Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1692: Nếu muốn sống thì đừng mang ý đồ phản kháng

Chương 1692: Nếu muốn sống thì đừng mang ý đồ phản kháng

Ầm ầm!

Đúng lúc đó, toàn bộ Cổ Huyền di chỉ cứ như đột nhiên sống lại. Nơi nào cũng có tiếng chấn động, núi đá nứt vỡ, cung điện sụp đổ, u hồn hiện lên.

Khí tức quỷ dị không ngừng lan tràn khiến mọi người kinh hồn bạt vía, da thịt phát lạnh.

"Có thi thể sống lại hay sao?"

Sắc mặt của hai người A Thanh và Tuyên Điệp công chúa hơi trắng bệch, không kìm được lùi về phía sau, cảm giác hết thảy trước mắt quá sức hư ảo, không chân thực chút nào.

Ngay phía trước các nàng, vài ngôi mộ đã nứt ra, bên trong tràn ngập hắc vụ đậm đặc, tiếp đó không ngừng băng liệt hướng về hai bên.

Đó là một cảnh tượng rất quỷ dị. Từng mộ phần cũ kỹ nứt vỡ, những bàn tay xương khô trắng nhởn thậm chí là đã mục nát nhô ra, chậm rãi bò lên trên.

Hình ảnh như thế thật sự khiến cho người ta sợ hãi không sao tin được.

Ngay cả xương vụn đã vỡ nát không còn hình dáng ban đầu từ lâu cũng đang tạo thành khung xương, bọn hắn nhanh chóng sinh trưởng rồi bắt đầu có máu có thịt.

Sau đó thiên binh giáp trụ đã sớm trở thành cát bụi cũng nghịch chuyển thời gian, âm thanh vang dội, chiến y hóa ra phủ lên người bọn hắn.

Mặt mũi của những thiên binh kia tái nhợt và không có bất cứ biểu cảm nào, chúng mặc giáp trụ che kín thân thể rồi cầm binh khí trong tay bước từng bước ra ngoài, xếp thành thế trận hình vuông tiến lên phía trước.

"Hoạt tử nhân? Đây là thủ đoạn nghịch thiên đến mức nào cơ chứ?"

Tất cả mọi người tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này gần như đều không dám tin tưởng, đầu bọn hắn ong lên, khí lạnh chui vào từng lỗ chân lông.

Bọn hắn không nghĩ ra nổi, thật sự có người có thể trường sinh bất tử ư? Hay là những thiên binh này chưa từng chết mà vẫn luôn ngủ say bên trong Cổ Huyền di chỉ?

Chẳng lẽ bọn hắn đã từng là thiên binh thiên tướng của Cổ Huyền thần triều?

"Nơi đây quá cổ quái, những thi thể này đang trong trạng thái nửa chết nửa sống, tựa hồ còn sót lại một chút thần trí."

Một Kẻ thành đạo của thượng giới hàng lâm xuống đây híp mắt lại, vô vàn kim quang tản ra, sau đó nói như thế.

Mấy Kẻ thành đạo khác cũng gật đầu một cái. Bọn hắn không động thủ mà chỉ đứng sừng sững ở ngoài cùng di chỉ như trước, không ai có ý định hành động thiếu suy nghĩ.

Chỗ này quá mức quỷ dị, ngay cả bọn hắn cũng không hề nắm chắc.

"Có lẽ bọn hắn bị nguyền rủa ch nên cả đời không thể rời khỏi đây, chỉ có thể dùng trạng thái hoạt tử nhân để thủ vệ nơi này mãi mãi."

"Lão phu cũng chỉ từng nhìn thấy điều này trong một di tích trên thượng giới, với lại số lượng hoạt tử nhân lúc ấy cũng kém xa ở đây."

Lão Hoàng tổ của Đại Du tiên triều nói với vẻ mặt hơi sa sầm, hắn thử vỗ một chưởng, thoáng chốc lôi quang gầm thét, lực lượng kinh người hiện lên.

Lực lượng mênh mông áp xuống như muốn hủy thiên diệt địa, trực tiếp đánh nát đám thiên binh ở phía trước thành bột phấn.

Nhưng ngay sau đó, những binh sĩ vốn đã hóa thành bột phấn kia đã bắt đầu tái tạo lại nhờ một lực lượng kỳ dị nào đó rồi khôi phục thành hình dáng nguyên bản.

