Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3767. Hi Nữ



Chương 3767. Hi Nữ




Hi Nguyên Thánh Nữ vung tay, hai luồng ánh sáng bao vây lấy nàng và Cố Tiên Nhi rời khỏi mảnh thời không này. Một khắc sau đó, cả hai xuất hiện trong một thế giới trong trẻo như gương, phản chiếu núi sông mây trắng.
Sương mù bao phủ dưới chân hai người, mặt hồ trong xanh giống như một khu vực thuần khiết nhất trên thế giới.
Cố Tiên Nhi nhìn thế giới này, khẽ giật mình, sau đó rất nhanh kịp phản ứng. Nơi này hẳn là đạo trường của Ti Chủ.
“Ta ngoại trừ muốn cảm ơn ngươi đã chăm sóc ta ở Tà Nguyệt Tông, thật ra ta còn một chuyện khác muốn tìm ngươi.”
Hi Nguyên Thánh Nữ cùng với Cố Tiên Nhi chậm rãi đi lại bên trong thế giới.
“Có chuyện gì? Liên quan đến Phạt Thiên Minh sao?”
Cố Tiên Nhi rất thông minh, mơ hồ đoán được lúc trước Hi Nguyên Thánh Nữ mất trí nhớ rất có thể là vì chuyện của Phạt Thiên Minh.
Nàng thậm chí hoài nghi không biết có phải do Cố Trường Ca gây nên không.
“Cũng không tính là chuyện của Phạt Thiên Minh, là sư tôn Hi Nữ của ta muốn gặp ngươi.”
Hi Nguyên Thánh Nữ lắc đầu nói.
“Hi Nữ?”
Cố Tiên Nhi sững sờ.
Nàng đích thật đã nghe nói qua có một nhân vật như thế, nghe nói là người khai sáng của Hi Nguyên Văn Minh, là một trong các bậc tiền hiền chống lại hạo kiếp Hắc Họa, càng quen thuộc với mọi người hơn qua danh xưng Tây Thánh. Tuy nhiên người này rất thần bí, gần như chưa bao giờ hiện thân ở nhân thế.
“Hi Nữ tiền bối muốn gặp ta?”
Cố Tiên Nhi vẫn hoang mang như cũ.
Hi Nguyên Thánh Nữ gật đầu nói: “Đây là ý của sư tôn. Ta cũng không biết vì sao người lại dặn dò như vậy. Ngươi yên tâm đi, sư tôn rất tốt, không có ác ý. Rất có thể người muốn hỏi ngươi chuyện liên quan đến Phạt Thiên Minh.”
Dứt lời, nàng đi trước dẫn đường, dẫn Cố Tiên Nhi đi trong thế giới tựa như mặt kính.
Cố Tiên Nhi im lặng một lát, sau đó lẳng lặng đi theo sau lưng Hi Nguyên Thánh Nữ.
Bây giờ, Nghịch Mệnh Cung lựa chọn hợp tác với Phạt Thiên Minh thật ra còn có nguyên nhân nàng đứng đằng sau cam đoan sẽ đề cử với nhất tổ Cố gia.
Bởi vì nàng chắc chắn minh chủ Phạt Thiên Minh chính là Cố Trường Ca.
Mặc dù hai người đã lâu rồi không gặp nhau. Lần trước gặp mặt là lúc Đạo Xương chân giới bị Tiên Linh Văn Minh xâm phạm.
Nhưng cảm giác trong sâu thẳm nói cho nàng biết, Cố Trường Ca không thể im lặng trong không gian rộng lớn này.
Vị minh chủ Phạt Thiên Minh thế nhân không biết lai lịch ngoại trừ hắn ra thì còn có ai nữa chứ?
Khi còn ở Đạo Xương chân giới, chính xác mà nói là khi hắn còn ở thượng giới, những gì mà Cố Trường Ca làm thường xuyên bị thế nhân lên án. Tuy nhiên, Cố Tiên Nhi vẫn luôn tin tưởng hắn có nguyên nhân và mục đích của mình.
