Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2333: Ngao Đằng

Chương 2333: Ngao Đằng

Cố Trường Ca nhìn thấy một chiếc cổ chiến thuyền loang lổ băng băng vượt qua sóng lớn và đám sương mù màu đen dày đặc, một phương cổ giới tàn tạ cứ như vậy mà nổ tung.

Chiếc cổ chiến thuyền kia được chế tạo từ mẫu kim cực kỳ quý hiếm nào đó, nó đã vượt qua Thương Mang chi hải rất nhiều năm tháng nhưng cũng không thấy dấu hiệu mục nát.

Thân ảnh đứng sừng sững trên đó đều như thần ma đè nặng hoàn vũ, khí thế tận trời.

Đương nhiên so với hai lần lượng kiếp trước đây mà nói, kỳ thật tai họa lần này cũng không tính là cái gì. Chẳng qua Sơn Hải chân giới bây giờ cũng không thể so sánh với thời đại trước lượng kiếp mà thôi.

Trước mắt Cố Trường Ca còn chưa có ý định làm chuyện gì đó.

Thời gian trăm năm vừa mới bắt đầu, đối với Sơn Hải chân giới mà nói cũng không phải không có cơ hội.

"Lúc này cũng nên vận dụng quân cờ còn lại..."

Cố Trường Ca nhẹ giọng lẩm bẩm, ánh mắt trở nên vô cùng thâm thúy.

Tiên vực, sâu trong Hải tộc vô tận.

Chư vị Tiên Vương đã sớm thương nghị xong, các vị Tiên Vương đang định di dời cả tộc giờ phút này tất cả đều hội tụ trong một tòa cung điện cổ lão rộng lớn.

Hình như tòa cung điện này được đúc bằng đồng, có khắc vô số Tiên Thiên thần văn. Mỗi một văn tự đều ẩn chứa vô thượng lớp nghĩa, tối nghĩa khó hiểu.

Ngoại trừ Tiên Vương, trong tòa cung điện chỉ có Ngao Linh cùng một nam tử trung niên sắc mặt tang thương, không giận tự uy đứng đó.

Nam tử trung niên này thân mặc long bào màu vàng, đầu đội tử kim quan, trên trán mọc Long Giác, thân hình cao lớn, trên cánh tay bao phủ một tầng long lân màu vàng nhạt.

Tất cả Tiên Vương của Hải tộc đối mặt với nam tử trung niên này đều có vẻ vô cùng kích động và tôn kính, có thể cảm giác được uy áp đáng sợ cùng với lực áp bách khủng bố sâu trong huyết mạch truyền đến trên người hắn.

Mấy ngày nay, ở chỗ sâu trong Hải tộc, cùng với nam tử trung niên còn có tòa cung điện cổ lão này xuất hiện.

Đây chính là một toà từng là Long Cung của Long tộc.

Chỉ cần bày ra trận văn là có thể dễ dàng chống đỡ sự mạo phạm của tồn tại cấp bậc Tiên Vương.

Từ xưng hô của tiểu tổ Ngao Linh đối với nam tử trung niên, bọn hắn cũng có thể đoán ra thân phận của hắn. Tam thái tử Ngao Đằng của Long tộc, chính là nhi tử ruột của Thủy Tổ Long, thân ca ca của Ngao Linh, tu vi thâm sâu khó lường. Cho tới nay hắn vẫn luôn ngủ sâu trong cung điện này.

Mãi cho đến mấy ngày gần đây, sâu trong Hải tộc xuất hiện vạn đạo hào quang, thụy khí ức vạn dặm, kinh động tất cả mọi người. Bao gồm cả Ngao Linh và rất nhiều Tiên Vương đều nhao nhao chạy tới, nhìn thấy một màn này.

"Thế sự xoay vần, thời gian trôi qua, không nghĩ tới khi tỉnh lại lần nữa đã là hàng tỉ vạn năm sau.”

Nam tử trung niên nói nhỏ, biểu tình rất phức tạp, tuy rằng mới hồi phục không bao lâu nhưng đã thích ứng với thời đại này.

