Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2669: Dẫn đường chỉ lối

Chương 2669: Dẫn đường chỉ lối

Vị Vĩnh Hằng Thủy thần mà Lạc Tương Quân nói đến vô cùng thần bí, không ai biết lai lịch ra sao.

Hắn đã truyền xuống rất nhiều thiên thư viễn cổ như Vĩnh Hằng nhất khí, Vĩnh Hằng tinh yếu, Vĩnh Hằng đồ lục.

Thực lực thời kỳ toàn thịnh vượt qua Đạo cảnh Cửu kiếp, sau Đạo cảnh Cửu kiếp thì đến Siêu thoát chi môn, chỉ khi phá vỡ được Siêu thoát chi môn mới có thể nhảy lên Siêu thoát. Từ đó chạm đến Chân Thực chi địa, thật sự đạt đến cảnh giới Vô thượng Phá toái.

Thật ra Vĩnh Hằng Thủy thần chính là một trong những nhân vật gần nhất đạt đến cảnh giới này trong truyền thuyết. Đương nhiên, Vĩnh Hằng Thủy thần có từng đạt đến cấp bậc Vô thượng Đạo cảnh hay không, nàng cũng không biết được.

Lạc Tương Quân vẫn luôn tìm kiếm di tàng mà Vĩnh Hằng Thủy thần để lại, đây cũng chính là nguyên nhân khiến nàng đến Tiên Linh văn minh. Chỉ có ở nơi này là còn tồn tại huyết mạch cuối cùng của Vĩnh Hằng Thần tộc.

Còn về việc vì sao trước đây Vĩnh Hằng Thủy thần vẫn lạc thì lại có nhiều ý kiến khác nhau.

Có người nói Vĩnh Hằng Thủy thần có được một quyển tổng cương Siêu Thoát lưu truyền từ Chân Thực chi địa, bị các cường giả đồng cấp khác vây giết, cuối cùng vẫn lạc.

Nhưng cũng có người nói, thực lực của Vĩnh Hằng Thủy thần đã vượt qua khỏi một ranh giới nào đó, đạt đến mức thiên địa nơi này không cho phép tồn tại.

Thực lực của hắn đủ để uy hiếp đến Chân Thực chi địa, nên bị Chân Thực chi địa để mắt tới, ra tay trực tiếp xóa bỏ.

Tóm lại, lời đồn đãi và suy đoán nào cũng có.

Lạc Tương Quân càng tin vào cách nói đầu tiên, bởi vì vào thời kỳ cổ xưa nhất, vẫn còn có không ít cường giả có thực lực sánh với Vĩnh Hằng Thủy thần mà đâu thấy bọn họ bị Chân Thực chi địa tàn sát.

Vì vậy nàng rất hoài nghi, Vĩnh Hằng Thủy thần thật sự đã có được quyển tổng cương Siêu thoát kia, rồi mới dẫn đến họa sát sinh nọ. Lạc Tương Quân ôm một tia ảo tưởng rằng lỡ như quyển tổng cương Siêu thoát kia vẫn còn nằm ở bên trong di tàng của Vĩnh Hằng Thủy thần thì sao?



Cảnh tượng bên trong Bích Du Thiên Cảnh có thể nói là hoàn toàn khác biệt so với bên ngoài.

Bầu trời trong xanh như gột, vạn dặm không mây, khu rừng nguyên thủy xanh rì, mênh mông vô tận, một luồng sinh khí dày đặc ập đến, mang theo cả một làn linh vụ đang bốc lên.

Hào quang lấp lánh, dây leo um tùm, lượn lờ khắp núi rừng, núi cao chót vót xen lẫn vách núi dựng đứng, còn có thể thấy cây tùng mọc ngược, che phủ hơn nửa vòm trời.

