Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2682: Sớm đã có dự mưu

Chương 2682: Sớm đã có dự mưu

“Tốt nhất ngươi đừng nên nghĩ đến thất bại, bởi vì ta không giống với ngươi.”

Khí linh của Thập Hoang Chi Thư thản nhiên nói, giọng điệu vẫn lạnh lùng như một.

Vương Hạc nhíu mày, hành động này của hắn hoàn toàn là cầu phú quý trong hiểm nguy, tuy nhiên khí linh của Thập Hoang Chi Thư nói cũng không sai.

Dù sao nàng chỉ là khí linh, thế nên kết quả sẽ không quá thảm cho lắm, mà một khi hắn thất bại, vậy rất có khả năng là hắn sẽ chết.

Nhưng mà nếu thành công, thì có nghĩa là tài nguyên phong phú khó có thể tưởng tượng, thậm chí khai quật ra công năng mạnh mẽ hơn của Thập Hoang Chi Thư.

“Có được có mất, song ta không tin hành động này của mình sẽ thất bại, ở Bích Du Thiên Cảnh đây ai có thể chân chính uy hiếp ta chứ?”

Ánh mắt Vương Hạc thoáng lóe lên, đủ loại suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu hắn, ý niệm vốn có chút dao động trong đầu giờ đây một lần nữa vững chắc lại.

Đúng lúc này, hắn bỗng nhiên cảm giác được dưới chân núi thanh sơn có khí tức ba động truyền đến, hơn nữa còn đi kèm với âm thanh của cuộc trò chuyện.

“Đúng như ta đoán mà… quả nhiên bọn họ vẫn đến.”

Trên mặt Vương Hạc lộ ra nụ cười mang theo sắc mặt vui mừng, thân ảnh hắn chợt lóe, sau đó xuất hiện ở bên ngoài động phủ.

“Rốt cục cũng tới rồi?”

Cơ mà làm cho Vương Hạc thoáng có chút ngoài ý muốn chính là, giờ phút này dường như khí linh của Thập Hoang Chi Thư cũng có chút kinh hỉ khó có thể kìm nén bản thân.

Thái độ này ngược lại có chút khác lạ so với sự lãnh đạm cao ngạo trước kia hắn quen thuộc với khí linh.

Vương Hạc lắc đầu, trong lòng lại bật cười, khí linh chính là khí linh, suy cho cùng cũng có sự chênh lệch với con người, nó chỉ có thể suy nghĩ chuyện có liên quan đến lợi ích bản thân nàng, những chuyện còn lại đâu thấy nàng để ý như thế.

Sau đó, Vương Hạc dừng tay, vẻ mặt tựa như suy tư, đi tới đi lui, trông có vẻ đang đánh giá hoàn cảnh đặc thù ở nơi này.

Trong tính toán của hắn chính là giết đối thủ một cách bất ngờ.

Đợi đến khi tâm trạng của đối thủ buông thả, hết sức chăm chú vào địa hình đặc thù nơi này, hắn lại kích phát những tuyệt sát trận văn đã bố trí xong kia.

So với ẩn nấp trong bóng tối, chủ cơ hành sự, làm như vậy sẽ dễ dàng thành công hơn.

Thanh sơn nguy nga thẳng tắp dốc đứng, còn chưa đi lên mà Mộc Yên đã thấy được rất nhiều địa phương lóe ra hào quang rực rỡ, sau đó bay lên từng trận vân huy quả thật rất thần dị.

Nàng đã giao Vĩnh Hằng thần lô cho Cố Trường Ca, còn về việc trên ngọn núi này rốt cuộc có thứ gì nàng không có hứng thú cho lắm.

Tuy nhiên nếu đã tới Bích Du Thiên Cảnh rồi vậy thuận tiện đi xem thử, xem trên ngọn núi này có thứ gì đang chờ nàng. Lúc trước tên đạo nhân tự xưng là quen biết với phụ thân nàng kia có thể ở chỗ này hay không đây.

Nhịp chân Cố Trường Ca không nhanh không chậm đi ở phía sau Mộc Yên.

