Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3872

Chương 3872Chương 3872
'Ngăn ông ta lại...
Sương mù màu xanh bao phủ trên người Vô Nguyệt đại chủ tế đã tán loạn từ lâu. Bên trên gương mặt trắng như tuyết là một màu đỏ.
Nhưng nàng mặc kệ thương thế của mình, chỉ nhìn Nam Thanh, giọng điệu rét lạnh: "Bây giờ chỉ có ngươi mới có thể ngăn ông ta lại."
Cho dù là nàng, nàng cũng không thể tiến vào Táng Thế Chi Quan, nói chỉ đến kinh động thứ trong quan tài.
Lúc trước, đám người Thủy Tổ Hư trộm được huyết nhục của Đại Thiên Chi Chủ, chỉ có thể nói là tràn đầy ngoài ý muốn và biến số.
Biến số lớn nhất trong đó chính là Nam Thanh. Bởi vì xét từ một loại ý nghĩa nào đó mà nói, Nam Thanh chính là huyết mạch dòng dõi của Đại Thiên Chi Chủ.
Khóe miệng Nam Thanh hiện lên nụ cười đắng chát, lắc đầu nói: "Sư tôn, ta làm không được."
"Ngươi làm được, ta tin tưởng ngươi."
Lúc này, một giọng nói uy nghiêm vang vọng trên không Ác Mộng Ma Vực. Bên trong một đóa hoa sen màu đen dần dần nở ra, một hắc ám thân chí mơ hồ, gương mặt dần dần trở nên giống với Thủy Tổ Hư.
"Vậy để ta thử một lần."
Cố Tiên Nhi theo sát sau lưng Nam Thanh. Nàng mơ hồ đoán được ý của Vô Nguyệt đại chủ tế. Chẳng lẽ nàng muốn hiến tế Nam Thanh?
“Ta đi cùng với ngươi."
Nam Thanh thở dài, dự định bước lên phía trước.
"Giáo chúng Hắc Liên Giáo, đã đến lúc các ngươi hiến tế cho ta rồi."
Vô Nguyệt đại chủ tế nhìn nàng chằm chằm, bàn tay của nàng nắm chặt lấy cổ tay của đối phương, nhưng bởi vì dùng sức quá nhiều, khiến gân xanh nổi lên.
Ngay sau đó, một cảnh tượng vô cùng quỷ dị xuất hiện. Chỗ sâu trong huyết nhục của bọn hắn truyền đến cảm giác nhúc nhích. Trong đó có vật chất hắc ám đang phun trào. Từng đóa hoa sen màu đen giống như cắm rễ chỗ sâu phế phủ không ngừng nhô ra, chậm rãi nở rộ. "Đây là vinh hạnh của chúng ta."
Vô số giáo chúng Hắc Liên Giáo bị âm thanh ảnh hưởng, không quan tâm đến việc chém giết tộc đàn hắc ám nữa, cùng nhau quỳ phục lễ bái, vô cùng cuồng nhiệt.
"Nguyện dâng cho chủ nhân hết thảy.'
Thân sen thô to nhô ra từ vũng bùn huyết sắc chồng chất như sông máu, vặn vẹo bay lên trời, cuối cùng kết nối với hoa sen màu đen vô biên, cung cấp nuôi dưỡng huyết nhục bản nguyên.
Âm thanh hoa sen nở rộ như đâm rễ vào trong huyết nhục, vang vọng bên trong Ác Mộng Ma Vực.
Cho dù đám người Cố Tiên Nhi kiến thức rộng rãi cũng bởi vì cảnh tượng này mà sắc mặt trắng bệch.
Tách tách tác...
Cánh sen đen đến kinh người, che khuất bầu trời, không ngừng chảy xuống máu đen.
Toàn bộ Đại Thiên Điện kịch chấn càng thêm rõ ràng, ngay cả Ác Mộng Ma Vực cũng run rẩy.
Chỉ nghe Thủy Tổ Hư gầm nhẹ, đóa hoa sen màu đen mở ra cái miệng diệt thế. Vô số thân sen quấn quanh một chỗ, đột nhiên đánh tới Đại Thiên Điện, muốn nuốt nó vào.
"Nuất...'
Trung tâm đóa hoa sen, gương mặt Thủy Tổ Hư như ẩn như hiện. Ông ta lạnh lùng mà hung ác, tham lam mà hừng hực.
Âm ầm!
Khi đóa hoa sen không ngừng nở rộ, vô số răng nanh bén nhọn khép mở bên trong, giống như muốn gặm nuốt hết thảy.
Táng Thế Chi Quan không ngừng chấn động. Xiềng xích khổng lồ trói buộc chung quanh dường như không trấn áp được sức mạnh kinh khủng phong ấn bên trong.
Phù hào phong ấn khắc trên đó lần lượt bị ma diệt.
Vật chất bóng tối vô cùng vô tận sôi trào, tăng vọt ở đây, giống như thiên hà vỡ đê, bao phủ chư thiên.
Có hoa sen màu đen có cùng bản nguyên với vật chất hắc ám áp chế, áp lực bên trong Đại Thiên Điện giảm xuống.
Chân thân Thủy Tổ Hư hành tẩu bên trong, không ngừng tiếp cận Táng Thế Chi Quan đang kịch chấn, từng bước đến gần.
Ông ta duỗi bàn tay hư ảo của mình ra, không ngừng luân chuyển trạng thái chân thực.
Rốt cuộc, ông ta sắp sửa tiếp xúc được quan tài đang chìm nổi bên trong.
Đột nhiên, một cảm giác khác thường truyền đến, khiến Thủy Tổ Hư đột nhiên quay đầu, ánh mắt giống như xuyên qua khoảng cách từng tầng thời không, sau đó dừng lại trên người nữ tử mặc áo choàng xanh đen.
Nàng đứng ở biên giới Ác Mộng Ma Vực, giống như đi theo giáo chúng Hắc Liên Giáo đến đây.
Lúc này, nàng chấn động bởi cảnh tượng trước mắt, giống như hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra.
"Thì ra khối huyết nhục biến mất đang ở đó..."
"Đúng là tự nhiên chui đến cửa."
Thủy Tổ Hư thoải mái cười to, cách một khoảng cách xa xôi nhô ra một bàn tay chộp đến khu vực đó, muốn bắt nữ tử kia lại.
Nữ tử phản ứng rất nhanh, đã đưa ra biện pháp ứng đối, nhưng thực lực giữa hai người cách nhau quá xa, tất cả chống cự trong khoảnh khắc đều tan rã.
Nàng bị bàn tay tái nhợt bắt lấy, chỉ trong một hô hấp đã bị bắt đến trước Đại Thiên Điện.
'Lý Hàn Doanh?”
Mặc dù Cố Tiên Nhi chưa từng nhìn thấy nữ tử này nhưng dựa vào cảm giác đầu tiên, nàng vẫn đoán ra được thân phận của đối phương.
Lý Hàn Doanh mà Hi Nữ đã từng đề cập đến quả thật đã xuất hiện ở Ác Mộng Ma Vực.
"Trên người nàng có khối huyết nhục bị đánh cắp cuối cùng của Đại Thiên Chi Chủ."
Lúc này Nam Thanh cũng đã phản ứng lại.
"Huyết nhục biến mất nhiều năm như vậy, bây giờ lại trùng hợp xuất hiện ở đây."
Vô Nguyệt đại chủ tế cũng ngây người. "Đây không phải là trùng hợp, đây là sắp xếp của hắn." Lúc này, Cố Tiên Nhi cũng kịp phản ứng, ánh mắt đột nhiên sáng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận