Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2320: Mang tiếng xấu suốt bao nhiêu kỷ nguyên

Chương 2320: Mang tiếng xấu suốt bao nhiêu kỷ nguyên

"Xem ra trong khoảng thời gian này, thượng giới và Tiên vực đã xảy ra rất nhiều chuyện."

"Tốt quá, ta lại có thể cảm giác được khí tức của ngươi, thật làm cho người ta an tâm."

Thanh Y nghe vậy liền mỉm cười, sau đó đưa tay vòng quanh eo hắn rồi từ từ tựa đầu lên người hắn. Cố Trường Ca rũ mắt nhìn nàng, bàn tay vốn định hạ xuống lại cứng đờ.

Nhưng hắn suy nghĩ một chút vẫn lựa chọn nhẹ nhàng đặt tay lên đầu nàng rồi vuốt ve mái tóc đen của nàng.

"Thượng giới và Tiên vực đã thay đổi rất nhiều, nhưng chắc hẳn mọi chuyện đều nằm trong dự liệu của ngươi."

"Cũng không ảnh hưởng quá lớn đến những chuyện phía sau."

Hắn nhẹ giọng nói.

Hắn hóa thân thành Ma Chủ, lấy thân phận Kẻ phạt thiên mà tung hoành trong chư thiên mênh mông, cũng đúng lúc cứu được Thanh Y khi Sơn Hải chân giới gặp phải lần lượng kiếp đầu tiên.

Nữ tử này cho tới nay vẫn luôn dịu dàng lương thiện, từ giây phút kia trở đi, nàng đã chìm đắm rồi. Chỉ có điều hắn vẫn coi nàng như một quân cờ có thể lợi dụng, cũng có thể vứt bỏ nàng bất cứ lúc nào.

Cho dù là năm tháng hắc ám ở vô số kỷ nguyên trước đó cũng là hắn tương kế tựu kế, hắn chỉ đang diễn trò với nàng, gạt nàng, cũng lừa gạt chúng sinh.

Thế nhưng, cho dù là hiện giờ, nàng vẫn chẳng hề hay biết những chuyện này, nàng vẫn cảm thấy hắn đang giúp nàng. Thậm chí bản thân nàng còn vì hắn mà không tiếc trở thành ma đầu trong lời người đời, trở thành kẻ ác gây hoạ cho chư thiên.

Lưng mang tội danh suốt vô số kỷ nguyên.

Cố Trường Ca chưa bao giờ có cảm xúc áy náy như vậy.

Chỉ là giờ khắc này, không biết vì sao trong lòng hắn lại có chút không đành lòng, cùng với một loại buồn bã. Là bởi vì nghĩ đến Nguyệt Minh Không gặp phải chuyện tương tự ư? Hay là Giang Sở Sở? Cũng có thể là Cố Tiên Nhi?

Trong ánh mắt Cố Trường Ca bỗng xuất hiện một thoáng ngơ ngẩn mà chính bản thân hắn cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Nhưng cảm xúc đó cũng chỉ vẻn vẹn trong nháy mắt rồi lại nhanh chóng khôi phục lại sự bình tĩnh thường ngày. Hắn cúi đầu nhìn Thanh Y đang tựa vào eo mình, đưa tay lên nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc đen của nàng. Hai người im lặng không nói, tựa như đang hưởng thụ chút an bình khó có được này.

"Xem ra bên chỗ thượng giới và Tiên vực đã yên ổn rồi, như vậy ta cũng yên tâm."

Lúc này, Thanh Y bỗng nhiên nở một nụ cười tươi, nàng vốn đoan trang khuôn phép, nay lại cười đến hàng mi đôi mắt cũng cong lên, dường như thật sự vui vẻ từ tận đáy lòng.

Vào giờ khắc này, mọi ủ rũ và mệt mỏi đã bay biến sạch không còn chút nào.

Cố Trường Ca khẽ gật đầu, mỉm cười nói:

"Gần trăm năm qua Tiên vực và thượng giới thật sự rất bình yên."

"Ta cũng tạm thời tiêu diệt hết những nhân tố bất an bên phía Dị vực rồi, nhưng muốn cho Sơn Hải chân giới thống nhất thì còn cần một thời gian nữa."

"Ngoài ra, có lẽ bên ngoài Thương Mang còn có thợ săn đang chú ý tới bên này, chắc sau đó sẽ đến Sơn Hải chân giới."

"Với thực lực và nội tình của Sơn Hải chân giới hiện giờ, muốn chống lại bọn hắn e là rất khó."

"Vất vả cho ngươi rồi."

Thanh Y gật đầu, nàng không cảm thấy quá bất ngờ với kết quả này:

"Sau khi mất đi sự che chở của ta, chuyện Sơn Hải chân giới lộ ra tọa độ Thương Mang cũng là việc nằm trong dự liệu."

"Mấy năm nay ta đã lên rất nhiều kế hoạch, cường giả đã từng chết trong trận chiến Phạt Thiên đều đã thuận lợi chuyển thế."

"Phỏng chừng không bao lâu nữa, tất cả bọn hắn có thể trở về từ trong Luân Hồi.”

"Chỉ e đến lúc đó, ngươi...”

Nàng nói đến đây, bỗng nhiên lại sinh ra chút áy náy, muốn nói lại thôi.

Cố Trường Ca hiểu được ý của nàng, hắn thản nhiên cười nói:

"Không sao, chỉ là một chút hiểu lầm mà thôi, sớm muộn gì cũng sẽ được đính chính, ngươi cũng biết ta không phải là người để ý những kẻ như vậy."

Hắn có thể cảm giác được, dường như lúc này hai tay đang vòng quanh thắt lưng hắn của Thanh Y càng siết mạnh hơn một chút.

"Xin lỗi, để cho ngươi gánh vác tội danh và những lời nhục mạ lâu như vậy, không chỉ hại ngươi phải chuyển thế mà còn phải cõng trên lưng tiếng mắng nhiếc và hiểu lầm vô biên vô tận...”

"Ngay cả đồ đệ ngày xưa cũng trở mặt thành thù với ngươi, chứ chưa nói đến những người còn lại."

"Trong mắt người đời bây giờ, ngươi là ác ma gây họa cho chư thiên, là nguồn gốc dẫn đến tất cả sự sụp đổ.”

"Nhưng mà chỉ có một mình ta biết, ngươi đang gánh vác hết thảy, nhưng không một ai thông cảm cho ngươi."

Trong đôi mắt Thanh Y tràn đầy ảm đạm, áy náy và thống khổ.

Nhưng nếu không làm như vậy thì nàng không biết bản thân phải làm thế nào để cứu vớt hàng vạn sinh linh của Sơn Hải chân giới, làm thế nào để che chở bọn hắn trước đợt lượng kiếp lần thứ hai.

Cho nên, nàng chỉ có thể để người mình yêu chịu thiệt, vứt bỏ gia đình nhỏ để đổi lấy hạnh phúc cho tất cả. Nàng là chân linh của Sơn Hải chân giới, nàng không có nhiều sự lựa chọn.

Hết chương 2320.
Bạn cần đăng nhập để bình luận