Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2687: Phản bội

Chương 2687: Phản bội

Nghe được câu giải thích này, Mộc Yên tỏ vẻ vô cùng kinh ngạc.

Nàng nhìn về phía gương mặt tức giận đến độ xám xịt của Vương Hạc, ngay cả nàng cũng không ngờ tới hắn lại có một kiện chí bảo văn minh cơ đó, đây là lần đầu tiên nàng nghe nói tới thứ đồ văn minh như thế.

Mà chính Vương Hạc cũng không ngờ tới rằng, khí linh của Thập Hoang Chi Thư sẽ giới thiệu lai lịch của bản thân như nắm rõ trong lòng bàn tay vậy.

Trước đây khi hắn lấy được Thập Hoang Chi Thư còn không biết món chí bảo văn minh này còn có khí linh, chớ nói chi là biết những lai lịch bí ẩn của thứ này.

Nếu không phải là dưới cơ duyên xảo hợp hắn phát hiện ra tác dụng của Thập Hoang Chi Thư, chỉ sợ cho tới bây giờ Thập Hoang Chi Thư còn bị hắn xem như bộ giáp hộ thân.

Kết quả bây giờ khi đối mặt với Cố Trường Ca, thế mà thái độ của khí linh kia lại xảy ra thay đổi chóng mặt như thế.

Nếu như hắn biết sớm một chút, khí linh của Thập Hoang Chi Thư lại có tính cách như vậy, thì chắc chắn hắn sẽ nghĩ cách khống chế được nó.

“Chí bảo văn minh ư?”

Vẻ mặt Cố Trường Ca không chút cảm xúc, kể cả lúc khí linh của Thập Hoang Chi Thư tự giới thiệu lai lịch của bản thân hắn cũng không tỏ vẻ kinh ngạc gì.

Lai lịch của chí bảo văn minh có thể ngược dòng tìm hiểu đến thời kỳ càng thêm xa xưa hơn.

Vả lại mỗi một món chí bảo văn minh mà chí cường văn minh rèn đúc mà ra đều không giống nhau, về trọng điểm và uy năng đều khác nhau hoàn toàn.

Vào thời điểm cổ xưa nhất, thật ra có mấy món được xưng là chí bảo văn minh đời thứ nhất.

Những chí bảo văn minh sau này có nhiều món đều đựa vào hình thức ban đầu của những món chí bảo văn minh đời thứ nhất này, kế đó lại lần nữa thôi diễn đúc thành.

Tuy nhiên, có mấy điểm Thập Hoang Chi Thư nói cũng không sai.

Quả thật chỉ có chí cường văn minh với nội tình vô cùng thâm hậu mới có tư cách chế tạo ra chí bảo văn minh, dựa vào tài nguyên trên tay Cố Trường Ca lúc này vẫn chưa đủ để chế tạo ra chí bảo văn minh.

Sau khi chuyện đằng này đã được xử lý cặn kẽ, Cố Trường Ca định đi lấy món chí bảo văn minh trong tay Chử Luyện kia.

Cơ mà với tình huống bây giờ, thì dường như khí linh của Thập Hoang Chi Thư đã có tính toán lựa chọn chủ nhân mới một lần nữa.

Việc này đối với Cố Trường Ca mà nói, vừa khéo có thể tiết kiệm chút phiền toái cho hắn.

“Xem ra kể cả khi Vương Hạc đạo trưởng có được Thập Hoang Chi Thư, thì cũng không hoàn toàn nhận được sự đồng ý của nó.”

Cố Trường Ca liếc nhìn sắc mặt có phần khó coi của Vương Hạc, hắn cười khẽ nói.

Vương Hạc hiểu có lẽ ngay từ lúc bắt đầu, Cố Trường Ca đã biết dụng ý và mục đích của hắn, thế nên vừa rồi hắn mới cố ý ra tay, xóa đi những trận văn trước mắt này.

Bấy giờ Vương Hạc không thèm che giấu nữa, hắn lạnh lùng hừ một tiếng rồi nói: “Đồ ăn cháo đá bát nhà ngươi, mệt cho ta tin tưởng ngươi như thế, vậy mà ngươi lại hãm hại ta trong bóng tối.”

