Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2684: Đấu trí

Chương 2684: Đấu trí

Vương Hạc liếc nhìn Cố Trường Ca vẻ mặt hờ hững như thường kia, ánh mắt hắn hơi híp lại.

Mặc dù trong lòng hắn có rất nhiều ý niệm xuất hiện, nhưng trên mặt lại không lộ ra bất kỳ nét dị thường nào.

“Vị này chắc hẳn là Cố công tử danh chấn toàn bộ Cổ Phong cổ thành đúng không?”

“Bần đạo là Vương Hạc, tham kiến Cố công tử.”

Vương Hạc không trực tiếp trả lời câu hỏi của Mộc Yên, mà chủ động dẫn đầu chào hỏi Cố Trường Ca.

Cố Trường Ca tùy ý đảo qua nơi này, khóe miệng hắn nhếch lên nụ cười như có như không.

Hắn hơi gật đầu, cười nhạt nói: “Vương Hạc đạo trưởng không cần đa lễ, tại hạ nghe Mộc Yên nhắc tới một vì chuyện của Vương Hạc đạo trưởng, biết Vương Hạc đạo trưởng có chút giao tình với phụ thân của Yên Nhi. Lúc trước Yên Nhi bị nhốt trong tay Trọc Ô, vì có Vương Hạc đạo trưởng định ra tay tương trợ ân tình, bây giờ tại hạ thay Yên Nhi cảm ơn ngươi.”

Lúc Vương Hạc nghe thấy Cố Trường Ca gọi Mộc Yên là “Yên Nhi” vẻ mặt hắn liền có chút cứng đờ. Mộc Yên cũng không ngờ tới Cố Trường Ca bỗng nhiên lại gọi mình như vậy.

Nàng hơi sửng sốt, sau đó trên gương mặt tinh tế như gốm sứ khẽ ủng đỏ, nàng lặng lẽ lườm hắn một cái.

“Cố công tử không cần khách khí, dù sao lúc trước phụ thân Mộc Yên cũng có giao tình liên quan đến sinh tử với tại hạ, giờ đây thấy cốt nhục ruột thịt của hắn, lưu lạc khắp nơi như vậy, sao ta có thể khoanh tay đứng nhìn chứ?”

Vương Hạc đương nhiên không phải người thường, công phu dưỡng khí rất đủ, trong nháy mắt hắn liền khôi phục lại, xua tay cười nói.

Bây giờ coi như hắn đã nhìn ra, có lẽ Mộc Yên đều nói tất cả mọi chuyện liên quan đến hắn cho Cố Trường Ca, thủ đoạn khiêu khích ly gián lúc trước căn bản cũng không có tác dụng gì.

Tương lai Mộc Yên còn có thể trở thành Bình Thiên nữ đế một đời tuyệt tình diệt đạo, một tay diệt Vĩnh Hằng thần tộc, làm sao ngay cả tình quan cũng không qua được chứ?

Vừa nghĩ đến đây, Vương Hạc đã định thay đổi suy nghĩ trước đó, hắn không thể trực tiếp để lộ địch ý với Cố Trường Ca.

“Vương Hạc đạo trưởng có thể suy nghĩ cho Yên Nhi đến thế, vậy phụ thân của Yên Nhi ở trên trời cao cũng có thể được an ủi chút ít, không uổng công lúc trước hắn kết giao với Vương Hạc đạo trưởng.” Cố Trường Ca vẫn cười nhạt như trước.

Vương Hạc không muốn nói thêm gì về chủ đề liên quan đến phụ thân của Mộc Yên, để tránh nói nhiều lộ ra sơ hở.

Hắn vội vàng chuyển đề tài nhắc tới động phủ trước mặt, có điều Mộc Yên vẫn tỏ vẻ tò mò và khó hiểu đối với chuyện tại sao hắn muốn để lại túi gấm kia cho mình.

Vương Hạc cũng chỉ có thể thở dài một tiếng, sau đó giải thích: “Tuy rằng tu vi của bần đạo không cao thâm, nhưng trên phương diện thôi diễn bói toán vẫn có một chút tay nghề, xưa kia lúc tu hành ta bất ngờ đạt được di trạch của một vị viễn cổ đạo cảnh cổ tu đại năng tại tiên đạo văn minh, sau đó một phen tiềm tu nghiên cứu. Bấy giờ mới tính được một món thần khí của Vĩnh Hằng thần tộc đã rơi vào trên tay ngươi.”