Hắn đứng từ xa liếc nhìn tòa thanh sơn này, không giống với điều Mộc Yên suy đoán hắn sẽ tìm tới nơi này vì Vĩnh Hằng thần lô, nhưng mà thật ra không hề liên quan gì đến nó.

Từ sau khi rơi vào trong tay hắn, Vĩnh Hằng thần lô đột nhiên trở nên im lặng, không truyền ra bất kỳ dị động nào nữa.

Mộc Yên cho rằng Vĩnh Hằng thần lô đang chỉ dẫn phương hướng, nhưng trên thực tế, tồn tại dẫn đường cho Cố Trường Ca còn có người khác.

Thời điểm ở cổ Phong cổ thành, Cố Trường Ca truy hỏi đám người Trọc U chuyện liên quan đến nhà trọ hỗn độn thật ra cũng có liên quan đến việc này.

Tuy nhiên khoảng thời gian đó sức lực của hắn đều đặt vào Trọc tộc và Hồn tộc, chứ không quan tâm nhiều tới việc này, hiện tại ra tay vừa khéo thuận tay giải quyết cùng lúc.

Rất nhanh, Mộc Yên ở phía trước dẫn đường, đồng thời cẩn thận đề phòng nguy hiểm tại nơi này, hai người không quá mất nhiều sức đã đi tới sườn núi.

Trong quá trình này, Bích Du Thiên Cảnh lại tiếp tục chấn động mấy lần, thiên khung tựa như trở nên trong suốt hơn rất nhiều, mặt đất không ngừng lay động.

Một phần địa phương xuất hiện hư không đại liệt cốc đáng sợ, thời không khe nứt lan tràn kéo dài, ước chừng rộng mấy ngàn trượng, phía sau chính là vực sâu không thấy đáy, đen kịt rợn người.

Ngay cả Mộc Yên cũng nghe được tiếng kiếm thanh thúy vang lên, như ngàn vạn kiếm gào thét, lướt qua vũ trụ ầm ầm giáng đến, nàng nghi ngờ bên ngoài Bích Du Thiên Cảnh có tồn tại cấp bậc chí cường đang cố gắng phá nát nơi này.

Ngay từ đầu Mộc Yên còn có chút lo lắng, song khi nhìn vẻ mặt Cố Trường Ca vẫn như thường, nàng cũng dần dần yên lòng hơn, tuy rằng nàng không biết thực lực Cố Trường Ca rốt cuộc đến mức nào, nhưng đi theo bên cạnh hắn bản thân nàng luôn có loại cảm giác an tâm khó hiểu.

Giống như cho dù thiên khung sụp đổ thì cũng không có việc gì cả, Mộc yên không hiểu cảm giác an toàn này đến từ đâu.

Bên ngoài Bích Du Thiên Cảnh, Ly Mạch Thiên vung kém chiếm hư không, rồi đứng sừng sững ở trong thiên địa.

Hắn không ngừng vung Vĩnh Hằng thần kiếm lên, kiếm quang như thủy triều bao phủ cả đại vũ trụ, ngàn vạn luồng khí kiếm oanh kích về phía cánh cổng cửa Bích Du Thiên Cảnh.

Toàn bộ thiên địa đều đang chấn động tựa như muốn rơi xuống theo chư thiên tinh vũ.

Ở nơi xa, rất nhiều ánh mắt đều đang chú ý chặt chẽ mọi hành động của Ly Mạch Thiên.

Rất nhiều sinh linh vẻ mặt cực kỳ lạnh lùng, trong Bích Du Thiên cảnh có đệ tử thế lực phía sau bọn họ, cơ mà giờ phút này không có ai để ý sinh tử.

Ly Mạch Thiên sử dụng Vĩnh Hằng Thần Kiếm, bên người còn có mấy vị trưởng lão của Vĩnh Hằng thần tộc, điều này rơi vào trong mắt bọn họ tuyệt đối đã sớm có dự mưu.

Hết chương 2682.
Bạn cần đăng nhập để bình luận