Khung cảnh như thế không chỉ khiến mấy Kẻ thành đạo biến sắc mà còn làm cho đám Dịch Kiếm Tiên ở cách đó không xa hoảng sợ tột độ, tay chân lạnh ngắt.

Bọn hắn căn bản không ngờ tới bên trong Cổ Huyền di chỉ này còn ẩn chứa một mối nguy đáng sợ như thế.

"Xem ra thủ đoạn bình thường không thể làm gì được, hơn nữa cũng không đi qua đó được, hẳn là có người nào đó đã vào chỗ sâu trong di chỉ từ trước và kích phát thứ gì đó rồi."

Trong ánh mắt của Cố Trường Ca có dị sắc lướt qua, sau đó hắn bất động thanh sắc, lắc đầu với vẻ dường như đã đoán ra được phần nào.

Hắn cảm thấy chắc hẳn khí vận chi tử của thế giới này là Lâm Ân đã tìm được lối vào Kính Hồ, thế nên mới có thể khiến ngoại giới phát sinh đại biến như vậy.

Liên tưởng đến ký ức của Thiên Đạo ý chí mà mình đã thôn phệ lúc trước, Cố Trường Ca biết bởi vì Cổ Huyền thần triều đã phạm phải cấm kỵ là khai chiến diệt thiên, định xây dựng tổ miếu để câu thông với anh linh viễn cổ, lúc bấy giờ mới bị bộ phận thức tỉnh của Thiên Đạo ý chí kia tiêu diệt.

Có thể nói hoạt tử nhân cùng với rất nhiều khí tức quỷ dị ở nơi này đều là tác phẩm của Thiên Đạo ý chí.

Tuy nhiên những chuyện này đều không liên quan gì tới hắn.

"Nếu như cửa vào của Kính Hồ đã mở thì mọi chuyện sẽ đơn giản hơn nhiều..."

Cố Trường Ca không định hiện thân, hắn còn đang chờ đợi, thời cơ vẫn chưa tới.

"Đừng để người khác đoạt mất."

Nghe được lời này của Cố Trường Ca, trong lòng lão Hoàng tổ của Đại Du tiên triều và mấy Kẻ thành đạo run lên, có chút bận tâm sẽ bị người khác nẫng tay trên món đồ của bọn hắn.

Trong mắt bọn hắn lập tức lộ ra hàn ý, vươn tay ra như muốn che lấp thiên khung, chộp mấy vị Lục Địa Kiếm Tiên định để cho bọn hắn đi trước dò đường.

"Nếu như không thể đi vào, vậy thì hôm nay các ngươi đừng mong có thể sống sót mà rời khỏi."

"Tất cả mọi người đều sẽ chôn cùng các ngươi."

Lời nói của bọn hắn vô cùng lạnh nhạt nhưng lại cực kỳ chân thực đáng tin, uy áp kinh khủng khiến cho thân thể của tất cả đám người Kiếm Huyền đại thế giới băng liệt, sắp sửa nổ tung thành sương máu.

Đối diện với mấy kẻ được gọi là sâu kiến này, bọn hắn không hề có chút hèn mọn dè chừng nào như lúc đứng trước mặt Cố Trường Ca.

Ngay cả đám Dịch Kiếm Tiên, Tuyết Kiếm Tiên cũng bị vồ lấy, bị sai khiến xâm nhập vào trong hắc vụ để dò đường.

Bọn hắn không còn lựa chọn nào khác, nếu như chống cự thì chỉ có một kết cục là bị đánh thành sương máu, hình thần câu diệt mà thôi.

Vào thời điểm này, rốt cuộc bọn hắn cũng hiểu rõ sự khác biệt giữa Cố Trường Ca và đám Chí cường giả ở thượng giới, cảm thấy càng khổ tâm hơn.

Có thể nói thái độ của Cố Trường Ca tốt hơn ngàn vạn lần so với đám Chí cường giả.

Lúc này đây, bọn hắn mới thật sự là sâu kiến, mà có lẽ còn không bằng sâu kiến.

"Nếu muốn sống thì đừng mang ý đồ phản kháng."

Cố Trường Ca lắc đầu nhẹ nhàng tựa như có chút thương hại, hắn nói như thế với nhóm Dịch Kiếm Tiên.

Những người còn lại ở Kiếm Huyền đại thế giới đều sợ hãi run rẩy, không dám cử động lung tung. Bọn hắn đứng yên tại chỗ trông như một đám tù phạm.

Hết chương 1692.
Bạn cần đăng nhập để bình luận