Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1195: Đã không còn bằng vai phải lứa

Chương 1195: Đã không còn bằng vai phải lứa

Cách đó không xa, ở bên trong các tòa lầu, có không ít các cường giả tụ hội, khuôn mặt mơ hồ, thân hình sừng sững, từng đợt thần quang lượn lờ trong không gian, khiến cho người khác không khỏi run rẩy, sinh ra ý nghĩ sùng bái.

Bọn họ chính là giáo chủ chân chính của những giáo phái lớn, thực lực khó lường, quyền thế ngập trời.

Tuy tới đây không phải chân thân nhưng so với thực lực chân chính thì cũng không kém bao nhiêu.

“Nếu lần này giải quyết được, thì cần nghĩ cách chia huyết nhục của nàng ta, nghe nói nàng ta đến từ một kỉ nguyên không có cách nào xác định?”

“Bị phong ấn vô số kỷ nguyên, coi như cũng từng có tu vi cái thế, bây giờ cũng không còn gì, nếu như có thể dò xét được đạo pháp trên người nàng ta, đối với chúng ta mà nói cũng là cái tốt.”

“Nói rất đúng, Hồng Y nữ ma làm nhiều việc ác, dù đã diệt được nhưng khó mà dập được phẫn nộ.”

Bây giờ, tất cả đều thấp giọng thảo luận, có đủ loại mưu đồ với nữ ma đầu kia.

Tuy nói bọn họ diệt trừ Hồng Y nữ ma nhằm trừ hại vì bách tính, nhưng nhiều hơn là vì lợi ích của bản thân bọn họ.

Tu vi của nàng sẽ vô cùng siêu việt.

Nếu có thể được chia một phần nhỏ, đối với bọn họ quả là cực kỳ may mắn, nhất là hiện giờ tiên lộ không hiện, kỷ nguyên của những tiên môn bất tử không mở ra.

Có được nàng không chừng còn có thể tiến tới Tiên đạo, cơ duyên như vậy thật khó có thể tưởng tượng nổi.

Trong lúc bọn họ đang bàn luận, bên ngoài bỗng nhiên có một khí tức đột ngột lướt qua, khiến các giáo chủ của giáo phái giật mình, những lão quái vật cũng phải nhướn mày nhìn theo.

Hiện giờ Thần Thành bỏ trống, rất nhiều tu sĩ đã rút lui.

Ngoại trừ kẻ gan to bằng trời, không sợ chết hoặc tu vi cao thâm, nếu không thì không ai dám tới đây.

Tất nhiên phía sau họ còn một số tấm chiếu mới chưa trải sự đời, một đám thiên kiêu trẻ tuổi tuy tu vi không đủ nhưng nắm giữ trọng bảo, thời điểm then chốt có thể tự bảo mệnh.

Chỉ cần không tham dự, tìm một chỗ trốn để quan sát là được.

Những hậu bối trẻ tuổi kia, một phần vì bọn họ quá ưu ái nên tại thời điểm nguy hiểm đến nhường đó vẫn dám đến.

Bọn chúng thật quá là tự tin rồi!

Oanh!!

Phía trên sương mù, có ánh sáng chiếu rọi, trong tia sáng hỗn độn kia lờ mờ có hai bóng người.

Người cầm đầu một thân huyền y, thân hình thẳng tắp thon dài, ngũ quan vô cùng tuấn tú, phong thần như ngọc, phong thái siêu phàm thoát tục, nhưng còn rất trẻ, so với những giáo chủ của đại giáo là lão quái vật ở đây có thể nói chỉ như là hài đồng, nói chung tuổi có thể được bỏ qua.

Ở sau lưng hắn, một người thân mang chiến y minh thiết, thân ảnh cao lớn, con ngươi rực rỡ ánh vàng, cầm trên tay một ngọn giáo màu đen, dường như là thị vệ đứng hầu, trên người bàng bạc một luồng khí tức khủng bố, khiến tất cả mọi người ngưng trọng, trong lòng dấy lên một ý niệm.