“Có điều Cố công tử đừng để bề ngoài của đồ khốn này đầu độc, hôm nay nàng có thể phản bội ta, vậy sau này cũng có thể phản bội những chủ nhân khác.”

“Hơn nữa nếu không phải bị nàng xúi giục, thì ta đâu thể đến chỗ này chứ.”

“Có lẽ Cố công tử không biết rằng chính nàng là ngươi vẫn luôn xúi giục ta đối phó ngươi, vốn giữa ta và người không hề có bất cứ thù hận gì.”

Tuy Vương Hạc không lần được thực lực của Cố Trường Ca, nhưng thủ đoạn xóa bỏ những trận văn kia khi nãy quả thật khiến cho hắn sợ hãi không thôi…

Thủ đoạn đó chắc chắn không phải tồn tại cấp bậc Tiên Đạo có thể làm được, tại sao ở trong Bích Du Thiên Cảnh mà Cố Trường Ca lại phát huy được sức mạnh siêu việt sánh ngang với đạo cảnh tồn tại thế chứ?

“Nếu không phải là nàng ta nói trên người Cố công tử có năng lượng vật chất khiến cho Thập Hoang Chi Thư khôi phục được, thì sao ta có thể bí quá hoá liều đi chiêu hiểm này chứ?”

Nghĩ tới đây, ánh mắt Vương Hạc mang theo sự lạnh lùng đảo qua khí linh của Thập Hoang Chi Thư, hắn trực tiếp nói y nguyên lời thoại lúc nàng xúi giục hắn đối phó Cố Trường Ca cho hắn nghe.

Bây giờ Vương Hạc chỉ muốn gắng sức phủi sạch quan hệ với khí linh của Thập Hoang Chi Thư.

“Ồ, như vậy thì chẳng lẽ Vương Hạc đạo trưởng cũng là người bị hại sao…” Cố Trường Ca không tỏ ý kiến cười nói.

Khí linh của Thập Hoang Chi Thư không hề thấy bất ngờ đối với việc Vương Hạc sẽ vạch trần bản thân mình.

Giọng nói nàng thản nhiên như thường, trong ngữ khí cũng để lộ sự lạnh lùng, nàng tiếp lời: “Ta vốn là khí linh, ngươi cần gì dùng giá trị quan và tình cảm con người để ràng buộc ta chứ, đối với ta mà nói, tu vi của ngươi thì yếu, thực lực không đầy đủ, dù cho có được sự trợ giúp của Thập Hoang Chi Thư, mà muốn trưởng thành tới cấp bá chủ của Tiên Linh văn mình, thì ít nhất phải mất mấy chục kỷ nguyên nữa, có khi càng lâu hơn.”

“Ta cần gì phải bỏ gần tìm xa, nhận ngươi làm chủ nhân chứ? Làm thế sẽ chỉ lãng phí thời gian của ta. Huống chi ta cũng từng cho ngươi cơ hội rồi, nếu ngươi nếu có thể giết chết Cố công tử, vậy thì chứng minh ngươi có thực lực để cho ta thừa nhận, nhưng ngay từ đầu ngươi lại chẳng có thứ gì cả, trông ngươi có khác gì phế vật đâu…”

“Ngươi cảm thấy trên người ngươi có chỗ đáng giá nào để ta thuần phục, công nhận đây?” Giọng điệu của Thập Hoang Chi Thư khí linh vẫn thản nhiên như cũ, không có chút dao động nào, giống như nàng đang trình bày một chuyện nhỏ.

Nhưng chính vì những lời này mà sắc mặt Vương Hạc càng ngày càng trở nên khó coi.

Hắn không ngờ rằng bản thân ở trong mắt khí linh của Thập Hoang Chi Thư lại không đáng một đồng như thế, không có bất kỳ giá trị nào cả, gần như bị so với đồ thấp kém.

Hơn nữa khí linh của Thập Hoang Chi Thư còn nói chuyện muốn giết Cố Trường Ca ngay trước mặt hắn ta, theo Vương Hạc thấy thì nàng đúng là kẻ không biết sống chết, dù cho nàng chỉ là khí linh thì sao có thể tùy tiện nói ra loại chuyện này chứ.

Hết chương 2687.
Bạn cần đăng nhập để bình luận