Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1735: Đương nhiên sẽ không có gì ngoài ý muốn

Chương 1735: Đương nhiên sẽ không có gì ngoài ý muốn

Trên đỉnh Hoàng Đô, vô số ánh mắt hội tụ, tất cả mọi người nhìn qua nơi đây đều cảm thấy vô cùng phấn chấn.

“Hôm nay ta nhất định sẽ lấy được mạng của ngươi!”

Cuối cùng chính chủ của ước chiến là Du Thiên Chính cũng hiện thân. Mắt tỏa lãnh điện, sợi tóc tung bay, khí thế chìm nổi tràn ngập mỗi một tấc hư không xung quanh.

Hắn hành tẩu trong hư không, mang theo thanh thế khủng bố sải bước đánh tới, khiến cho không gian tám phương đều đang run rẩy.

Tất cả tu sĩ cùng sinh linh đều cảm thấy sợ hãi, thần hồn giống như đang lay động, có chút hãi nhiên run rẩy.

Loại khí tức kinh khủng ngập trời này khiến thiên địa sụp đổ, so với Du hoàng mà nói thì cũng không kém bao nhiêu.

Một số tồn tại cổ lão nhìn thấy thực lực của Du Thiên Chính, tuyệt đối là mạnh hơn một bậc so với Du hoàng.

Suy cho cùng Du hoàng có thể đạt đến trình độ hiện nay thì cũng đã dựa vào khí vận tín ngưỡng của Đại Du tiên triều không ít, cùng với sự đặc thù của Hoàng đô.

Nói một cách công bằng, Du hoàng tuyệt đối không phải là đối thủ của Du Thiên Chính.

“Ngươi còn có gan tới đây. Nhiễu loạn trật tự của Đại Du ta, cho dù trong người ngươi có chảy dòng máu Hoàng tộc đi nữa thì ngày hôm nay ta cũng không thể giữ ngươi lại.”

Du hoàng không ngờ Du Thiên Chính còn có can đảm hiện thân, khuôn mặt lộ ra mấy phần lãnh ý, đỉnh đầu hiện lên thiên tử dị tượng, cửu long bay trên không, Tiên Hoàng bái lạy, cao quý không tả nổi.

Hắn áp sát người về phía trước, kéo theo vạn đạo hoàng đạo long khí quấn quanh, phát ra thanh thế kinh khủng làm băng liệt núi sông, phảng phất như nơi này có một đầu cái thế Chân Long sắp sửa thức tỉnh.

“Vậy ngươi có thể thử xem, trước kia dùng thủ đoạn ác độc đoạt đi hoàng vị trên tay ta, hôm nay cũng nên thanh toán một thể.”

Du Thiên Chính lạnh lùng nói, trên người tràn ngập sát khí cùng hàn ý.

Trường đao màu vàng óng bổ xuống, giống như là có một trận mưa kim sắc bàng bạc giội xuống, cường thế tuyệt luân che đậy hết thảy mọi thứ.

Trong nháy mắt phù văn và đạo tắc mãnh liệt mênh mông đếm không xuể bộc phát, toé ra quang hoa rực rỡ chói mắt.

Nếu không phải xung quanh Đại Du Hoàng Đô khắc chế trận văn cường đại thì dư chấn của trận đấu này nhất định sẽ khiến sinh linh nơi đây đồ thán, một mảnh tuyệt diệt.

“Không biết sống chết.” Du hoàng lạnh lùng nói.

Hai người có bộ dạng rất giống nhau, ngoại trừ khí chất khác biệt ra thì rất khó phân biệt được ai với ai.

Nhưng trong trận giao chiến sinh tử lúc này, phải giải quyết ân oán của mấy trăm năm trước cho nên bất kể là Du hoàng hay là Du Thiên Chính thì đều mang ý nghĩ phải đánh chết địch thủ.

Ầm!

Quang hoa vô tận rực rỡ va chạm, giống như có từng ngôi sao chổi rơi xuống từ thiên ngoại, nổ tung ở đây nghiền nát hết thảy.

