Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 662: Ta sinh chàng chưa sinh, chàng sinh ta đã già

Chương 662: Ta sinh chàng chưa sinh, chàng sinh ta đã già

Hơn sáu nghìn năm nay, Cố Trường Ca là người đầu tiên hiểu được nỗi khổ tâm của nàng, điều này khiến Hi Dao vô cùng xúc động, không thể tin nổi giống như đang nằm mơ vậy.

Hôm nay nhìn thấy Cố Trường Ca, tựa hồ là mệnh trung chú định.

Cho dù là nữ quan thân cận nhất với nàng, cũng khó có thể hiểu hành động và đối sách của nàng.

Tất cả mọi người nói nàng tàn bạo, nhưng lại chưa từng cân nhắc đủ loại nỗ lực nàng làm cho Yêu Giới.

Bây giờ Yêu Giới hòa bình , tứ hải thái bình, phồn thịnh lớn mạnh, nàng lại hao tốn mất bao nhiêu tâm tư?

Mà Cố Trường Ca thẳng thắn nói rõ ràng những thứ này, thậm chí thay nàng mắng những kẻ ngu muội kia.

Điều này khiến trong lòng Hi Dao khó mà bình tĩnh được.

Nụ cười trên khuôn mặt của Cố Trường Ca vẫn không đổi, tiếp tục nói,” có lẽ Nữ Hoàng là người ở vị trí cao, không ai dám tùy tiện nói lung tung. Dù sao công lao của Nữ Hoàng sờ sờ ra đấy, là công hay là tội, cũng không phải là chuyện đương thời có thể luận, mà là do hậu thế bình thuyết.”

"Hậu thế bình thuyết?"

Nghe vậy, Hi Dao lần nữa sững sờ, nhìn chằm chằm vào Cố Trường Ca, có chút hiếu kỳ, "Ồ? Nếu để cho Trường Ca thiếu chủ nói, ngươi sẽ cảm thấy thế nào?"

Lời này vừa nói ra, Hi Dao cũng có chút hối hận, dù sao bình luận loại việc này, tùy từng người mà khác nhau.

Nàng vì sao không hỏi sư tôn, không hỏi những người khác, hết lần này tới lần khác muốn hỏi Cố Trường Ca.

Dù sao hai người cũng chỉ mới là lần đầu tiên gặp mặt, có vẻ nàng có chút thất lễ, thân là Nữ Hoàng của một triều đại, nếu quá để ý lời nói nhạo báng, tránh không được sẽ mất đi sự uy nghiêm.

Hi Dao cũng không biết vì sao, bản thân sẽ bỗng nhiên rất để ý quan điểm của Cố Trường Ca đối với nàng...

Kỳ thật lúc này, không riêng gì Hi Dao, ngay cả lão Thạch, đại trưởng lão cũng có chút hiếu kì, muốn biết Cố Trường Ca nhận xét như thế nào về Hi Dao.

Theo lời nói của hắn thì Cố Trường Ca hẳn là hiểu được dụng ý của Hi Dao.

"Ồ? Để vãn bối nhận xét sao?”

Dáng vẻ Cố Trường Ca hình như cũng hơi kinh ngạc, nhưng mà hắn cũng không từ chối, thần sắc có chút suy tư.

Ngược lại, ánh mắt của hắn rủ xuống.

Sau đó, cơ hồ là gằn từng chữ một, "Theo vãn bối thấy, hành động của Nữ Hoàng, có thể xưng mà Thiên Cổ Nhất Hoàng, đối với Yêu Giới mà nói, chính là như thế.”

"Thiên cổ nhất hoàng?"

Giờ khắc này, không riêng gì Hi Dao ngây ngẩn cả người, ngay cả lão Thạch, đại trưởng lão cũng đều ngơ ngác.

Rất là chấn kinh.

Thiên cổ nhất hoàng, đây là đánh giá cao bao nhiêu?

Bởi vì bọn hắn biết, Cố Trường Ca nói tới thiên cổ, cũng không phải là thực chỉ, mà là phiếm chỉ.

Thiên cổ kỳ thật không khác biệt gì so với vạn cổ, đều là trình độ đánh giá cao cho Hi Dao.

"Thiên cổ nhất hoàng?"

Hi Dao Nữ Hoàng cũng đang thì thào nhắc lại bốn chữ này.

