Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1757: Du ngoạn thế giới

Chương 1757: Du ngoạn thế giới

Cố Trường Ca cảm thấy hơi nhức đầu.

Sau đó hắn gật đầu một cái, cười cười đáp: “Nàng muốn biết, ta đều có thể nói cho nàng. Tuy nhiên ta nghĩ trước giờ nàng sẽ không để ý mấy loại chuyện này, sẽ không bao giờ biết ghen…”

“Ta cũng thấy ta sẽ không để ý, dù sao thì bây giờ hay sau này ta cũng chính là chính thê của chàng, những người còn lại cùng lắm cũng chỉ coi là thiếp thất.”

“Nhưng vừa nghĩ tới lúc không có ta ở bên cạnh chàng, xung quanh chàng toàn là oanh oanh yến yến, ta sẽ nảy sinh ý nghĩ muốn giết chết các nàng.”

Nguyệt Minh Không hơi lắc đầu, ngữ khí bình tĩnh mà nói.

Trước giờ tính tình của nàng luôn mạnh mẽ bá đạo.

Thậm chí là trên một số phương diện, nàng còn có chút lạnh nhạt bất cận nhân tình, làm ra hành vi như vậy thực ra cũng không phải chuyện ngoài ý muốn.

Huống hồ, Cố Trường Ca cũng không phải một người lạnh lùng đến mức khắc cốt ghi tâm như trong kiếp trước.

Đối với giai nhân tuyệt sắc vây quanh, xưa nay hắn không hề cự tuyệt.

“Chàng luôn ở lại bên cạnh ta thế này không phải rất tốt sao?”

Cố Trường Ca nghe vậy không khỏi cười khẽ, nói, tựa như không cảm nhận được sự u oán trong lời nói của nàng.

“Nhưng mà cuối cùng chàng sẽ rời khỏi thượng giới, nếu ta đi cùng chàng, cơ nghiệp gây dựng từ bao năm này của chàng sẽ giao cho ai xử lý đây?”

“Chàng căn bản không thèm để ý tới điều này, mặc cho cơ nghiệp bị huỷ diệt rồi sụp đổ.”

Nguyệt Minh Không lắc đầu, lườm hắn một cái, hiểu rõ ý đồ của Cố Trường Ca.

Tu vi Cố Trường Ca đi tới một bước này, sớm muộn gì cũng phá vỡ được Tiên Đạo cảnh.

Bây giờ Tiên lộ sắp xuất hiện, những tồn tại cổ lão của các thế lực đạo thống đều rục rịch muốn tìm ra con đường kia.

Chẳng mấy chốc nữa, thượng giới sẽ đại loạn, Cố Trường Ca nhất định sẽ nhân cơ hội này bước thêm một bước, rời khỏi thượng giới.

Cho nên nàng phải nghĩ cách, ít nhất cũng có thể để hắn không phải lo lắng gì mà rời đi.

“Minh Không, ngươi thật tốt, lại còn suy nghĩ thay ta…”

Nghe được những lời này của Nguyệt Minh Không, Cố Trường Ca hơi sững sờ, sau đó cười cười không kìm được mà ôm nàng vào lòng.

Quả thực hắn chưa từng nghĩ Nguyệt Minh Không lại suy tính đến như vậy, điều này khiến hắn cảm thấy xúc động khôn nguôi.

Có nương tử như thế thì còn cầu mong gì nữa?

Mấy ngày sau đó, Cố Trường Ca vẫn ở lại tẩm cung của Nguyệt Minh Không, vô cùng nhàn nhã, chưa từng lộ diện.

Rất nhiều tu sĩ trong Vô Song tiên triều đều biết Cố Trường Ca ở đây, nhưng không ai dám đến quấy rầy.

Kể cả Nguyệt hoàng và nhiều tồn tại cổ lão khác cũng thế, cũng chỉ có thể nghe ngóng tình hình…

Hơn mười năm trước, quan hệ thông gia của Trường Sinh Cố gia với Vô Song tiên triều thực sự đã làm rất nhiều thế lực đạo thống bất mãn.

Nhưng do sợ hãi trước thế lực cường đại cổ lão và nội tình thâm bất khả trắc của hai nhà nên thế lực các bên cũng không dám nhiều lời, sợ tao ngộ sự trả thù của thế lực hai phe.

Hiện tại, Cố Trường Ca và Nguyệt Minh Không cũng đã đến tuổi lập gia đình, hai phe thế lực đều có ý định để cho hai người thành thân, tu thành chính quả.

Cố Trường Ca chạy một đường từ Trường Sinh Cố gia đến Vô Song tiên triều, cũng không có ý ẩn tàng dấu vết cho nên thế lực đạo thống các bên đều dùng nhãn tuyến chú ý tới, suy đoán mục đích hắn tới đây.

Có người cảm thấy khả năng rất lớn là Cố Trường Ca đến Vô Song Tiên Triều để bàn ngày kết hôn với Nguyệt Không Minh, hai người trai tài gái sắc được ông trời tác hợp, chính là một đôi thần tiên quyến lữ.

