Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3792: Buông xuống phòng bị

Chương 3792: Buông xuống phòng bịChương 3792: Buông xuống phòng bị
"Đối với tung tích của Đào Yêu và Hồng Y, muội có lo lắng cũng vô dụng thôi. Các nàng sớm muộn gì cũng sẽ trở về."
Cố Trường Ca một tay cầm chén rượu, một tay bưng bình rượu, tùy ý bước đến. Hắn mặc một trường bào bằng tơ màu xanh nhạt đơn giản, mái tóc dài đen như mực, hình như còn có sương khói mông lung bao phủ, lộ ra khí chất thoát tục, không nhiễm trần thế.
Nếu người nào không biết, rất khó liên tưởng hắn và minh chủ Phạt Thiên Minh uy chấn toàn bộ chư thế Thương Mang là cùng một người.
"Huynh biết ta sẽ hỏi tung tích của Đào Yêu tỷ tỷ sao?"
Cố Tiên Nhi câm chén rượu trong tay hắn, nhịn không được nhẹ lườm hắn một cái: "Vậy sao huynh còn che giấu Yêu Yêu? Huynh là sư tôn của muội ấy, là một trong những người tốt nhất với nàng ấy trên thế gian này."
"Muội đang dạy dỗ ta à?"
Cố Trường Ca mỉm cười.
"Những người còn lại muốn dạy dỗ huynh, đoán chừng không có lá gan này."
Cố Tiên Nhi nghiêng đầu nhìn hắn một cái, sau đó dùng ánh mắt ra hiệu chén rượu trong tay mình đã trống.
"Xem ra mấy năm qua lá gan của muội lớn hơn rất nhiều."
Cố Trường Ca cũng học theo cách của nàng, ngồi xuống bên cạnh nàng.
Cố Tiên Nhi nhấc váy, tùy ý ngồi xuống một bậc cầu thang ngọc, một tay câm chén rượu, một tay ôm đầu gối. Mái tóc xanh bóng đến mức có thể soi gương như thác nước rũ xuống, che gương mặt của nàng.
Cố Trường Ca mỉm cười nói.
“Huynh thậm chí còn chưa từng rót rượu cho ta...'
Cố Tiên Nhi có chút kiêu ngạo khi nhắc đến điều này, cái cổ trắng nõn như cổ thiên nga ngước lên.
Cố Tiên Nhi hừ nhẹ một tiếng, cho rằng mình nhìn thấu tâm tư của hắn.
Cố Trường Ca mỉm cười, cũng không từ chối, thuận tay rót đầy cho nàng.
"Huynh cầm hai ly rượu, không phải huynh muốn ta cùng huynh uống hai chén sao?"
"Ha ha, Tiên Nhi muội kiêu ngạo quá nhỉ, còn bảo ta đích thân rót rượu cho muội."
Cố Trường Ca nhìn Cố Tiên Nhi cầm chén rượu, nhấp từng ngụm nhỏ, biểu hiện giống như tiểu hồ ly trộm gà, không khỏi mỉm cười.
Rõ ràng đã qua lâu rồi nhưng lại giống như ngày hôm qua. "Đích thật đã trưởng thành rồi..."
Thật ra nàng không thích uống rượu. Bình thường, khi nàng uống cùng đám người Lam Hân, Thanh Nam cũng chỉ nhấp môi mà thôi. Có một lân duy nhất mà nàng uống hơi nhiều là khi còn ở Đào thôn, rất nhiều thôn dân vây quanh đống lửa, mấy đứa bé tụ tập lại, nhìn mấy món đồ chơi Cố Trường Ca mang đến, chơi đến quên cả trời đất.
Gương mặt trắng noãn của Cố Tiên Nhi hơi đỏ lên, nàng cố ý thẳng người.
Cố Trường Ca nhìn hành động này của nàng, không khỏi bó tay: "Ta đang nói tuổi tác của muội."
Cố Trường Ca nhìn lỗ tai đỏ bừng của nàng, cười nói: 'Muội cũng biết thẹn đấy."
Nói xong, nàng quay lưng về phía Cố Trường Ca, dường như không muốn để ý đến hắn nữa.
Gương mặt của Cố Tiên Nhi đỏ bừng như tôm luộc, trừng mắt nhìn hắn: "Ta biết huynh suy nghĩ chuyện gì...'
Bạn cần đăng nhập để bình luận