Rất mạnh! Mạnh chưa từng có! Đây là phản ứng đầu tiên của rất nhiều cường giả, không một ai dám khinh thường, lờ mờ cảm thấy đây nhất định là một nhân vật không hề tầm thường.

“Trường Ca thiếu chủ.”

“Hắn vậy mà cũng đến đây, chẳng lẽ cũng đến quan sát trận chiến này sao?”

Những nam nữ trẻ tuổi đứng sau các giáo chủ của đại giảo bất tử cũng nhận ra nam tử trẻ tuổi nọ.

Bất luận là nam hay nữ, trong mắt không khỏi lộ ra sự chấn động với sùng kính.

Dù cùng thế hệ, nhưng căn cơ tu luyện của đối phương đã đạt đến mức dù bọn họ có cố hết sức đuổi theo cũng không thấy được dù chỉ một bóng lưng.

Tu vi và quyền thế của Cố Trường Ca hiện giờ có thể nói là hết sức cường đại, trước nay chưa từng có, thậm chí đã có thể cùng giáo chủ của bọn hắn ngồi ngang hàng, bàn luận về tình trạng hiện giờ.

Trước mặt Cố Trường Ca, bọn hắn không xứng với hai chữ thiên tài.

Cho đến giờ, hắn đã được công nhận là người trẻ tuổi đứng đầu Thượng giới.

Mọi người đều cảm thấy nếu tiên môn mở ra, dựa vào tư chất của hắn nhất định sẽ thành tiên, không ai ngăn nổi.

Đương nhiên cũng còn rất nhiều ánh mắt bên dưới nhìn vào thân ảnh cao lớn phía sau của Cố Trường Ca, cẩn thận đánh giá thân phận của hắn ta.

Tu vi và thực lực như vậy không thể nào mà vô danh ở Thượng giới.

Một lúc sau, việc này đã gây chấn động nơi đây không nhỏ, dù là các thế hệ trước hay thế hệ trẻ tuổi cũng đi ra từ trong lầu các.

Rất nhanh, Cố Trường Ca từ trên không đáp xuống đất, đi vào lầu các.

Nơi này đã có không ít người, có rất nhiều giáo chủ đại giáo, đều dùng ánh mắt phức tạp dò xét hắn.

Bọn họ cũng là lần đầu tiên được tận mắt nhìn thấy người trẻ tuổi này, thậm chí dù có cố gắng thế nào bọn họ cùng không dò được thực lực của hắn, điều này làm trong lòng mọi người chấn động không thôi.

“Gặp qua Trường Ca thiếu chủ.”

Đám người trẻ tuổi ở trước mặt Cố Trường Ca đều rất câu nệ, cung kính chào hỏi, không dám đối đãi ngang hàng.

“Trường Ca đã gặp qua các vị tiền bối.”

Hắn mỉm cười, khẽ vuốt cằm, sau đó nhìn về phía mấy người thế hệ trước, thể hiện rất tùy ý.

Trong đám người trẻ tuổi kia, hắn thậm chí còn gặp được không ít gương mặt quen thuộc.

Ví dụ như thiếu chủ của Thái Cổ Diệp tộc Diệp Lang Thiên, với muội muội Diệp Lưu Ly của hắn.

Người đã từng là đồng môn ngang hàng thảo luận với hắn, Diệp Lang Thiên, bây giờ cũng chỉ cung kính đứng đằng sau gia chủ, nhìn về phía Cố Trường Ca với ánh mắt cực kỳ phức tạp.

Về phần Diệp Lưu Ly, nàng ta cũng có chút ngơ ngác khi nhìn hắn.

Mấy năm không gặp, đối phương đã đứng ngang hàng với bậc cha chú của hai người, hai người hiện giờ chỉ có thể ngước đầu nhìn lên.

Những chuyện xảy ra ở Hạ giới lần lượt hiện lên trong tâm trí nàng.

Hết chương 1195.
Bạn cần đăng nhập để bình luận