Bốn chữ này vang vọng trong đầu nàng, như là tiếng chuông kêu to.

Thậm chí khiến nàng vừa rồi có cảm giác tai ù ù.

Nhưng mà Hi Dao nữ hoàng cũng không phải dạng đơn giản, tu hành hơn sáu nghìn năm, sớm đã khiến tâm cảnh của nàng đến trình độ mạnh mẽ.

Cho nên thần sắc trên mặt nàng nhanh chóng khôi phục lại vẻ bình tĩnh.

"Trường Ca thiếu chủ đánh giá bốn chữ này, thật sự quá cao rồi.

Mặc dù lời nói của nàng như vậy, nhưng kỳ thật vẫn mang theo ý cười, tâm trạng rất tốt.

Lúc trước, nàng được người khác lấy lòng, đủ loại ca ngợi, thiên hoa loạn trụy, cơ hồ đã nghe ngán rồi.

Hơn nữa Hi Dao nữ hoàng biết lời nói của bọn họ xuất phát từ sự e ngại nàng, mà không phải giống Cố Trường Ca, trực tiếp thoải mái nói ra quan điểm của mình.

Dù sao Cố Trường Ca cũng không cần kính sợ nàng.

"Dù sao việc này cũng là Nữ Hoàng muốn vãn bối nói.”

Cố Trường Ca cười cười, cũng không giải thích thêm cái gì.

Mặc dù hắn ở trước mặt Hi Dao xưng một tiếng vãn bối, nhưng không hề có chút dáng vẻ nào của vãn bối.

Càng không có bất kỳ e ngại hay tôn kính gì, giống như cùng một người mới quen trò chuyện vậy.

Hi Dao Nữ Hoàng cũng không thèm để ý loại ngữ khí này của Cố Trường Ca, nàng nghe quen các kiểu ngữ khí kính sợ, nhưng bây giờ từ trên người Cố Trường Ca, nàng lần nữa tìm được loại cảm giác tùy ý kia.

Giống như vừa rồi, tựa như gặp được tri kỷ.

"Thiên cổ nhất hoàng? Không nghĩ tới ta ở trong lòng Trường Ca thiếu chủ, lại có được đánh giá cao đến vậy, thật sự khiến cho người ta không thể ngờ.”

Hi Dao Nữ Hoàng cười một tiếng.

Thần sắc Cố Trường Ca tự nhiên nói, " Kỳ thật trước đây vãn bối vẫn luôn muốn gặp kỳ nữ giống Nữ Hoàng. Nhưng mà hôm nay gặp mặt, cũng không tính quá muộn.”

Dù sao cũng chỉ cần mấy câu liền có thể quẹt độ hảo cảm.

Cố Trường Ca tự nhiên sẽ không từ chối.

Bất luận là hạng người gì, kỳ thật cũng ưa thích nghe lời hay.

Thân phận cao quý không tả nổi, ăn nói nhã nhặn, tùy tiện tán dương vài câu, đã gợi ra nỗi lòng rồi.

Sáu ngàn năm trước một phen hành động của nàng, ngược lại khiến Cố Trường Ca nghĩ đến một chút.

Có được khí vận khổng lồ như thế, cũng không biết có thể hay không bởi vì có quan hệ với hắn, mà trở thành khí vận chi nữ.

Loại tiết mục giết chết vị hôn phu, còn cần phải theo dõi thêm.

"Không muộn sao?"

Hi Dao Nữ Hoàng bỗng nhiên sững sờ, nhìn trong thần sắc của Cố Trường Ca rõ ràng có loại tình cảm khó nói.

Mặc kệ nói như thế nào, Cố Trường Ca chỉ là một hậu bối, tuổi của nàng lớn hơn hắn đằng đẵng sáu ngàn tuổi.

Tuy nói giới tu hành đối với việc tuổi tác kỳ thật không quan trọng.

Nhưng trong lòng Hi Dao trong lòng vẫn có chút thở dài.

Nhiều năm như vậy, rốt cục gặp được một người có thể hiểu được nàng, nhưng lại là hậu bối.

Khiến nàng có cảm giác ta sinh chàng chưa sinh, chàng sinh ta đã già.

Nhưng mà cảm giác này cũng rất nhanh liền biến mất không thấy gì nữa.

Hết chương 662.
Bạn cần đăng nhập để bình luận