Nơi này càng giống như thế ngoại chi địa không bị thứ gì quấy rầy, yên bình, tĩnh mịch, hoàn toàn không có cái gọi là chém giết. Rất nhiều tu hành giả và sinh linh thông qua cửa vào mà giáng xuống nơi này đều được truyền tống đến những nơi khác nhau, cảnh tượng họ trông thấy cũng không giống nhau.

Như thế cũng có mặt lợi rất lớn, tránh được tình huống rất nhiều tu hành giả vừa tiến vào bí cảnh đã bắt đầu chém giết tranh đọat. Nhưng rất nhanh đã có tu hành giả phát hiện ra có điều không đúng, nơi đây rất đặc thù, tuyệt không đơn giản như những gì nhìn thấy. Có người cứ đi tới rồi đi tới phía trước, đột nhiên trước mắt mờ ảo, trong nháy mắt đã bị một lực lượng vô hình nào đó thôn phệ, lập tức biến mất.

Bích Du Thiên Cảnh có thể trở thành cơ duyên bảo địa khiến vô số tu hành giả và sinh linh của Tiên Linh văn minh đuổi theo như vịt tất nhiên không thể nào là bí cảnh đơn giản được.

Thời không nơi này chồng chất xen lẫn, tầng tầng lớp lớp.

Cảnh tượng nhìn thấy trước mắt rất có thể là hư ảnh hoặc kính tượng được chiếu rọi truyền đến từ một mảnh thời không khác cách đó rất xa. Hư ảo và chân thực xen lẫn vào nhau, ai cũng không biết được thứ mà mình nhìn thấy là thật hay là giả.

Rất có thể trước mắt là đất bằng, nhưng thật ra dưới chân lại là vực sâu.

Đương nhiên, có người may mắn được truyền tống thẳng đến nơi có cơ duyên cũng không phải không có. Thần tử Ly Dương của Vĩnh Hằng Thần tộc là loại người thuộc nhóm vận khí không tốt cũng không xấu.

Hắn dẫn theo một vài tộc nhân Vĩnh Hằng Thần tộc đi vào Bích Du Thiên Cảnh, ban đầu cũng bị tách ra, sau đó lại thông qua cách thức liên lạc đặc thù của tộc, cuối cùng mới tập trung về một chỗ. Nhưng vẫn có mấy người bị lạc trên đường đến nơi tụ họp.

Chuyện này khiến trong lòng Ly Dương bị bao phủ bởi một bóng ma.

Cũng may những tộc nhân khác bên cạnh có thực lực xem như cường đại.

Mặc dù cảnh giới của bọn họ cách rất xa Đạo cảnh nhưng để bảo vệ được sự an nguy của hắn, tuyệt đối không thành vấn đề.

Vả lại, ở bên ngoài Bích Du Thiên Cảnh, mấy vị trưởng lão khác của Vĩnh Hằng Thần tộc đều đang ở nơi tiếp dẫn chờ hắn, hoàn toàn có thể bảo đảm không ai dám làm loạn.

“Chẳng biết tại sao miếng ngọc bội mẫu thân để lại cứ luôn phát sáng. Hình như nơi này có khí tức gì đó đang hấp dẫn nó…”

“...”

Ly Dương đến Bích Du Thiên Cảnh này cũng chỉ đơn giản vì muốn thử vận may, xem liệu có thể gặp được bảo vật gì hay không. Những đã qua mấy ngày, cơ duyên bảo vật gì cũng chưa gặp được.

Trái lại, miếng ngọc bội mà trước khi mẫu thân hắn đổ bệnh rồi mất để lại vẫn luôn phát sáng, dường như đang cảm ứng cộng hưởng với thứ gì đó.

Chuyện này khiến Ly Dương hơi có tinh thần hơn một chút.

Hắn cảm thấy rất có thể bên trong Bích Du Thiên Cảnh này có thứ gì đó đang gọi miếng ngọc bội này. Vì vậy, hắn cũng đi theo hướng truyền đến cảm ứng, đi thẳng một đường tìm đến.

Hết chương 2669.
Bạn cần đăng nhập để bình luận