Mặc kệ là Du hoàng hay là Du Thiên Chính thì lúc này đều đang động sát tâm, muốn nhanh chóng giết chết đối phương.

“Ngươi đã từng là bại tướng dưới tay ta, cho dù là dựa vào mưu kế xấu xa để lấy được hoàng vị đi nữa thì cũng chỉ là tôm tép nhãi nhép.”

Du Thiên Chính lạnh lùng nói, huyết khí màu vàng ngút trời. Giống như Nhân Hoàng cái thế, Thiên đao màu vàng được ngưng kết từ phù văn vô tận, phong mang chói mắt.

Mỗi một đạo chém tới đều làm thiên địa run rẩy như muốn nổ tung, năng lượng kinh khủng như hãn hải bành trướng hiện lên, muốn phá vỡ nơi đây.

“Nhiều lời vô nghĩa, hôm nay ta sẽ giết ngươi ngay tại nơi này.”

Sắc mặt Du hoàng thâm thúy bình tĩnh, hoàng đạo long khí trên người, trông hắn tựa như tiên thiên đứng ở thế bất bại.

Năng lượng cuồn cuộn không dứt dũng mãnh lao về phía hắn, hoá thành đủ loại thần binh, cự đỉnh, chuông thần, thiên việt… cùng nhau nhắm thẳng vào Du Thiên Chính.

Đây là một hồi đại chiến vô cùng chấn thế, mặc dù cả hai đều chưa bước vào cảnh giới của Kẻ thành đạo nhưng chấn động truyền tới từ nơi giao thủ lại không kém tu sĩ ở cảnh giới này.

Nơi đây trở nên hỗn loạn tưng bừng, tu sĩ binh lính đứng chung quanh không thấy rõ chuyện gì đang xảy ra ngoại trừ Kẻ thành đạo. Những người còn lại căn bản là không có tư cách quan chiến.

Đại Du Hoàng Đô cực kỳ đặc biệt, nếu đổi lại là nơi khác thì dư chấn ở mức độ này sớm đã lan tràn tới ngoại vực và đánh rách vô số ngôi sao từ lâu.

“Chẳng trách Du Thiên Chính lại có dũng khí như thế, dám một mình đánh tới nơi này ước chiến cùng Du hoàng.”

Tất cả mọi người đến từ các thế lực đạo thống đều đang nhìn chằm chằm bên này, cảm thấy không thể khinh thường Du Thiên Chính.

Cố Trường Ca nhàn nhạt cười nói: “Xem ra một lát nữa sẽ có trò hay để nhìn.”

Tồn tại cổ lão ở Thiên Hoàng Sơn lòng đầy nghi hoặc hỏi: “Trường Ca thiếu chủ nói lời này là có ý gì? Mặc dù thực lực của Du Thiên Chính không đơn giản nhưng ở trong Hoàng đô thì cho dù là Kẻ thành đạo cũng phải bó tay mà thôi, khó mà phát huy được thực lực chân chính…”

“Hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của Du hoàng.”

“Vậy sao?”

Cố Trường Ca nhìn xem hết thảy, khoé miệng một mực duy trì nụ cười nhàn nhạt.

Doãn Mi ở một bên bưng trà rót nước cho hắn, nhẹ nhàng rót một ly trà, ung dung thở dài nói: “Thật đúng là cây kim so với cọng râu.”

“Công tử cảm thấy trận chiến này có gì ngoài ý muốn sao?” Doãn Mi cười khẽ một tiếng, nắn bóp bả vai hắn.

Cố Trường Ca lắc đầu, ánh mắt đảo qua mấy tôn tồn tại cổ lão xung quanh nói: “Đương nhiên sẽ không có gì ngoài ý muốn.”

Thiết lập trận cục này, còn để cho nhiều thế lực đạo thống rơi vào như vậy, sao hắn có thể cho phép phát sinh chuyện ngoài ý muốn?

Hết chương 1735.
Bạn cần đăng nhập để bình luận