Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1130: Yêu Nguyệt thánh nữ

Chương 1130: Yêu Nguyệt thánh nữ

“Đồ ếch ngồi đáy giếng không biết trời cao đất rộng là gì, lần này để ngươi nhìn xem cái gì gọi là Cửu Thiên Chân Long.”

Nhị trưởng lão Thẩm tộc cười lạnh một tiếng, liếc Lý Tu một cái, sau đó vội vã rời đi, định nói chuyện đó cho những người khác trong tộc, để tất cả mọi người nghênh đón.

Rất nhiều người thật ra cũng không biết, khoảng thời gian trước, hắn cũng đã tiếp xúc với người đến từ Thượng giới.

Lúc trước,, hắn biết được gia tộc kia có một vị tồn tại trẻ tuổi quyền thế ngập trời, có một không hai, họ Cố.

Nhân cơ hội này, hắn phải tạo dựng quan hệ với Thượng giới.

Mà nay bỗng nhiên nhận được tin tức, nói rằng vị tồn tại trẻ tuổi kia muốn giáng lâm xuống Thiên Lan giới.

Điều đó khiến trong lòng hắn chấn động, rất nhanh đoán được mục đích, chắc có liên quan đến Cố Tiên Nhi, cho nên không dám chậm trễ, vội vàng đến bàn bạc với các trưởng lão khác.

Phụ mẫu của Thẩm Nhàn Nhi vì chuyện lúc trước, có chút khúc mắc đối với vị kia, nhưng bất kể nói như thế nào, trong cơ thể này cũng chảy dòng máu của gia tộc đó.

Chuyện kia đối với Thẩm tộc mà nói, cũng là cơ duyên ngàn năm có một.

Ngay lúc đó, bên trong sơn cốc, tiên vụ mờ mịt, cỏ linh chi mọc khắp nơi trên đất, tia sáng rực rỡ.

Tảng đá lấp lóe ánh sáng, từng sợi ánh sáng màu tím nhàn nhạt, từ khắp nơi phát ra, tựa như tiên cảnh.

Mấy người Thẩm mẫu, Cố phụ, Thẩm Nhàn Nhi còn đang biểu đạt sự bất mãn đối với Cố Trường Ca về những chuyện lúc trước.

“Tiên Nhi, ngươi đừng nói bậy về hắn.” Thẩm mẫu đau lòng nhìn nàng.

Vẻ mặt của Cố Tiên Nhi thanh lãnh, nghe Thẩm mẫu nói, trong lòng bất đắc dĩ, không nhịn được giải thích: “Phụ thân, mẫu thân, các ngươi đều hiểu lầm rồi, chuyện lúc trước thật ra cũng không thể trách Cố Trường Ca, hiện giờ hắn đã dùng hết khả năng của mình để đền bù cho ta.”

“Ta ở Cố gia rất tốt, tộc lão bọn hắn đều đối với ta rất tốt, khoảng thời gian trước, một vị lão tổ nhất mạch chúng ta xuất thế, thiếu chút nữa đã san bằng Hải Vương Cung.”

“Thật ra các ngươi không cần như thế, tộc lão bọn hắn cũng rất nhớ các ngươi.”

Nghe vậy, Thẩm mẫu cũng lắc đầu, thở dài nói: “Tiên Nhi mấy năm nay thật sự khổ cho ngươi rồi, ta biết ngươi nói như vậy, là vì quan tâm đến tộc nhân, oán hận lúc trước lớn như vậy, sao có thể chỉ nói dăm ba câu là có thể hóa giải chứ?”

Theo nàng, nếu Cố Tiên Nhi không tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, sao Cố Trường Ca lại dễ dàng buông tha nàng như thế?

Làm sao dễ dàng đưa những tôc nhân từng lưu đày triệu hồi về tộc, khôi phục thân phận địa vị của bọn hắn?

Đau đớn rút xương, biết bao toàn tâm?

“Tuy mấy năm nay, chúng ta không trở về tộc, nhưng có một số việc, chúng ta vẫn biết, Cố Trường Ca hắn vì muốn trở thành Cố gia thiếu chủ, nên mới đồng ý với các vị tộc lão, đón tộc nhân nhất mạch chúng ta về.”