Từ trong miệng muội muội Ngao Linh, hắn cũng biết được rất nhiều chuyện. Ngao Đằng đứng tại chỗ thật lâu, mất một đoạn thời gian rất dài mới khôi phục lại được.

Trong đại chiến Phạt Thiên lần thứ nhất, bản nguyên của hắn bị thương được phụ thân cũng chính là Thủy Tổ Long cứu lấy, được đưa vào sâu trong Long cung tu dưỡng.

Còn sau đó xảy ra chuyện gì thì hắn lại không biết.

"Ta cũng không rõ vì sao phụ thân lại phong ấn ta, hơn nữa qua thời gian lâu như vậy mới khiến ta tỉnh lại."

Ngao Đằng thì thầm, không thể hiểu được hành vi của phụ thân.

"Phụ thân từng để lại thư từ, nói cho ta biết các ca ca đều sẽ tỉnh lại ở đương thời..."

Ngao Linh mở miệng, tuy rằng cũng vui khi gặp lại thân nhân nhưng càng nhiều là cảm giác nặng nề trong lòng.

Dường như trong bóng tối có một cái lưới vô hình rất lớn bao phủ tất cả bọn hắn, càng dò xét thì lại càng lâm vào bên trong, khó có thể giãy dụa ra.

Gần đây Tiên vực và thượng giới có rất nhiều dị biến, nàng cũng đều nhìn thấy, chẳng những không cảm thấy mừng rỡ mà ngược lại nàng có cảm giác sau lưng phát lạnh.

Tại sao lại nhiều người thức dậy vào thời điểm này như vậy? Giống như đã sớm hẹn trước?

Hay là nói sau lưng có một bàn tay khủng bố vô hình đang thúc đẩy tất cả phát sinh? Ngao Linh không dám nghĩ thêm, quả thực là càng nghĩ càng sợ hãi sởn tóc gáy.

"Nếu phụ thân cũng nói như vậy, khẳng định là có dụng ý của hắn.”

"Bây giờ ta đã tỉnh lại, vậy thì không cần lo lắng chuyện di dời khỏi cố thổ nữa. Tuy rằng ngoài Thương Mang chỉ hải nguy cơ trùng trùng nhưng cũng không khủng bố như các ngươi nghĩ…”

"Ta đã từng theo phụ thân cùng nhau ra ngoài Thương Mang, cùng thanh toán chém giết những người kia."

Tâm tư Ngao Đằng nhanh chóng bình tĩnh lại, không lo lắng về việc này nữa. Trong mắt hắn, nguy cơ Sơn Hải chân giới sẽ gặp phải ngoại địch mới là ưu tiên hàng đầu.

Long tộc đời đời sống ở đây, nếu không phải không còn cách nào khác, làm sao bọn hắn có thể rời xa nơi này? Đi ra bên ngoài?

"Tình huống hiện tại của Sơn Hải chân giới rất đặc thù, sau Phạt Thiên chi chiến đã xảy ra rất nhiều chuyện. Lúc trước vị đại nhân kia tự tay chấm dứt Kỷ Nguyên, sau đó tự mình chôn vùi đoạn thời gian kia vào hắc ám.”

Ngao Linh sắc mặt phức tạp nói, việc này nàng không kể lại chi tiết với Ngao Đằng.

Chuyện Phạt Thiên chi chiến đã cách nay quá xa xôi, cho dù là một đám Tiên Vương có mặt ở nơi này cũng chưa từng nhìn thấy cũng như chưa từng nghe qua.

Nếu không phải trước đó chính miệng Ngao Linh nói ra những chuyện này thì sợ rằng rất nhiều Tiên Vương ở đây vẫn sẽ không dám tin, kỳ thực trước Cấm Kỵ kỷ nguyên còn có một thời đại cổ lão hơn nữa, cũng có rất nhiều nền văn minh phồn thịnh và khủng bố.

Hơn nữa, phương pháp tu hành ngày nay thật ra đều được truyền thừa từ trước thời đại cổ lão ấy, sau đó trải qua vô số thôi diễn và hoàn thiện của đời trước mới có thể trở thành một hệ thống vững chắc như hiện nay.

Hết chương 2333.
Bạn cần đăng nhập để bình luận