Cũng giống như ý nghĩa tồn tại ban đầu của Phạt Thiên Minh, dưới cái nhìn của nàng, Phạt Thiên Minh và Nghịch Mệnh Cung chẳng có gì khác nhau. Điểm khác biệt duy nhất là phong cách hành sự của cả hai bên không giống nhau.
Thế giới này rất mênh mông. Mặt hồ tĩnh lặng, từng sợi tiên vụ trôi nổi xung quanh, thậm chí có thể nhìn thấy dưới mặt hồ một thế giới nhỏ bé sáng ngời như bọt mịn. Tiện tay mở ra một thế giới ít nhất phải là thủ đoạn của Lộ Tận Lĩnh Vực.
Sâu trong đáy hồ có một khoảng sân đơn giản với tường cao và gạch xanh, có thể nhìn thấy những hàng liễu xanh và hàng tre xanh ngát, tràn đầy sức sống. Trong sương mù dường như có một bóng dáng cao lớn uyển chuyển ẩn mình trong đó, tựa vào lan can trên lầu cao nhìn về phía xa.
Cố Tiên Nhi không biết có phải ảo giác của mình hay không. Trong cảm giác hốt hoảng, nàng luôn cảm thấy bóng dáng này rất quen thuộc, dường như đã từng nhìn thấy ở đâu đó.
“Sư tôn đang ở trên lầu các, ta không lên đó đâu.”
Hi Nguyên Thánh Nữ ngừng chân, lựa chọn đứng im tại chỗ.
Cố Tiên Nhi gật đầu, đạp không giữa mặt hồ gợn sóng, hướng về lầu các.
“Ngươi đã đến…”
Còn chưa đẩy cửa bước vào, nàng đã nghe thấy một giọng nói dịu dàng như suối từ bên trong truyền đến. Tuy giọng nói đó rất ôn hòa nhưng Cố Tiên Nhi cảm giác như mình đã từng nghe thấy giọng nói đó ở đâu rồi. Nàng đi dọc theo thang tre lên đình cao nhất. Bóng người đang đứng tựa lan can quay người lại, mỉm cười nhìn nàng.
“Sao lại như vậy…”
Sương trắng tản đi, dung nhan của nữ tử kia hiện ra trước mặt Cố Tiên Nhi. Nàng lập tức đứng im tại chỗ, ánh mắt mở to, không thể tin được.
Cùng lúc đó, Nghịch Mệnh Cung, bên trong đạo trường vô ngần của Câu Chủ, sau khi tất cả mọi người đã lui ra, Câu Chủ chắp tay sau lưng đột nhiên ngẩng đầu nhìn một mảnh tối tăm đằng trước, không cách nào dòm ngó, bình tĩnh hỏi: “Thật muốn làm thế sao?”
Ông ta vừa hỏi xong, mảnh hư vô đột nhiên vỡ nát, giống như một tấm gương chưa từng tồn tại trên đời, đằng sau là một cái hố sâu không biết xuyên qua và thông vào đâu, dường như có thể nuốt chửng tất cả các vật chất tồn tại và không tồn tại.
Khụ khụ…
Sau một hồi lâu, trong đó truyền ra tiếng ho khan giống như một lão nhân suy nhược, chật vật muốn thoát ra.
Khí tức mục nát đến mức không thể tưởng tượng nổi, hoàn toàn không thể ngăn cản. Cho dù chỉ một sợi tràn ra cũng khiến cho vật chất thời không bốn phía vặn vẹo, tan rã, trở nên không tồn tại, thậm chí có thể khiến cho đạo quả tu sĩ mục nát cùng một chỗ.
Cho dù là Câu Chủ, sắc mặt của ông ta cũng hiện lên sự kiêng kỵ, thối lui về phía sau, không muốn bị nhiễm khí tức mục nát đó. Hết chương 3767.



Bạn cần đăng nhập để bình luận