“Nếu không, hắn sẽ có lòng tốt như vậy sao?”

Lúc này Cố phụ cũng mở miệng nói, hai tay siết chặt, rất hận bản thân vô lực.

Lúc trước khi Cố Tiên Nhi bị rút đi đại đạo chi cốt mới bao nhiều tuổi chứ? Cố Trường Ca hắn cho dù giải thích đi nữa, cũng không che giấu nổi sự thật tàn khốc đó.

“Mẫu thân, phụ thân các ngươi…”

Cố Tiên Nhi cũng không biết hiện giờ nên giải thích như thế nào, trong lòng có chút không dễ chịu.

Nàng cũng biết phụ mẫu quan tâm mình, nhưng nàng cũng không muốn phụ mẫu hiểu lầm Cố Trường Ca sâu như vậy.

Nhưng chuyện lúc trước, liên quan đến bí mật của Cố Trường Ca, nàng cũng không giải thích được.

Nàng đã kể những chuyện xảy ra với Cố Trường Ca trong khoảng thời gian này cho bọn hắn biết, nhưng bọn hắn vẫn đang vẫn duy trì thái độ không tin.

“Tỷ tỷ ngươi không cần nhiều lời , hiện giờ ngươi trở lại Thẩm tộc cũng rất tốt, chúng ta một nhà bốn người vĩnh viễn ở cùng một chỗ.”

Thẩm Nhàn Nhi nhẹ giọng mở miệng, nghe quen từ nhỏ, nàng cũng có địch ý khó hiểu đối với Cố Trường Ca, dù nàng chưa từng gặp hắn.

“Ngươi còn nhỏ, có một số việc ngươi không hiểu.”

Giọng của Cố Tiên Nhi mang theo chút bất đắc dĩ, trong khoảng thời gian qua, nàng gần như mỗi ngày đều sẽ nói như vậy, nhưng lại không có tác dụng gì.

Thái độ của phụ mẫu đối với Cố Trường Ca, đã ăn sâu vào xương tủy, nếu muốn thay đổi, cũng thật sự rất khó.

“Quên đi, chuyện kia các ngươi đừng quản nữa.”

“Hiện giờ trước tiên giải quyết chuyện của Nhàn Nhi đã.”

Cố Tiên Nhi thấy bọn hắn còn muốn mở miệng, vội vàng khoát tay áo, sợ phụ mẫu lại nói những lời khó nghe.

Nàng cảm thấy cần phải dẫn bọn hắn trở về Cố gia một chuyến, thuận tiện trở về Đào thôn một chuyến, như vậy thái độ của bọn hắn chắc sẽ có chút thay đổi đối với Cố Trường Ca.

“Được rồi, không nói không nói, miễn cho lát nữa ngươi lại tức giận.”

Thẩm mẫu cũng có chút bất đắc dĩ.

Không biết Cố Trường Ca rốt cuộc cho Cố Tiên Nhi dùng bù mê gì mà mỗi lần bọn hắn nói Cố Trường Ca, nàng đều rất không vui.

Tuy không biểu lộ ở trên mặt, nhưng cảm xúc trong lòng nàng có biến hóa, làm sao có thể giấu được bọn hắn.

“Ta sao có thể tức giận chứ.”

Cố Tiên Nhi đang muốn thề thốt phủ nhận.

Bên ngoài sơn cốc, bỗng nhiên có cầu vồng rơi xuống, một người tiến đến, bẩm báo với Thẩm Nhàn Nhi: “Khởi bẩm tiểu thư, bên ngoài sơn môn có Yêu Nguyệt thánh nữ cầu kiến.”

“Yêu Nguyệt thánh nữ?”

Thẩm Nhàn Nhi nghe vậy hơi nhíu mày, trong đầu hiện lên một bóng dáng yêu diễm, có chút không hiểu bây giờ đối phương đến Thẩm tộc làm gì.

Tuy nàng và Yêu Nguyệt thánh nữ từng có duyên gặp mặt mấy lần, nhưng cũng không phải rất quen thuộc, cũng chỉ nói mấy câu thôi.

Hiện giờ, đối phương cố ý đến Thẩm tộc chỉ mặt muốn bái kiến nàng sao?

Hết chương 1130.
Bạn cần đăng nhập để bình luận