Xét về thanh thế và địa vị, bây giờ toàn bộ thượng giới cũng rất khó được tìm nhân vật sánh bằng Cố Trường Ca.

Cho dù là nhân vật cấp lão tổ của tất cả thế lực ở các tộc thì ở trước mặt Cố Trường Ca cũng phải khách khí, không dám quá phận.

Đối với thế hệ trẻ tuổi mà nói, Cố Trường Ca đã sớm trở thành một Ma Sơn khủng bố khó lòng vượt qua.

Giữa hai bên tồn tại một khoảng cách rất lớn, rất khó để nhìn thấy mặt sau của nó.

Mặc dù Nguyệt Minh Không cũng thuộc thế hệ trẻ tuổi nhưng thật ra về phương diện quyền thế gần như đã vượt qua tất cả những người cùng thế hệ.

Có thể nói chuyện ngang hàng với rất nhiều Thánh chủ, nhân vật cấp bậc giáo chủ đại giáo, bình khởi bình tọa.

Ngoại trừ nàng, các thế hệ trẻ tuổi bên ngoài, e rằng sẽ không tìm thấy bất kỳ ai có thể xứng với Cố Trường Ca.

Tất cả các thế lực đạo thống ở ngoại giới đối với chuyện này nghị luận ầm ĩ, lại tỉ mỉ chú ý đến động tĩnh phía Vô Song tiên triều.

Chẳng qua liên tiếp mấy ngày nay, rất nhiều đại thần và các quan trong triều đều không thấy bóng dáng của Nguyệt Minh Không.

Một số hội nghị trong triều đều là Nguyệt hoàng đích thân lên xử lý sau đó hạ triều như thường lệ.

Đối với điều này, đủ loại suy đoán khác nhau đã xuất hiện, có người nói Trữ đế Nguyệt Không Minh đang tu hành một tiên pháp thần thông nên cần bế quan tu luyện một thời gian.

Cũng có người nói nàng ở chung một chỗ với Cố Trường Ca để nghiên cứu và thảo luận phương pháp tu luyện, tranh luận với nhau để tiến xa hơn.

Nhưng trên thực tế, trong khoảng thời gian này, Cố Trường Ca và Nguyệt Minh Không kỳ thực cũng không làm chuyện gì cả, tất nhiên cũng không tu luyện.

Sau khi hắn và Nguyệt Minh Không rời khỏi kinh thành Vô Song tiên triều liền đi khắp tất cả xó xỉnh của thượng giới.

Hai người như một đôi thần tiên quyến lữ, sông núi bao la hùng vĩ, thiên địa tú mỹ đều lưu lại dấu chân của họ.

Tu sĩ và sinh linh ở các nơi đều phát hiện dấu vết mà Cố Trường ca và Nguyệt Minh Không từng lưu lại, rất nhiều tu sĩ trẻ tuổi càng kích động không thôi, đem chỗ kia cúng tế, lưu lại để hậu thế chiêm ngưỡng.

Mặc kệ là Cố Trường Ca hay Nguyệt Minh Không thì chắc chắn trong tương lai sẽ là nhân vật chính của thiên địa này, có thể đạt tới cảnh giới khó mà tin nổi.

Dấu tích mà họ lưu lại, tất nhiên không thể coi thường.

Nguyệt Minh Không vô cùng mãn nguyện, nàng rất hạnh phúc, nụ cười trên mặt gần như chưa bao giờ tắt.

Cố Trường Ca đã bù đắp rất nhiều tiếc nuối của nàng. Bất kể là kiếp trước hay hiện tại, nàng đều chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày có thể cùng người mình thương ở một chỗ, dấu chân trải rộng thiên hạ.

Hành tẩu giữa phàm trần, sống ẩn dật trong thôn sơn bên hồ giống như một đôi vợ chồng già.

Mặt trời mọc thì làm, mặt trời lặn thì nghỉ, đàn ông đi cày, phụ nữ dệt vải, yên bình an tĩnh.

Cuộc sống như vậy cũng thay Cố Trường Ca bù đắp những thiếu hụt trong lòng Nguyệt Minh Không nhiều năm trước.

So với ngươi lừa ta gạt giữa các tu sĩ, hắn thực ra cũng thích một cuộc sống như vậy nhưng hắn hiểu được cuộc sống này sẽ không kéo dài được bao lâu.

Hai người đi khắp các nơi trên thượng giới, cũng đi đến một số cấm khu, dừng chân ở bên ngoài, có ý định tiếp tục đi vào nhưng sau đó lại bỏ qua.

Cố Trường Ca chỉ muốn lặng lẽ cùng Nguyệt Minh Không đi du sơn ngoạn thủy, không muốn gây thêm rắc rối.

Với cấp độ hiện tại của hắn, dù cho thượng giới có rất nhiều cấm khu cũng có thể như giẫm trên đất bằng, an toàn bước vào. Trừ khi thực sự có một sức mạnh tiềm ẩn vượt qua tiên cảnh.

Hết chương 1757.
Bạn cần đăng nhập để bình luận