Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1624: Biến cố

Chương 1624: Biến cố

“Ha ha ha, gia hỏa này vẫn thật sự cho rằng chúng ta không phát hiện ra nàng.”

“Qủa thật là nực cười, ta chính là thích nhìn loại tâm trạng biến hóa từ hy vọng đến tuyệt vọng này của bọn nàng, một khắc trước vẫn còn tự cho rằng bản thân chạy thoát nhưng kết quả là một khắc sau đã rơi vào Địa Ngục, có phải ngươi cũng không ngờ tới đúng không?”

“Thật thú vị!”

“Ngươi càng tuyệt vọng thì chúng ta càng vui vẻ, quả thật nhìn con mồi vùng vẫy vào lúc sắp tử vong chính là thú vui của đời người.”

Đám người cẩm y nam tử cưỡi hung thú xuất hiện ở bên cạnh thiếu nữ, trên mặt mang theo nụ cười hài hước.

Bọn hắn không hề rời khỏi mà chỉ vòng đi hướng khác một lúc, sau đó mới trở lại chỗ cũ.

Cho nên bọn hắn vẫn luôn nhìn thấy rất nhiều thần sắc biến hóa của thiếu nữ, từ thở phào nhẹ nhõm lúc đầu đến kinh ngạc, khó có thể tin được, đây là việc bọn hắn thích làm nhất trước khi săn giết con mồi.

Dù sao dựa vào thực lực của bọn hắn thì làm sao có thể không phát hiện ra dấu vết của thiếu nữ?

Nhưng mà đối diện với sự đùa cợt vô tình và pha trò của đám người cẩm y nam tử, lúc này thiếu nữ lại tỏ ra tỉnh táo và hung ác khác thường, đôi mắt màu mày không hề gợn sóng giống như đang đi vào thế ngoại, cũng không hề hoảng hốt, sợ hãi và tuyệt vọng như đám người cẩm y nam tử muốn thấy.

Dáng vẻ này khiến nụ cười trên mặt bọn hắn cũng dần biến mất, cẩm y nam tử lại nhíu lông mày, vô cùng không vui.

“Thật là một gia hỏa nhàm chán, sắp chết đến nơi rồi mà vẫn thản nhiên?”

Nam tử có khuôn mặt âm lãnh thấp giọng chửi một câu, hắn cũng vô cùng khó chịu.

Bởi vì thiếu nữ cũng không hề tỏ vẻ hoảng sợ hay tuyệt vọng như bọn hắn mong muốn chứ đừng nói đến các loại cầu xin tha thứ.

...

Đều này khiến bọn hắn bỗng cảm thấy sự việc trở nên quá nhàm chán.

“Nếu ngươi muốn sống sót thì hãy quỳ xuống van xin chúng ta, biết đâu chúng ta sẽ tha cho ngươi.”

Cẩm y nam tử nhàn nhạt mở miệng, thần sắc cao cao tại thượng, mang theo thái độ như bố thí thương hại.

Nếu lúc này thiếu nữ quỳ xuống cầu xin bọn hắn tha thứ, khóc ròng ròng muốn sống sót thì bọn hắn sẽ hơi tỏ ra muốn buông tha cho nàng, sau đó vào lúc nàng tràn ngập hy vọng mà giết chết nàng.

Bọn hắn có rất nhiều cách để giày vò người.

Nhưng mà khiến cho cẩm y nam tử thất vọng là thần sắc thiếu nữ vẫn thờ ơ như cũ, tỉnh táo mà hung ác giống như lúc nào cũng có thể liều mạng với bọn hắn.

“Chúng ta vẫn nên giết loại gia hỏa nhàm chán này đi, vô vị.”

“Cho ngươi thời gian ba nhịp thở, thời gian ba nhịp thở vừa hết, có thể trốn được mũi tên của ta hay không thì phải xem vận mệnh của ngươi.”

Cẩm y nam tử nhàn nhạt mở miệng, hắn vừa nói xong thì đã bắt đầu giương cung cài tên, tùy tùng bên cạnh lấy ra mấy mũi tên dính một ít chất lỏng màu xanh rồi đưa cho hắn, rõ ràng trên những mũi tên này đều có độc.

Dù chỉ hơi cào vào da thì nó cũng có thể lập tức lấy đi tính mạng của một tu sĩ.

Hơn nữa trên đường đào vong kế tiếp sẽ kèm theo sự sợ hãi và đau đớn, cái gì cũng làm không được, chỉ có thể chờ đợi tử vong dần bao phủ.

Nghe được lời này của cẩm y nam tử, thần sắc thiếu nữ hơi biến hóa, lập tức quay người chạy về đầm lầy sau lưng.

Nơi đó chướng khí trùng thiên, được bao phủ bởi đủ loại phù sa và độc trùng, chắc chắn đám nam nữ trẻ tuổi mặc quần áo hoa lệ này sẽ không đuổi tới nơi đó.

“Một, ba...”

Vù vù vù!

Khỏe miệng cẩm y nam tử nhếch lên một nụ cười đùa cợt, vừa đếm một xong thì hắn không hề đếm nữa mà trực tiếp giương cung bắn về phía thiếu nữ đang bỏ chạy.

Mũi tên phá không, mang theo tiếng rít đáng sợ tựa như từng đạo thần hồng, trực tiếp tách mảng phù sa lớn bên trong đầm lầy, để lộ ra lòng sông khô ráo phía dưới.

Rất nhiều cổ mộc hai bên đều nổ tung dưới khí tức này chứ đừng nói là người không có tu vi trên mình, bây giờ cho dù là nhục thân của hung thú cường đại cũng sẽ bị một tiễn bắn nổ, hình thần câu diệt.

Những người còn lại thấy một màn này thì đều tỏ vẻ đùa cợt và thương hại, lẳng lặng chờ đợi khoảnh khắc thiếu nữ bị bắn chết.

Bọn hắn nghĩ việc này sẽ không có bất kỳ điều gì ngoài ý muốn.

“Chẳng lẽ ta sẽ chết ở đây?”

Vốn dĩ thiếu nữ đã biết cẩm y nam tử sẽ không coi trọng chữ tín với một tù binh như nàng nên vừa mới bắt đầu đã lập tức chạy thoát thân. Nhưng tốc độ của nàng vẫn kém xa mũi tên sau lưng.

Trong đầu nàng bây giờ chỉ còn lại một ý niệm như vậy, dưới chân hơi lảo đảo, cả người trực tiếp ngã xuống bãi phân…

Phụt!

Ngay lập tức, máu đỏ bắn lên không trung tạo ra cảnh tượng vô cùng chói mắt.

Thiếu nữ ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mắt, trên mặt lộ ra vẻ bàng hoàng khó tin.

Nàng cũng không cảm nhận được một chút đau đớn nào, bởi vì đúng lúc những mũi tên kia sắp đâm trúng vào nàng thì bị một cỗ lực lượng vô hình ngăn lại kịp thời, khiến mũi tên nổ tan tành trên không trung.

Cách đó không xa có mấy mũi tên đang phóng tới, xuyên qua mi tâm của cẩm y nam tử đang cưỡi hung thú tựa như thiểm điện.

Thậm chí trên mặt hắn vẫn còn lưu lại một nụ cười tàn nhẫn, cho tới tận giây phút cận kề cái chết hắn cũng chưa kịp phản ứng là chuyện gì đang diễn ra.

Hết chương 1624.
Bạn cần đăng nhập để bình luận