cố Tiên Nhi hoặc là đến thăm Thiên Thiên cùng Đào Yêu một chút.

Cố Tiên Nhi xem như là rất rõ ràng nội tình của Cố Trường Ca. Côn Cực chi họa từ vài thập niên trước và Hắc Ám Thiên Đình đang dần dần thống nhất thượng giới của hiện tại đều là bút tích của Cố Trường Ca mà nàng biết được.

Ban đầu nàng có chút lo lắng mọi việc phát sinh giống như khi ở trong Vãng Sinh đàm nhưng sau nó nàng phát hiện mình đã lo lắng quá nhiều.

Cố Trường Ca thậm chí còn không để lộ ra thân phận của mình trước mắt nhân thế thì đương nhiên cũng sẽ không làm hại chư thiên. Hắn chỉ đứng phía sau màn, dường như còn có tính toán khác.

Đương nhiên đây chỉ là tương đối, khi Hắc Ám Thiên Đình thống trị chư thiên thì cũng có không ít những thế lực tộc đàn bị tiêu diệt, không hề dính dáng chút nào tới hai tiếng nhân từ. Các thế lực đạo thống đều sống dưới bóng ma của Hắc Ám Thiên Đình.

Nhưng so với cảnh tượng Cố Tiên Nhi từng chứng kiến tại Vãng Sinh đàm, đây chỉ là một vài trường hợp nhỏ, không đáng để ý tới.

Theo hình ảnh ở Vãng Sinh đàm, Cố Trường Ca có lẽ sẽ giết chết Nguyệt Minh Không tại ngày thành hôn nhưng hiện tại hai người vô cùng ân ái khiến bọn hắn thường xuyên hâm mộ ghen tị.

"Cố Trường Ca, ngươi đừng có nhường ta…"

"Ta không đánh, không đánh nữa! Ngươi vẫn đang nhường ta."

Rất nhanh, Cố Tiền Nhi đang giao thủ với Cố Trường Ca đã hô lên đầy bất mãn, trên gương mặt nhỏ nhắn hiện lên vẻ không hài lòng.

"Ta không có nhường ngươi, đây là do ngươi quá mạnh mẽ so với người cùng cảnh giới, ngay cả ta cũng không phải đối thủ của ngươi."

Cố Trường Ca bày ra vẻ mặt vô tội, tỏ vẻ mình hoàn toàn không làm như vậy.

Cố Tiên Nhi không thèm tin lời nói dối của hắn, nàng biết thực lực của mình như thế nào. Tuy nói nàng có thể đứng bễ nghễ trong những người cùng thế hệ hiện giờ nhưng đối mặt với Cố Trường Ca có cùng cảnh giới phỏng chừng nàng cũng không tiếp nổi mấy chưởng của hắn.

Hiện tại nàng vậy mà lại đánh tới đánh lui với hắn, thậm chí còn ẩn ẩn chiến thế thượng phong, đây không phải là nhường một chút nữa, đây là trực tiếp để nàng thắng.

"Ngươi đừng có lừa gạt ta, đáng giận…"

Cố Tiên Nhi nhìn vẻ mặt tràn đầy vô tội của hắn tại bực mình, thở phì phì.

"Ta chỉ nghĩ để ngươi thắng một lần có lẽ ngươi sẽ vui lên một chút."

Trong mắt hắn, khoảng thời gian này Cố Tiên Nhi không quá vui vẻ, có tâm sự cất giấu trong lòng. Đoạn thời gian trước Cố Tiên Nhi tới Thương Lan Cổ giới ở lại với cha mẹ một thời gian. Cố Trường Ca để ý thấy sau khi trở về tâm tình nàng không tốt lên được bao nhiêu.

Tuy Cố Trường Ca không muốn thừa nhận nhưng hắn biết thật ra hắn vẫn có cảm giác mắc nợ với nha đầu Cố Tiên Nhi kia.

"Ngươi muốn khiến cho ra vui vẻ hơn một chút?"

Cố Tiên Nhi sửng sốt, hiếm khi thấy Cố Trường Ca lộ vẻ thật sự cẩn trọng như thế. Ánh mắt nàng liếc loạn, không hiểu sao trong lòng vui lên rất nhiều, nàng than thở:

"Ngươi không ăn hiếp ta là ta đã rất vui vẻ rồi."

Đào thôn ở trong nơi có Tiên khí của thượng giới, lớn đến không thể đo đếm được. Trong phạm vi mấy ngàn dặm xung quanh đều là rừng rậm nguyên thủy.

Cổ mộc che trời, các loại cự thú hung hãn ẩn hiện khắp nơi, không một tu sĩ bình thường nào dám bén mảng đến nơi này.

Từ khi đó đến nay, khi Cố Trường Ca nhàn rỗi không có việc gì làm thì sẽ ở lại Đào thôn một khoảng thời gian, dù sao cũng đang nhàn nhã. Mà lúc này thượng giới cũng ngày càng trở nên phồn thịnh hơn so với trước kia, đồng thời cũng có được an bình hiếm có.

Mười mấy năm sau, tai họa Côn Cực Hắc Ám Thiên Đình bắt đầu thống nhất Chư Thiên Vạn Giới, khiến cho thế cục của thượng giới trở nên yên ổn. Ngay cả những tu sĩ bình thường cũng có thể cảm nhận được điều này.

Trước kia các tộc đạo thống của thượng giới đều tự vi tôn, tự đặt quy củ cho nhau. Hậu quả của việc này chính là khiến cho giữa các tinh vực thường xuất hiện đại loạn hoặc phát sinh các cuộc tranh đấu, chưa từng yên bình.

Hết chương 2027.
Bạn cần đăng nhập để bình luận