Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3533. Ấm áp



Chương 3533. Ấm áp




“Ngay cả ngươi cũng chỉ biết một chút thôi sao?”
“Ngươi cũng thay đổi không ít…”
Cố gia tiên tổ mỉm cười. Mặc dù lão kính sợ thân phận Ma Chủ của Cố Trường Ca nhưng xét từ phương diện nào đó mà nói, Cố Trường Ca vẫn là tộc nhân của Cố gia. Trong cơ thể của hắn chảy xuôi huyết mạch Cố gia.
Nhưng điều khiến cho lão cảm thấy ngạc nhiên chính là Cố Trường Ca nói chỉ biết một chút.
Với thực lực của hắn, trên thế gian còn có chuyện mà hắn không biết sao?
Xem ra hắn thật sự không muốn dò xét bí mật của Minh Không. Cố Trường Ca hỏi: “Ngươi gọi ta đến chỉ để hỏi cái này thôi sao?”
Cố gia tiên tổ nhìn hắn, đáp: “Ngươi đã trở về, ta tất nhiên không cần phải lo lắng. Ta chỉ lo lắng Minh Không không chịu ảnh hưởng. Dù sao lần này nàng đột phá Đạo cảnh có dính đến một thời đại bí ẩn.”
“Thời đại nào?”
Cố Trường Ca cau mày, có chút ngoài ý muốn.
Cố gia tiên tổ trầm giọng nói: “Thời đại Mộng Tẫn.”
Thời đại Mộng tẫn là một thời đại còn muốn xa xôi, cổ lão hơn thời đại Hắc Họa. Trong toàn bộ lịch sử của Thương Mang, thời đại như thời đại Mộng Tẫn, thời đại Hắc Họa cũng không ít, nhưng không có thời đại nào đáng sợ như thời đại Hắc Họa, cũng không có thời đại nào quỷ dị như thời đại Mộng Tẫn.
Cố gia tiên tổ đã từng đọc qua điển tịch của Cố gia về ghi chép có liên quan đến thời đại này, cho nên cũng biết được một chút chuyện liên quan đến thời đại Mộng Tẫn.
Vì thế, khi lão quan sát Minh Không, đồng thời cảm nhận khí tức ba động trên người nàng, hoàn toàn có chút tương tự với ghi chép về thời đại Mộng Tẫn trong điển tịch.
“Thời đại Mộng Tẫn sao?”
Cố Trường Ca khẽ gật đầu.
Hắn cũng không tìm hiểu qua lịch sử của Thương Mang. Bởi vì khi hắn muốn biết, hắn có thể tùy ý dò xét bên trong dòng sông thời gian.
Một khắc Cố gia tiên tổ đề cập đến bốn chữ này, ánh mắt của Cố Trường Ca đã xuyên qua tuế nguyệt mênh mông, vượt qua vô số kỷ nguyên, hướng về một thời đại giống như bị thế lực vô danh chôn vùi cùng bao phủ.
Sương mù tràn ngập, vắt ngang chư thế. Toàn bộ thời không vũ trụ giống như bị sương mù màu xám bao vây, ngăn cách bên ngoài tuế nguyệt.
Cố Trường Ca cau mày.
Giống như sức mạnh siêu thoát tổng cương.
“Ta lo lắng lần này Minh Không bế quan trong Hồi Mộng Thái Cổ đã nhiễm phải một chút khí tức cổ quái nhưng ta hy vọng chỉ là ta quá lo lắng.”
Cố gia tiên tổ nói.
“Có ta ở đây, Minh Không sẽ không có việc gì đâu.”
Cố Trường Ca nhẹ gật đầu, thu lại ánh mắt, cũng không đánh rắn động cỏ, tiếp tục dò xét.
Sau khi siêu thoát tổng cương xuất hiện, hắn vẫn luôn suy đoán. Sau đó ngay cả Cố Tiên Nhi cũng bắt đầu tiếp xúc đến sức mạnh cấm kỵ.
Bây giờ đến phiên Minh Không cũng liên lụy đến thời đại Mộng Tẫn?
Xem ra đúng như hắn đã nghĩ, ngoại trừ hắn ra, dường như còn có người đang mưu đồ tính toán gì đấy.
Hắn đang chờ đối phương lộ ra sơ hở nhưng đối phương đã bày ra mồi nhử từ lâu, đang chờ Cố Trường Ca mắc câu.
“Cũng không biết là ai trong số các ngươi? Hay là tất cả?”
Ánh mắt Cố Trường Ca trở nên thâm thúy, cảm xúc cũng không quá lớn.
Thật ra hắn đã sớm có suy đoán như vậy. Cho dù bây giờ hắn không thể vận dụng lực lượng bên trong Chân Thực Chi Địa nhưng muốn ngăn cản hắn dò xét cũng không phải chuyện dễ dàng.
Bên trong Thương Mang thật sự có loại tồn tại này sao?
Sau khi rời khỏi Cố gia, Cố Trường Ca xuất hiện ở trung tâm thần quốc Đạo Xương chân giới. Hắn nhìn cung khuyết huy hoàng đằng trước, tùy ý cất bước bước vào.
Bên trong thần điện, một nữ nhân lẳng lặng ngồi ngay ngắn ở vị trí chủ vị, mắt cụp xuống, tay cầm một bản tấu chương, đang đọc qua một cái gì đó. Lúc này, nàng dường như cũng đã phát hiện được điều gì đó.
Nàng quay đầu lại, sau đó nở một nụ cười thật tươi: “Trường Ca…”
Nụ cười này vừa xuất hiện, cả bầu trời đều thất sắc, ngay cả Cố Trường Ca cũng có chút hoảng hốt. Gợn sóng từ lâu không xuất hiện dâng lên trong lòng, khiến cho hắn không khỏi cảm thấy ấm áp.
Hắn bước đến, nhẹ nhàng ôm nàng vào lòng.
Kim phong ngọc lộ nhất tương phùng, tiện thắng khước nhân gian vô số. (Thước kiều tiên - Tần Quan)
Đối với Nguyệt Minh Không mà nói, cái ôm này tựa như cách nhau ngàn vạn kỷ nguyên và tuế nguyệt. Nàng nhẹ nhàng vùi đầu, mùi hương quen thuộc đọng lại nơi chóp mũi. Trên gương mặt hoàn mỹ hiện lên sự tiếc nuối và nhớ nhung.
Cố Trường Ca lẳng lặng ôm nàng vào lòng, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc xanh như thác nước của nàng, ánh mắt sâu như vực thẳm nhẹ nhàng khép lại, trong lòng trở nên bình yên chưa từng có.
Sự mềm mại và ấm áp trước mắt dường như còn muốn đáng tin và khiến người ta yên tâm hơn bao giờ hết.
Hai người im lặng không nói gì.
Cũng không cần phải nói thêm cái gì, ngầm hiểu và đồng điệu mọi lúc. Chỉ cần một ánh mắt hay một động tác, ngươi có thể hiểu đối phương đang nghĩ gì.
Sau một hồi lâu, Nguyệt Minh Không mới rời khỏi ngực hắn, ngẩng đầu lên, nhìn gương mặt tuấn tú của Cố Trường Ca gần trong gang tấc.
Gương mặt tuyệt mỹ, tinh xảo như vẽ của nàng tràn đầy yêu thương.
Lúc này, nàng không còn là Nữ Đế uy nghiêm lãnh khốc, bễ nghễ chư thế, mà chỉ là một thê tử bình thường ở nhà cơm nước, khâu áo, khâu giày bông chờ chồng trở về. Hết chương 3533.



Bạn cần đăng nhập để bình luận