Hắn giải thích như thế ngược lại làm cho Mộc Yên có chút giật mình.

So với tiên đạo văn minh chuyên về phương pháp thôi diễn bói toán, vậy Tiên Linh văn minh vốn sinh ra đã kém cỏi không bằng rồi.

Nàng biết một vài tu sĩ đạo cảnh với thủ đoạn cường đại có được năng lực nhìn thấu thiên cơ, có thể thôi diễn ra minh ngộ vận mệnh và tương lai của người khác.

Từ trong thiên đạo dự đoán họa của phúc bản thân, theo lành tránh họa, gần như bất tử bất diệt.

“Lúc trước lần đầu gặp nhau không biết nên tặng lễ gặp mặt gì, mà khi ấy bần cũng vừa khéo tính được một kiện Vĩnh Hằng thần khí khác, nó sắp xuất thế ở ngay tại Bích Du Thiên Cảnh, cho nên ta mới để lại túi gấm cho ngươi.” Nói xong Vương Hạc mỉm cười, tiếp tục giải thích.

Lý do này của hắn, có thể nói là kín kẽ vô cùng, kể cả khi Mộc Yên vẫn không tin thì cũng không có khả năng nhận ra sơ hở.

“Kiện Vĩnh Hằng thần khí mà Vương Hạc đạo trưởng nói kia là Vĩnh Hằng thần lô sao?”

Trong lúc Cố Trường Ca nói chuyện, Vĩnh Hằng thần lô từ trong bàn tay hắn hiện ra, đường nét xưa cũ được điêu khắc rất nhiều hoa văn cổ xưa.

“Vĩnh Hằng thần lô?”

“Sao thứ này lại nằm trong tay Cố công tử vậy?” Trong lòng Vương Hạc cả kinh, hắn không khỏi cất tiếng hỏi, hắn thật sự không ngờ tới Vĩnh Hằng thần lô lại rơi vào tay Cố Trường Ca, chẳng lẽ ngay cả loại chuyện này mà Mộc Yên cũng sớm nói cho hắn biết sao?

Thậm chí còn giao cả Vĩnh Hằng thần lô cho Cố Trường Ca? Trong lòng hắn bỗng nhiên sinh ra một loại chua xót khó hiểu.

Vị Bình Thiên nữ đế làm hắn hâm mộ thế kia, chỉ vì một nam tử mà có thể làm đến vậy ư?

Vương Hạc có được Thập Hoang Chi Thư, khi hắn dò xét cuộc đời của người khác luôn có thể nhìn thấy một vài ghi chép mơ hồ về Bình Thiên nữ đế.

Ngay cả trong cuộc sống của người khác nàng cũng đóng vai một nhân vật chính sánh ngang với thiên địa, hào quang lấp lánh. Nàng là nữ tử tài tình nhất, xinh đẹp diễm tuyệt nhất cửa Tiên Linh văn minh từ kỷ nguyên cận đại tới nay! Là người có một không hai!

Đồng thời nàng cũng là kỳ nhân đệ nhất từ xưa đến nay, tuyệt tình diệt đạo, ngạo thị cổ kim.

Cường đại bất hủ như cả Vĩnh Hằng thần tộc cũng sẽ bị nàng diệt vong, Trọc tộc lựa chọn nhượng bộ đến cùng, trong thời gian nàng thành đạo chấp chưởng Tiên Linh văn minh, các tộc cùng tôn, vạn linh cộng bái.

Những nơi quỷ dị có cừu hận với nàng kia, cấm khu thần bí lại càng bị phong bế không ai ra nổi, không dám phái bất kỳ một tộc nhân nào xuất thế, bởi vậy có thể thấy được sự sợ hãi của mọi người đối với nàng.

Trong số đó, việc khiến người ta chấn động nhất lại là một chuyện khác.

Hết chương 2684.
Bạn cần đăng nhập để bình luận