Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3552. Đã biết hết rồi



Chương 3552. Đã biết hết rồi




“Thật sao?”
Khương Vị Ương vô cùng kinh hỉ, giọng nói hơi run.
Chợt nàng nhận ra giọng điệu của mình giống như đang chất vấn Cố Trường Ca, nàng vội vàng giải thích: “Cũng không phải Vị Ương không tin minh chủ đại nhân, chỉ là ta quá vui mừng, mong ngươi đừng trách.”
Cố Trường Ca thổi nước trà, cười nói: “Không sao, nhưng ta cũng có một yêu cầu.”
Khương Vị Ương liền nói: “Minh chủ đại nhân cứ nói, chỉ cần Vị Ương có thể làm được, bất cứ yêu cầu gì ta cũng sẽ đồng ý.”
Dường như cảm thấy lời nói của mình có chút quái dị, gương mặt hoàn mỹ của nàng chợt đỏ lên.
Cố Trường Ca nói: “Ngươi thông minh như vậy, hẳn cũng biết thế cục Thương Mang trước mắt. Ngày Tiên Đạo Minh thành lập sắp đến, Chính Nhất Minh rất có thể sẽ liên thủ với Tiên Đạo Minh chống lại Phạt Thiên Minh ta. Mặc dù Vị Ương đế quân là cha đẻ của ngươi, nhưng xét từ tình huống trước mắt, bản thân ông ta cũng khó mà đảm bảo. Cho nên cũng không có khả năng trông cậy ông ta làm được thứ gì.”
“Vị Ương tiên triều cần một người có thể ổn định lòng người. Tuy nói trong khoảng thời gian này Vị Ương tiên triều xuất hiện một vị lão tổ tông, nhưng ngươi cảm thấy người này có thể phục chúng, làm cho Vị Ương tiên triều nghe theo hiệu lệnh không?”
Khương Vị Ương nghe xong, không khỏi giật mình.
Cố Trường Ca làm thế nào biết được phụ thân của nàng bản thân khó mà bảo toàn?
Nhưng rất nhanh nàng đã hiểu ra ý của câu nói đằng sau, mày hơi cau lại. Suy nghĩ một chút, nàng thử thăm dò: “Minh chủ đại nhân, ý của ngươi là muốn ta dựa vào danh nghĩa của phụ thân thay mặt quản lý Vị Ương tiên triều sao?”
Mặc dù nàng là dòng dõi duy nhất của Vị Ương đế quân, nhưng bảo nàng đi phục chúng, ít nhiều đã có chút xem trọng nàng rồi.
Đầu tiên, nàng từ chối thông gia với cửu hoàng tử Nam Chiếu cổ quốc, đào hôn rời khỏi Vị Ương tiên triều. Lúc này nàng trở về cũng là danh bất chính, ngôn bất thuận.
Huống chi, Vị Ương tiên triều bây giờ đối với nàng mà nói không khác gì đầm rồng hang hổ, còn muốn nguy hiểm hơn so với Phạt Thiên Minh vô số lần.
Nàng không quên khoảng thời gian trước Tinh Minh quốc sư phụng mệnh đuổi bắt nàng trở về.
Nàng cũng đã nghe nói chuyện của vị lão tổ tông kia, hình như là phá nguyên bên trong di chỉ Diêu Quang tổ đình mà ra, bối phận lớn đến đáng sợ.
Bây giờ phụ thân của nàng không có ở Vị Ương tiên triều, hết thảy sự vụ đều do vị lão tổ tông kia thay mặt quản lý.
Dưới sự quản lý của vị lão tổ tông, Vị Ương tiên triều trật tự yên ổn, không hề truyền ra tin tức có phản tặc làm loạn.
Cố Trường Ca lắc đầu nói: “Ý của ta là ngươi hãy cho Vị Ương tiên triều một lý do có thể danh chính ngôn thuận không nghe theo hiệu lệnh của Vị Ương đế quân.”
“Khi ngươi rời khỏi Vị Ương tiên triều, phụ thân của ngươi hẳn đã đưa cho ngươi thứ gì đó đúng không?”
Mặc dù bối phận của Cơ Hàm Cảnh chính là tổ tông của đám người Khương Vị Ương.
Nhưng dù sao Vị Ương tiên triều cũng là do một tay Vị Ương đế quân Khương Vân sáng tạo ra. Tuy ông ta tọa trấn Chính Nhất Minh, không tọa trấn ở Vị Ương tiên triều, nhưng uy tín vẫn còn đó.
Cho dù Cơ Hàm Cảnh một mực khẳng định Khương Vân cấu kết tộc đàn hắc ám, muốn trục xuất thân phận đế quân của ông ta cũng khó mà đưa đến tác dụng gì.
Chỉ cần một ngày Khương Vân còn tồn tại, ông ta chính là chủ nhân chân chính của Vị Ương tiên triều.
Thông minh như Khương Vân, ông ta thiết kế trùng hợp đưa con gái Khương Vị Ương đến Phạt Thiên Minh, tất nhiên cũng sẽ sớm dự liệu rất nhiều tình huống về sau. Cho nên, ông ta nhất định sẽ lưu lại bằng chứng nào đó.
Nói ông ta là đế quân của Vị Ương tiên triều, chi bằng nói ông ta là khôi lỗi của Vận Chủ thì đúng hơn. Vị Ương tiên triều cũng chỉ là một trong những công cụ của Vận Chủ mà thôi.
Nghe Cố Trường Ca nói, Khương Vị Ương một lần nữa ngẩn ra, sau đó kịp phản ứng, ánh mắt mở to, khắp gương mặt chỉ toàn là sự chấn kinh.
Làm sao Cố Trường Ca lại biết chuyện này? Rõ ràng là nàng không có nói gì với hắn?
Mấy chuyện này, ngoại trừ phụ thân nàng, cũng chỉ có nàng biết mà thôi.
Ngay cả những thị nữ vô cùng trung thành với nàng cũng không biết.
Lúc đó, Vị Ương đế quân đích thật đã cho nàng một cẩm nang, bên trong có không ít đồ vật.
Ngoại trừ mấy món bảo mệnh còn có một số vật dụng mà Khương Vị Ương cũng không rõ ràng công dụng cho lắm.
Hơn nữa, nàng chấn kinh và giật mình chính là làm thế nào Cố Trường Ca biết được phụ thân của nàng chủ động để nàng rời khỏi Vị Ương tiên triều?
Toàn bộ Vị Ương tiên triều chỉ sợ không có người thứ ba biết chuyện này, nhưng Cố Trường Ca cách xa ức vạn dặm lại rõ như lòng bàn tay.
“Ngươi không cần kinh ngạc, mấy chuyện này chỉ cần thôi diễn, suy đoán một chút là có thể biết được thật giả.”
“Vị Ương đế quân không có khả năng vô duyên vô cớ để con gái của mình đến làm dâu Nam Chiếu cổ quốc.”
Cố Trường Ca thổi hơi trà, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, tùy ý nói.
“Hết thảy đều không thể gạt được minh chủ đại nhân.”
Khương Vị Ương rất nhanh khôi phục lại, chỉ là bên trong ánh mắt tràn ngập sự khâm phục và kính ngưỡng. Hết chương 3552.



Bạn cần đăng nhập để bình luận